201 Lưu Sấm nói: - Thế phụ, Sấm cháu tuy không đọc sách nhiều nhưng cũng hiểu kho lương thực đủ hiểu rõ vinh nhục. Tiêu chuẩn đạo đức chỉ được thực hiện dựa trên một dạ dày no đủ, Bắc Hải trải qua nhiều năm hỗn loạn như vậy, dân chúng bụng đói nên chỉ có thể theo đạo tặc hành động, cướp bóc mà sống.
202 Nhìn khuôn mặt Gia Cát Lượng còn non nớt, Lưu Sấm có chút trầm mặc. - Ý của Khổng Minh là lấy Đông Lai trước, rồi chiếm Bắc Hải sau à? Gia Cát Lượng như gà con mỗ thóc, liên tục gật đầu, y trầm tĩnh nói: - Mạnh Ngạn ca ca, huynh nếu có được bốn huyện thì nên làm thế nào? An Khâu, Thuần Vu, Xương An, đều thuộc Duy Thủy.
203 Sau khi thảo luận thỏa đáng cùng Trịnh Huyền, trong ngày này hắn cùng lão tiếp Vương Tu. Người tên Vương Tu này rốt cuộc là người thế nào? Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa gã là cấp dưới của Vương Đức Thọ, Thanh Châu Biệt Giá.
204 Gió thổi từ biển vào làm đại kỳ trong trên doanh trại bay phấp phới. Hai chữ "Thái Sử" màu đen thật to được thêu trên nền màu trắng của đại kỳ, dưới ánh mặt trời chữ hiện khá nổi bật.
205 Thái Sử Từ nghe nói cũng chỉ gật gật đầu không hỏi gì. Chuyện rất bình thường, không phải tất cả mọi người lặn lội đường xa mới mang hai vạn tám ngàn người tiến đến Bất Kỳ cũng đủ khiến hắn đảo toàn bộ thế cục ở Bất Kỳ.
206 Gia Cát Linh trở lại phòng mà tim vẫn đập thình thịch. Mặc dù đã lớn như thế nhưng nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với cơ thể khác nên khi Lưu Sấm ôm nàng làm Gia Cát Linh vô cùng hoảng sợ.
207 Đúng lúc này Thái Sử Từ mang theo Tiết Văn và Hậu Tiền đi vào dưới thành. - Bất Kỳ nghe đây, Công tử nhà ta là con trai của Trung Lăng Hầu, dòng họ Hán thất.
208 Mùng một tháng giêng, năm Kiến An thứ hai. Hán Đế Lưu Hiệp dưới sự sắp xếp của Tào Tháo, giống như một con rối, hoàn thành đại lễ tế trời. Một người hình như có nhiều bộ dạng, ngồi ở trong đại điện của Hoàng thành Hứa Đô.
209 Không đợi Tào Tháo mở miệng trả lời, chỉ thấy trong các triều thần một người bước ra, - Bệ hạ nói Trung Lăng Hầu, chẳng lẽ là Lưu Tử Kỳ ở Dĩnh Xuyên sao? - Đúng vậy! - Tử Kỳ không phải nói là tuyệt tự, làm sao giờ lại nói có hậu duệ? Lưu Hiệp nói: - Trẫm cũng cảm thấy kỳ lạ, cho nên vừa rồi mới muốn hỏi, không biết chuyện này có thật không.
210 Quách Gia, là người Dĩnh Xuyên. Nhưng gia cảnh không giống với đám người Tuân Úc, Quách Gia không phải là xuất thân từ thế gia đại tộc. Tuy rằng gã là do Tuân Úc tiến cử, nhưng là từ bản chất so với Tuân Úc thì lại có sự khác nhau rất lớn.
211 So sánh với những người xuất hiện trước Gia Cát Lượng, trong Tam Quốc chứa nhiều mưu sĩ, Lưu Sấm còn thích hai người. Một người là Đông Ngô Lục Tốn Lục Bá Ngôn, người kia chính là Tào Ngụy Quách Gia Quách Phụng Hiếu.
212 Ba kích liên tục! Lưu Sấm lúc này, trong tay đã trống không. Mà bóng đen kia tới cực nhanh, trong chớp mắt đã tới trước mặt hắn rồi. Kiếm, là một thanh kiếm có hình dạng kỳ dị, chợt nhìn, hơi giống với Kim Xà Kiếm của Kim Xà Lang Quân trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung sau này.
213 - Cẩu tặc Đặng Triển thở phì phò, vừa muốn chửi ầm lên, đã thấy Lưu Sấm lại cầm lấy giấy bản, dán lại lên trên mặt hắn ta, dùng nước giếng làm cho ướt nhẹp.
214 Đối với Lưu Sấm mà nói, Gia Đông chi chiến cũng không đáng hắn phải hao phí nhiều tinh thần. Với khả năng của Từ Thịnh, được phân ba ngàn binh mã để chiếm hai huyện Giao Đông và Tức Mặc, cũng không phải là một việc khó.
215 Tiểu Ma cô nói: - Tiểu tỳ cũng không rõ lắm. Nhưng mà nghe người ta nói, năm trước hắn mới bắt đầu quật khởi, hơn nữa vừa mới xuất hiện, đã gây ra chuyện lớn.
216 Gia Cát Lượng dường như giống cái đuôi nhỏ theo phía sau Lưu Sấm. Lần này dùng binh, Bộ Chất, Lã Đại bao gồm cả Hoàng Thiệu cũng không cùng theo đến đây, ngoài Hứa Chử, Lưu Sấm chỉ dẫn theo một người là Gia Cát Lượng.
217 Lưu Sấm nghe được khẽ mỉm cười: - Chưa chắc đã tổn thương đại nguyên khí, thắng không kiêu, bại không nản, chính xác là Tào Tháo có thể làm được hai điều này.
218 Mùa xuân đến, hoa đào nở rộ. Nương theo mùa xuân về trăm hoa đua nở, băng tuyết tan, dòng nước chảy qua hai con sông lớn của Bắc Hải, Du Thủy Và Giao Thủy cũng chuẩn bị đón lũ.
219 Lưu Sấm lập tức mỉm cười. - Nói như vậy là ta đã giải quyết xong một phiền phức rồi. Từ Thịnh đánh chiếm Giao Đông và Tức Mặc, dù thế cục ổn định nhưng cũng không am hiểu chính vụ.
220 "Ta phải đi xem, cái người quấy trong nhà của ta không yên nhìn thế nào. " Đây là một câu nói của Tuân Đán để lại ở nhà, sau đó chẳng biết nàng mang theo nha hoàn đi đâu.