1 Trên lầu hai của một salon nổi tiếng trong thành phố G, một nhà tạo mẫu đẹp trai, lại cực kỳ dịu dàng đang xác nhận lại một lần nữa: “Tiểu thư, cô định cắt toàn bộ sao?”An Tiểu Phàm đang chán ghét nhìn chằm chằm vào cái đầu có mái tóc nâu uốn cong gợn sóng kia, lạnh lùng nói: “Cắt!” Dáng vẻ giống như mái tóc này đã đắc tội với tổ tông mười tám đời nhà cô.
2 Nếu đã biết được địa chỉ, vậy thì đi lên ngồi một lát, thuận tiện lại hàn huyên tâm sự thì có làm sao?Dựa theo nguyên tắc Được voi đòi tiên, Dịch Đông Thần bước vào cửa nhà cô rất dễ dàng.
3 Hiệu trưởng cực kỳ thoải mái phê duyệt kinh phí cho buổi dạ hội, vì vậy mọi người đều không khách khí, ai cũng muốn đòi hỏi một chút, tìm một nơi thật sang trọng.
4 Nếu không thỉnh được cái vị Phật sống này đi thì Tiểu Phàm áp dụng chính sách nhắm mắt làm ngơ, đem phòng khách tặng cho anh, còn cô thì đi vào phòng ngủ, hôm nay do phải vội vàng làm quen với công việc mới được bổ nhiệm, lại còn tụ tập uống không ít rượu nên hông và lưng cô đã đau lại càng đau hơn.
5 Quân Kha vừa trở về đã nghe kể lại việc ngài phó cục ham mê dịch vụ mát xa đang muốn cưỡng bức phụ nữ. Quân Kha không vui, cho là người nhân viên bên cạnh không biết thức thời, ông ta làm trong cục giáo dục, nếu đắc tội với nhân vật lớn như thế, chỉ tổ thiệt hại cho bản thân.
6 Tiểu Phàm không ngờ lời cô nói đã nhanh như vậy ứng nghiệm —— vì cảm tạ tập đoàn khách sạn Quân Viên đã đầu tư xây dựng phòng thí nghiệm G, hiệu trưởng quyết định mời Mạc tổng bữa cơm.
7 Ban đêm gió lành lạnh, Tiểu Phàm đang cầm súng nhắm chính xác lại cảm thấy trong lòng dễ chịu vô cùng. Mạc Quân Kha nói rất đúng, cô liền xem cái bia này thành cái gương mặt chán ghét nhất kia.
8 Dịch Đông Thần đi họp mãi cho đến rất khuya, ban đầu anh vốn không tính toán rời khỏi Tiểu Phàm bên kia, bởi vì gần đây hai người đang chiến tranh lạnh, dù là gặp mặt không ầm ĩ cũng đều không thoải mái lẫn nhau.
9 Tiểu Phàm cảm thấy trên người ngứa một chút, giống như có một vật gì đó luôn luôn bò qua bò lại, nhưng mí mắt rất nặng. Cô mấy lần đẩy vật kia ra, nhưng giống như đều vô dụng.
10 Trên sân khấu mấy học sinh đang diễn một vở kịch thanh xuân nhàm chán, Tiểu Phàm xem một lát, nói với Lý Phỉ bên cạnh: "Cậu cái người này một lão thanh niên văn nghệ quả thật dạy dỗ ra một bầy Tiểu Thanh Niên văn nghệ.
11 Chuyện của Thẩm Niệm Thất và vị chủ kia quản để cho hai bọn họ tự giải quyết, Quân Kha đi qua thuộc hạ bên cạnh của anh quẳng xuống một câu nói: "Làm người đàn ông thật sự, chớ con mẹ nó làm con rùa đen rụt đầu!"Thật ra thì Tiểu Phàm thật đáng thương người nọ mà, cháu con rùa kia cũng không phải là anh, dù sao nếu như trong bụng không phải là cốt nhục của anh, nếu anh chịu trách nhiệm, đó chính là mảnh đất âm u nhiều năm bị đội nón xanh(cắm sừng).
12 Một buổi sáng tinh mơ , Tiểu Phàm liền bị Đông Thần đánh thức, cô trợn mắt nhìn: "Anh tốt nhất có lý do đầy đủ hợp lý, nếu không tôi không tha cho anh!" Tối hôm qua người này giằng co ở trên người cô thật lâu, tốt lắm, anh sảng khoái, nhưng Tiểu Phàm liền thiếu ngủ nghiêm trọng, hơn nữa tối hôm qua cô mổ xẻ trong lòng của mình, quả thật chính là thừa nhận thân xác và tinh thần bị hành hạ.
13 Quân Kha khẽ mỉm cười: "Giáo sư An, lại gặp mặt. "Không biết vì sao, mí mắt Tiểu Phàm nhảy một cái, cô chống giữ chân mày lấy lại một nụ cười: "Mạc tổng cũng là đến quan tâm xây dựng phát triển của bản hiệu sao?"Đồng chí An lão trên mặt bình tĩnh có chút thần sắc giật mình: "Mạc tổng? Không phải một Tiểu Binh? Cậu thật to gan, thế nhưng nói dối tình hình quân sự.
14 Dùng một câu hình dung tình cảnh này chính là: mọi người nên ở vẫn còn, người không nên ở xuất hiện ở đây thì lượn qua lượn lại rồi đi mất. Vì vậy sau khi chiếu theo số vào chỗ ngồi rất dễ dàng có thể phát hiện ra, còn dư lại ba nam một nữ.
15 Hiển nhiên, thời điểm khi tất cả món ăn được đưa lên, sắc mặt của Đông Thần kia sao có một chút xíu đỏ thắm. Đây là anh còn chưa ăn cũng đã cảm thấy trong mấy món ăn này mùi vị nóng hừng hực.
16 Quầy rượu ban ngày so với ban đêm có chỗ thua kém chút, nhưng là vẫn đầy đủ ồn ào. Trên quầy bar, một người phụ nữ ngồi xuống liền gọi một ly rượu trắng.
17 Thời điểm nụ hôn hai người nam nữ nóng bỏng, Vu Phương Phương nhìn như cây kim trong mắt, đây gọi là trong một cơn giận dữ. Rõ ràng là cô đến đây sửa chữa An Tiểu Phàm phách lối đó, kết quả mang đến người đàn ông lâm trận phản bội, trực tiếp đi về phía quân địch.
18 Trong phòng bệnh hơi ẩm tăng thêm không ngừng phun ra sương trắng thật nhỏ, từng giọt đều đều tốc độ nhỏ xuống thông qua ống thon dài trong suốt, thông qua kim tiêm đưa vào trong cơ thể con người trên giường.
19 Thời điểm bữa ăn tối, Lý Phỉ chọc cánh tay của Lưu Nghị Sơn, dùng thanh âm tất cả mọi người nghe được "Nhỏ giọng" nói: "Lão già Lưu sắp chết, anh nên học thật tốt với người lãnh đạo một ít.
20 Đêm vẫn không tính là dài, lác đác vài chấm nhỏ lười biếng phát ra ánh sáng nhấp nháy, cùng ánh sáng rõ ràng ở trên ban công hấp dẫn lẫn nhau. Đó là thuốc lá nhỏ dài 520 nữ sĩ khói dành cho phụ nữ, sản xuất ở Đài Loan, trước đây Tiểu Phàm và Lý Phỉ nhìn thấy trên tạp chí giới thiệu loại thuốc lá này liền không nhịn được tò mò của mình mua một bao.