21 Trong tầng lầu cao cấp u tĩnh lành lạnh, một phòng họp trống trải. Tiểu Phàm kéo Quân Kha đi vào, đóng cửa, sau đó tiến hành giáo dục khuyên nhủ sâu sắc, kinh nghiệm cô dạy học mấy năm nay tích lũy đều đem ra hết.
22 Điện thoại đang ở trong tay, hai mắt Tiểu Phàm nhìn chòng chọc, không mở danh bạ điện thoại liền trực tiếp ấn xuống mã số liên tiếp, thấy trên điện thoại di động xuất hiện chữ "Đang trong lúc kết nối", cô không khỏi tự giễu cười lên.
23 Mấy ngày nay thư ký Bàng bắt đầu hoạt động khắp nơi, mục đích gì chính là muốn ngăn cản Đông Thần đi lên chức thị trưởng, vị thư ký Bàng này mặc dù cho đến nay cũng không biểu hiện đột xuất gì, chỉ là dù sao ở trong thành phố đợi mấy chục năm, quan hệ con người rắc rối khó gỡ đều có tiếp xúc.
24 Lão An và Vương giáo sư ở thành phố G tổng cộng cũng liền đợi không đến thời gian một vòng, hai người bọn họ trừ đi đến trong nhà Tiểu Phàm quan sát tình trạng hôn nhân của con gái và con rể, những thời gian khác cũng vùi ở trong phòng tự đùa tự vui.
25 Giảng xong một tiết học văn hóa truyền thống, ra khỏi phòng học, Tiểu Phàm rốt cuộc thì không nhịn được đối với đại biểu nhân dân đi theo cô ra ngoài cười lên: "Lý giáo sư thân ái, cậu chừng nào thì cũng cảm thấy hứng thú với tiết học văn hóa nghệ thuật như vậy?"Mới vừa rồi bộ dáng Lý Phỉ làm bộ ôm một quyển sách nghe giảng thật sự là quá khôi hài, mấu chốt là trên quyển sách kia của cô vẫn là một tạp chí nào đó, mỹ nữ khêu gợi trên bìa mặt khiến vài nam sinh bên cạnh cũng liếc vài lần.
26 Tầng cao nhất của khách sạn Quân Viên, Mạc Quân Kha nhìn bồn cảnh đặt ở trên cửa sổ, không khỏi mất hồn trong chốc lát, giáo sư Vương nói đây gọi là sách mới, trước khi bà rời đi tặng một vật như vậy, hiển nhiên là ý vị sâu xa.
27 Tối hôm qua Tiểu Phàm thức đêm chuẩn bị xong tiết học, kết quả chính là —— hai mắt gấu mèo rời giường, bình thường bộ dáng đều dùng đồ trang sức trang nhã cô lần đầu tiên tô vẽ giống như màu khói xông vào mắt.
28 Tiểu Phàm cảm thấy ánh mắt của Âu Dương nữ sĩ, cái loại được xưng tụng ôn hòa thiện lương đó, nhưng xuất hiện ở trên mặt bà thì có loại cảm giác bình thường vừa phải.
29 Lý Phỉ thật sự là oa oa kêu to nha, kể từ khi nghe nói công tích của đồng chí tiểu Dịch vĩ đại vẫn không ngừng hâm mộ, không ngờ nhìn anh thâm trầm khó chịu vậy mà sẽ có ý tưởng thật lãng mạn, thật là người không thể nhìn bề ngoài nha.
30 Đây là lần đầu tiên Âu Dương nữ sĩ đến nhà con trai, bà nhìn qua xung quanh một lần: "Phòng này là con bố trí sao?"Tiểu Phàm quan sát nét mặt Âu Dương nữ sĩ, thật là không phân biệt vui buồn nha, cô chỉ có thể cẩn thận đáp lời: "Đều là con bàn bạc với Đông Thần bố trí.
31 Điện thoại Đông Thần vang lên, là Trần cục ở cục giáo dục điện tới, nói là có người ở trên tìm anh, muốn cách chức một nữ giáo sư. Trần cục này càng già càng lão luyện nói chuyện cũng vẫn muốn thừa nước đục thả câu, chỉ là Đông Thần vừa nghe nữ giáo sư liền nghĩ đến Tiểu Phàm, không khỏi cau mày hỏi: "Ông Trần, ông nói thẳng đi, là ai?"Bên kia hình như là do dự một chút: "Đông Thần, tôi cũng coi như là biết cậu đã lâu rồi, cũng không đánh ám ngữ với cậu rồi.
32 Quán cà phê, không để ý ánh mắt người xung quanh, Âu Dương bình tĩnh ngồi ở vị trí cũ chờ đợi một người. Làm một người phụ nữ ly hôn, hơn nữa một mình ở xa, bà thừa nhận ánh mắt và dư luận là người khác khó có thể tưởng tượng, có thể nói từng ấy năm như vậy đến nay, bà cũng có thói quen trạng thái cuộc sống như thế.
33 Thường thì là người nổi tiếng, luôn là có vài phóng viên nghe tiếng chạy đến phỏng vấn, dĩ nhiên giống như Âu Dương nữ sĩ một người nổi tiếng mang theo một ít sắc thái scandal như vậy càng thêm nhiều người đến phỏng vấn một chút.
34 Thời điểm đang làm tạo hình, Tiểu Phàm vẫn cảm thấy không ổn thỏa lắm, cô để cho thợ trang điểm ngừng lại, sau đó xoay người đối với Đông Thần ngồi bên cạnh xem báo chí nói: "Anh xác định chúng ta phải làm như vậy sao? Ngộ nhỡ xảy ra vấn đề thì làm thế nào?"Đông Thần ngẩng đầu lên, nhếch miệng cười một tiếng: "Tin anh, không có việc gì.
35 Mà sau khi cửa mở ra không lâu, thời điểm mặt của Lý Phỉ còn có người đàn ông của cô Lưu Nghị Sơn xuất hiện, Tiểu Phàm nhốn nháo: hai người bọn họ đến xem náo nhiệt gì?Chỉ thấy Lý Phỉ bình tĩnh vẫy vẫy tay về phía mọi người, cười nói: "Mọi người có thể cũng không nhận ra tôi.
36 Tiểu Phàm tắm xong vào phòng ngủ, nhìn Đông Thần nằm ở trên giường một cái, bình tĩnh nói: "Đi ra đi, chúng ta ra phòng khách nói. "Rơi vào trong mắt của Đông Thần, vẻ mặt của Tiểu Phàm có chút nghiêm túc: ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, quá bình tĩnh so với không bình tĩnh vẫn còn đáng sợ.
37 "Đinh, đinh. . . . . . " Đồng hồ treo tường đang nhắc nhở thời gian trôi qua, Vu Phương Phương thỉnh thoảng liếc mắt nhìn, từ ban đầu lo âu đến dần dần bình tĩnh lại, nghĩ thầm: thôi, không thấy cũng tốt, tiết kiệm đến lúc đó cũng không biết nên nói cái gì.
38 Chậm rãi lái xe, Đông Thần thỉnh thoảng liếc về phía Tiểu Phàm mấy lần, nhìn thấy người khác đang cúi đầu nghiên cứu điện thoại di động kia, phải nói bà xã của anh này lòng hiếu kỳ rất mạnh mẽ, một khi cảm thấy hứng thú đối với thứ gì cũng không phản ứng với cái gì rồi.
39 Thời điểm kiểm tra siêu âm, Âu Dương và Lý Phỉ vẫn ở giúp đỡ bên cạnh Tiểu Phàm. Lý Phỉ miệng rộng vào lúc này cũng có chút khổ sở, lúc còn rất nhỏ hai cô gái còn ảo tưởng tình cảnh cùng nhau mang thai quá dài, ở trong tưởng tượng của các cô, mang thai là một việc rất thần kỳ, chuyện rất đáng được mong đợi.
40 Mặc dù mấy người bọn anh cố gắng khống chế tin tức đối với bên ngoài, nhưng vẫn có không ít người nghe tiếng mà đến. Cục trưởng công an Đổng Kiến Dân là nhóm người đầu tiên chạy tới, anh và Đông Thần là trên một cái thuyền, những năm gần đây hai người giúp đỡ lẫn nhau, ngược lại lên đường thuận buồm xuôi gió.