41 Dạ Khê tiếp lấy Đinh Đang, vuốt ve con vật đang tức giận, rồi lạnh nhạt nhìn Trác Thụy Long, cười giễu cợt, "Tam hoàng tử, ngươi phải rõ ràng tình hình, chúng ta đều là người có nhu cầu mà thôi, ta chẳng qua chỉ phối hợp giúp ngươi! Nữ nhân không thể rời xa ngươi, cũng không phải ta!" Dạ khê cười lạnh, lười đôi co, tránh thoát ba người Trác Thụy Long, đi ra cửa.
42 Dạ Khê buồn bực ngồi trên bậc thềm, nhàm chán nhìn Đinh Đang cùng Tiểu Xích đang chơi đùa cách đó không xa. Tiểu Xích biến hóa thành các bộ dáng khác nhau trêu đùa Đinh Đang, tất nhiên Đinh Đang sẽ không chịu thua, không ngừng đem Tiểu Xích chụp lăn trên mặt đất, hai cái vật nhỏ ngươi tới ta đi đùa đến bất diệc nhạc hồ (quên trời quên đất).
43 Nghe lời Dạ khê nói, Phí lão phu nhân không có phản ứng, bà đưa mắt đánh giá bốn phía. Từ bên ngoài nhìn không ra cái gì, thế nhưng trong này, từng ngọn cây cọng cỏ, thậm chí vật trang trí mỗi một góc đều trải qua chọn lựa kĩ càng, vô cùng tinh tế, có thể nói là thượng phẩm! Nàng có năng lực gì được ở nơi như thế này?"Phí Khê!" Phí lão phu nhân không giả vờ lôi kéo nữa, gọi thẳng kỳ danh, "Chủ nhân trạch viện này, là nam nhân?" Phí lão phu nhân trực tiếp hỏi, "Ngươi, lại đem mình đi giao dịch sao?" Nhìn Dạ Khê không chút phản ứng, đáy lòng càng thêm chắc chắn, "Con cháu Phí gia, làm sao có thể không biết liêm sỉ!" Nặng nề giơ tay vỗ lên tay vịn ghế ngồi.
44 Đợi đến khi Dạ Khê ngủ trọn một giấc, trở lại phòng khách, bên trong thi thể đã được xử lý sạch sẽ, mùi tản ra từ lâu, giống như nơi này chưa từng xảy ra án mạng.
45 Phí Hi nhìn người trong phủ lo trong lo ngoài, lạnh nhạt thờ ơ, không chút quan tâm. Càng trầm mặt hơn nhiều so với ngày thường, ánh mắt thêm vài phần âm lãnh, không giống Phí Hi lỗ mãng trước kia chút nào.
46 Vài tỳ nữ vây quanh Phí lão phu nhân, cẩn thận trang diểm cho bà ta. Phí lão phu nhân thần sắc ảm đạm, hai tròng mắt ẩn chứa mông lung, cả người phi thường suy sút.
47 "Lão phu nhân cũng không ngại phiền phức!" Dạ Khê lạnh lùng nói, tùy ý chọn một cái ghế mà ngồi xuống, hất vạt áo, liếc mắt nhìn Phí lão phu nhân. Lão bà vốn thần thanh khí sảng lúc trước, hiện giờ hai tròng mắt hõm sâu, đầy tơ máu, khiến nếp nhăn trên mặt càng sâu, tinh thần cực kém.
48
49 Đợi mọi người vừa rời khỏi, các lão nhân lập tức bao vây Dạ Khê, trên mặt là thần sắc khinh bỉ cùng tức giận, dường như Dạ Khê chính là ác nhân không từ thủ đoạn làm chuyện xấu.
50 Tay trái Dạ Khê nắm chặt cổ Phí lão phu nhân, lôi xềnh xệch bà ta trên mặt đất, "Muốn tìm cái chết hả, ngươi động một chút thử coi!" Dạ Khê sắc bén trừng mắt Phí lão phu nhân đang giãy dụa, rét lạnh nói.
51 Nghe Phí Hi chất vấn đầy chính nghĩa, Dạ khê bỗng nở nụ cười. Nhưng chỉ trong chớp mắt, tia cười hóa thành lệ quang đâm xuyên qua Phí Hi. "Phí gia tử tôn?" Dạ Khê nghiền ngẫm nhắc lại, rồi gật đầu, "Cũng đúng!" Trong đầu nàng, hình ảnh tiểu Phí Khê ngày bé bị khi dễ, bị đánh đập dã man, còn chính mình vì thoát khỏi hôn ước mà giả vờ ngu ngốc, thậm chí chịu mọi sự ngược đãi, vũ nhục của mọi người! Lòng Dạ Khê từng chút từng chút lạnh xuống.
52 Đã không thích Dạ Khê, mà nàng cũng không phải huyết mạch Phí gia, vì sao Phí lão phu nhân còn thiên tân vạn khổ như vậy giữ lại nàng? Nói như vậy, Di chỉ của Tiên Hoàng chẳng phải một hồi trò cười?Dạ Khê nhìn Phí lão phu nhân còn đang chịu đựng thống khổ, vừa cố chấp vừa đau khổ mà van nài, Dạ Khê có cảm giác xúc động muốn cười!Buông ra Phí lão phu nhân, Dạ Khê đứng dậy nhìn đoàn người đứng chắn trước cửa, châm chọc, "Tất cả đã thấy rõ ràng đi?" Nàng cười lạnh, cầm lấy Gia phả trên tay Lan Hạ, "Phí gia các ngươi tự nhận là thế gia danh môn, không biết chuyện nhận sai huyết mạch lần này cực kỳ sai lầm ư?" Vừa nói, Dạ Khê liền ném gia phả ra ngoài.
53 Ngay lúc này, Dạ Khê chưa kịp ra tay phản đòn, lại nhận thấy một luồng khí từ phía sau đánh tới, trong chớp mắt, đã bao bọc Dạ Khê lại. Cảm giác có khí tức ôn hòa vây quanh, toàn thân Dạ Khê lập tức được sưởi ấm, nàng không tiếp tục phản kháng nữa.
54 Đinh Đang cùng Tiểu Xích canh giữ trước cửa, vài lần chúng muốn phá cửa vào trong, nhưng lại bị trấn áp bởi sức uy hiếp của nam nhân kia, hai con vật nhỏ không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể lo lắng mà đi qua đi lại.
55 "Công tử!" Thần cùng Lộ nhìn thấy nam tử áo tím, cung kính cuối đầu. Chờ nam tử ngồi vào ghế, cầm ly trà được chuẩn bị trước khẽ hớp một ngụm xong, Thần mới ngẩng đầu nói, "Công tử, ta có cần ra tay không?"Nam tử áo tím nhìn ảnh ngược chính mình chiếu lên nước trà, híp mắt, lắc đầu, "Quên đi, chỉ là con kiến mà thôi, giết, không chút thú vị!" Nam tử đặt ly trà xuống, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn, liếc mắt về phía Lộ.
56 Buổi sáng ngày kế tiếp, Dạ Khê vừa rời giường, Lan Hạ đến gõ cửa, "Tiểu thư, Ngô ma ma từ Xích bá phủ tới! Muốn gặp tiểu thư. "Ngô ma ma? Dạ Khê suy nghĩ một lát, gật đầu, "Cho bà ấy vào đi.
57 Khắp Vĩnh Giang thành, từ phố lớn đến ngõ nhỏ lưu hành lời đồn đại, trở thành chuyện trà dư tửu hậu ọi người. Thứ nhất chính là đám hỏi Xích Bá phủ cùng Hoàng gia, thứ hai chính là lời đồn đại về thân phận Đích trưởng nữ Xích bá phủ.
58 Đêm khuya, thừa dịp mọi người đã an giấc, Dạ Khê đứng dậy mặc quần áo, nghiêng người nhìn lướt qua tòa viện, hồng lâu vẫn nhộn nhịp như trước, Dạ Khê đi qua ngọn đèn thắp sáng, tiến nhập chợ đen.
59 Nam nhân trước mắt, một thân áo tím, có lẽ là do ôn tuyền, lãnh khí trên người đã phai nhạt rất nhiều, tóc dài theo gió lay động, môi đỏ mọng khêu gợi hơi nhếch lên.
60 "Ngươi!" Phí Hi trừng mắt với Vũ, nhìn Dạ Khê, "Phu quân?" nàng ta ủy khuất nhìn về phía Trác Thụy Long, hi vọng hắn ta có thể mở miệng, dù sao đây là hôn lễ của bọn họ.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50