181 Sau khi Lưu Sấm vẽ phác thảo hình độc luân xa (xe một bánh) xong, lại vẽ thêm một chiếc lưỡng luân xa (xe hai bánh). Tuy nhiên, khác với loại xe hai bánh phổ biến ở thời đại này, ở giữa hai bánh xe nó có thêm một thanh hình xoắn ốc, cũng chính là thêm một trục bánh đà hình xoắn ốc, có thể cố định bánh xe, như vậy sẽ tránh cho bánh xe rời khỏi trục xe.
182 Lưu Sấm cũng chỉ là thuận miệng hỏi. Dù sao, có thể đánh cùng với Hứa Chử năm hiệp mới bị thua, đủ để chứng minh võ nghệ người này không tầm thường. Nếu có người hỏi Lưu Sấm bây giờ hắn cần nhất là gì? Câu trả lời của Lưu Sấm nhất định sẽ vô cùng đơn giản: "Nhân tài".
183 Hoàng Trân, người huyện Trường Quảng quận Đông Lai, tự là Bá Tá. Trong sử sách ghi lại, người này trong những năm Kiến An từng làm Quận Thừa. Nói một cách khác, đó là một người được lưu danh trong sử sách Chỉ có điều, thời Tam Quốc xuất hiện vô số người đại dũng, Lưu Sấm cũng không có khả năng nhớ hết.
184 Công đường huyện nha huyện Đông Võ đèn đuốc sáng trưng. Đám người Lưu Sấm đứng trước bản đồ xem xét rất lâu, người nào người nấy lặng im không nói gì.
185 - A? - Ta không thể để Tiêu Kiến chiếm được Huyện Chư, nếu như vậy đối với ta, thật sự là nguy hiểm quá mức. Chẳng qua nếu ta không thể chiếm lĩnh Huyện Chư, vậy hãy phá hủy hoàn toàn nó.
186 Đêm xuống, tuyết rơi rất lớn. Từng bông tuyết trắng lớn rơi xuống bay lả tả như lông ngỗng, trong thoáng chốc đã nhuộm trắng mặt đất. Lưu Sấm mặc trên người một chiếc đại bào bằng gấm thêu hoa văn màu xanh nhạt, áo khoác làm bằng da sói, tay vịn tường, đưa mắt nhìn ra xa về hướng tây.
187 Khi hừng đông, quân tiên phong của Lang Gia binh hùng hổ kéo đến Huyện Chư, nhưng nghênh đón bọn họ lại là một cảnh tượng hoang tàn. Lửa lớn cháy suốt một đêm, đem toàn bộ Huyện Chư nuốt vào trong biển lửa.
188 "Bảy … Tám, chín!" Trương Ngưu Nhi cầm trong tay một bộ cung tên, đứng trên đầu thành hướng về Lang Gia binh mà bắn. Phía trước ba lượt ngửa bắn, y không nhớ rõ bắn trúng mấy người.
189 Huyện Cử là quê nhà của Từ Thịnh. Tuy rằng ngoài miệng không nói gì, nhưng Lưu Sấm biết rằng trong lòng Từ Thịnh vẫn còn có chút vướng bận với huyện Cử.
190 - Châm lửa ! Trên quảng trường trước nha môn huyện Đông Võ được chất một đống củi lớn. Theo một tiếng mệnh lệnh của Bộ Chất, hơn mười quân lính ném đuốc trong tay vào đống củi, ngọn lửa nổ lên một tiếng, rồi phóng thẳng lên trời.
191 Tình hình chiến sự đã nghiêng xu thế về một bên. Lưu Sấm và Hứa Chử đang được hộ tống đi ra từ cổng thành, thấy bộ dạng tan rã của Lang Gia Binh, không khỏi ngẩng lên trời mà cười lớn.
192 Quản Hợi nói miêu tả sơ lược, dường như trận đại thắng này vô cùng dễ dàng. Nhưng Lưu Sấm biết rằng, trong đó ẩn giấu bao nhiêu là nguy hiểm. Không nói đến dẫn theo mười mấy người chạy tới sào huyệt của đối phương, ngộ nhỡ Hậu Tiền kia không muốn quy phụ, hoặc là hắn ta tạm thời thay đổi chủ định, đám người Quản Hợi chỉ sợ gặp phải thảm sát.
193 - Đùng! Tang Bá nghe thấy, giận tím mặt. Nói thật, y đích thật có chút kiêng dè Lã Càn. Sau khi Lã Càn đảm nhiệm Thái thú quận Thái Sơn, khiến các lộ cường nhân đều cúi đầu phục tùng.
194 Tuân Kham, tự Hữu Nhược, người Dĩnh Âm quận Dĩnh Xuyên. Cha của y chính là một trong Tuân Thị Bát Long Tuân Cổn, mà anh em của y cũng chính là Tuân Úc Tuân Văn Nhược danh tiếng lẫy lừng.
195 Trong lòng Tuân Kham lưỡng lự, một lát sau trầm giọng nói: - Ta dự tính, Sấm mập chưa chắc biết tầng quan hệ này của chúng ta. Cho nên chuyện này. Nếu hắn muốn quy tông nhận tổ, chắc chắn sẽ đi tìm Nguyên Thường.
196 Tháng mười hai nguyên niên Kiến An đổ một trận tuyết lớn. Tuyết rơi hai ngày rồi, tuyết đọng khá dày, không quá bắp chân. Người đang đi lại trên mặt tuyết, từng bước tiến về trước đều vô cùng khó nhọc.
197 Không ngờ người này lại có tâm như vậy? Lưu Sấm nghe mà mừng rỡ, lập tức cho người tới Hạ Bì, thỉnh cầu một chức Lang Gia lệnh cho Từ Dịch. Đồng thời, hắn để Từ Dịch toàn quyền giám sát việc đồn điền hai huyện Lang Gia, Đông Võ Sở dĩ phải đi Hạ Bì, là vì huyện Lang Gia và huyện Đông Võ đều thuộc về dưới trị của quận Lang Gia.
198 Huyện thành Cao Mật tĩnh mịch vắng vẻ vô cùng. Nơi này khá nhiều đá vụn bị tuyết phủ bao phủ, đi phía trên tiếng kêu nhỏ phát ra. Lưu Sấm lệnh cho Phi Hùng Vệ đóng quân ngoài thành, do Võ Quốc An thống soái.
199 Quả đấm Lưu Sấm mang một lực kinh người. Một phần cũng là vì hôm nay ở quý phủ của Trịnh Huyền hắn không thể đại khai sát giới, nếu không chỉ một quyền cũng có thể lấy được mạng của Công Sa Lư.
200 Bành Cầu chưa bao giờ có cảm giác bị xúc phạm như thế, thân thể gã như muốn nổ tung, tròng mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Trịnh Huyền. Khi vừa mới bắt đầu Trịnh Huyền đưa lời mời, đây rõ ràng vì tìm chỗ dựa cho Lưu Sấm, đáng tiếc là Bành Cầu gã không nhìn ra.