41 Người phụ nữ mặc áo khoác trắng cầm phiếu kiểm tra đi vào phòng bệnh, nhìn giường không, không khỏi thở dài một cái. Sau đó cô y tá tiến vào cười một tiếng: "Bác sĩ Trần, ngài trực tiếp đi phòng bệnh khoa chấn thương xương tìm cô ấy đi.
42 Tiểu Phàm ngồi ở bên cạnh giường bệnh, trong tay cầm một quyển sách dạy phụ nữ có thai làm sao đối phó với đại vấn đề mang thai này, khi xem đến phần ăn uống, có điện thoại di động vang lên.
43 Trước khi phẫu thuật ba giờ, trời còn chưa sáng hẳn, Đông Thần liền tỉnh giấc. Anh nhìn thoáng qua Tiểu Phàm nằm ở bên giường ngủ, trong tay cô đang gắt gao siết chặt một chiếc nhẫn —— đó là nhẫn cưới của bọn họ, chỉ là ngày "Ly hôn" đó Tiểu Phàm ở ngay trước mặt Đông Thần vứt đi.
44 Trên internet đầu tiên xuất hiện một bài báo được đặt tên là "Âm mưu sau lưng tai nạn giao thông", bài báo là do phóng viên nổi tiếng của tòa soạn về tình hình chính trị đương thời viết, trong bài báo nhắc tới chỗ lúc trước truyền thông hoài nghi: lúc trước Phó thị trưởng Dịch xảy ra tai nạn xe cộ là đối thủ chính trị lợi dụng việc công báo thù riêng, đồng thời cũng đưa ra chứng cứ càng thêm cặn kẽ để chứng minh điều này, dĩ nhiên cũng bao gồm tài liệu ghi âm và văn bản kèm theo.
45 Đứa bé kia gương mặt tròn trịa, có chút mập mạp, sau đó một cái tay nắm lấy một bên váy ngắn của Lý Phỉ, sau đó giống như một tiểu đại nhân nhìn đến trước mặt Tiểu Phàm bọn họ.
46 Thừa dịp thời điểm Tiểu Phàm đi ra ngoài, Đông Thần liếc mắt Tiểu Thổ Đậu một cái, chỉ thấy tiểu tử kia chiếm đoạt nguyên cái giường hai người, giường này vốn là viện trưởng chuẩn bị cho vợ chồng Đông Thần, ai biết.
47 Hai lão nhân gia vừa tới, hùng hùng hổ hổ thay hai vợ chồng trẻ chuẩn bị trong nhà, bệnh viện, còn vội giúp mang Tiểu Thổ Đậu. Tiểu Phàm vẫn là mỗi ngày ở trong bệnh viện, dù sao, chiếc giường hai người kia theo chân bọn họ cũng không sai biệt lắm so với trong nhà, cô có thể ở phía trên tùy ý lăn lộn, đồng thời còn có thể mỗi ngày cùng ông xã của cô kề tai nói nhỏ, lời ngon tiếng ngọt.
48 Tiểu Phàm mặc dù là mượn danh tiếng ánh sáng mặt trời tốt mang theo Đông Thần ra ngoài, nhưng mà ánh sáng mặt trời hôm nay là thật sự rất tốt. Ánh sáng màu vàng rực rỡ chiếu vào trên khu thảm thực vật màu xanh của bệnh viện, cành lá màu xanh kia cũng giống như nhiễm vào vầng sáng xanh vàng rực rỡ, từng vòng từng vòng nhuộm ra bầu không khí ấm áp hài hòa.
49 Thời điểm y sĩ trưởng vội đến kiểm tra theo quy định thường lệ phát hiện bệnh nhân không có ở đây, vì vậy không nhịn được thì thầm với bà xã bệnh nhân: "Anh ấy mới vừa làm xong giải phẫu không lâu, làm sao cô có thể yên tâm để cho anh ấy một mình đi ra ngoài đây, lại không để cho y tá đi cùng với, ngộ nhỡ xảy ra chút chuyện gì, tôi xem là cô khóc cũng không kịp rồi.
50 Lúc này mới không tới hai tháng, bụng Tiểu Phàm còn chưa lộ ra, chỉ là cô lại có cảm giác đau lưng, cho nên cô thường chính mình lười biếng nằm không muốn cử động.
51 Tiểu Phàm ghé vào bên cạnh Giáo sư Vương nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, đây rốt cuộc là tình huống thế nào?"Chỉ thấy NICO cùng với Âu Dương ngồi ở trên ghế sa lon, Đông Thần trở về phòng ở một bên đọc sách, mà cha và chú Phương hai người trốn ở trong phòng sách, xột xột xoạt xoạt nói chuyện, nghe thanh âm hiển nhiên không phải đơn giản thư họa như vậy.
52 Quân Kha từ từ thả lỏng bàn tay ra, gằn từng chữ nói: "Tôi đã đi gặp Long ca. "Mấy chữ đơn giản, lại làm cho trên người Vu Phương Phương từng trận rét run, chuyện này tương tự giống như với tâm tình có tật giật mình, bởi vì có một chuyện cô không hề muốn để cho Mạc Quân Kha phát hiện sẽ có khả năng bị vạch trần.
53 Đây là một ngày trời trong nắng ấm, ánh mặt trời vừa phải, thích hợp kết bạn lên đường, thích hợp nói chuyện yêu đương, mọi chuyện đều thích hợp. Đây là định nghĩa trong từ điển của Tiểu Phàm, bởi vì vào ngày này, chân của Đông Thần có thể đi xuống.