1201 Thi thể sáu tên du hiệp bị giết nằm ngổn ngang ở giữa đường, trên cổ mỗi tên đều có một vết kiếm ngoằn ngoèo, đó là do Phương Phỉ Thanh Sương cố ý lưu lại, để có thể làm cho Vũ Văn Tinh Không nhận ra hung thủ là ai.
1202 Không khí bên ngoài bốc lên cái mùi mà chuột chết thường có, nhưng không khí bên trong vô cùng tươi mát, nhưng nhìn khắp nơi cũng không thấy cửa sổ ở đâu, không biết không khí trong mát này rốt cuộc từ chỗ nào chuyển vào.
1203 Đúng thế, Vũ Văn Phân Phương sống trong Vị Ương cung, không xấu cũng chẳng tốt, là người tới từ nước Mã Toa cuộc sống của nàng không thể tốt được, không ai muốn thân cận cùng nàng, thậm chí các cung nữ cũng không biết được thân phận thật của nàng.
1204 “Bọn họ tới Minh Na Tư Đặc Lai làm gì?” Đây là vấn đề mà hắn muốn biết nhất, bất kỳ người bình thường nào đều hành động có mục đích, trừ phi là kẻ mộng du, Phương Phỉ Thanh Sương và Cung Tử Yên đương nhiên là người bình thường, cũng không ở trong trạng thái mộng du, như vậy động cơ của bọn họ rất đáng để suy nghĩ.
1205 Nếu đổi lại là 4 năm trước, hắn khẳng định vui sướng trở thành chỉ huy tối cao kiêm tổng đốc của Minh Na Tư Đặc Lai, đây tuyệt đối là công việc tuyệt mĩ, chẳng những có thu nhập vô vàn mà còn có những mỹ nữ Lạc Na xinh đẹp tùy ý hưởng thụ.
1206 Khốn khiếp, Vũ Văn Thành Đô tự trách bản thân mình, trước đó tại sao lại không nghĩ ra điều này. Còn may mình có hậu viện, 4 nữ nhân này liên hợp đối phó với mình, mình tối nay không thắng được, bất quá 4 người không thể giết nổi hắn trong thời gian ngắn, chỉ cần cầm cự tới khi đúng là tới, là mình thắng lợi rồi.
1207 Trời còn chưa sáng Trương Chi Phong đã thức dậy , liên tục xem đồng hồ nhiều lần, hết nhìn trái ngó phải, trông lên trông xuống, cũng vẫn chưa tới lúc trời sáng.
1208 Trương Chi Phong lại vội vàng chạy tới tiền tuyến, từ xa xa đã nhìn thấy bức tường thành đen xì dưới ánh sáng ban mai, mang tới sức chấn động cực lớn cho người ta.
1209 Khi Trương Chi Phong bận tới bù đầu thì Phong Phi Vũ cũng bận tới tai xì khói, trừ ăn ngủ ra, thì thời gian khác cơ bản đều ở trong bộ chỉ huy. Trong bộ chỉ huy tổng cộng có 12 tham mưu, phụ trách thu thập và thống kê các loại tin tức, tiện cho hắn tham khảo, mỗi sáng thức dậy là hắn lại phát hiện văn kiện trên bàn làm việc của mình tăng thêm một đống dày.
1210 Tham mưu nhanh chóng đưa lên tin tức mới nhận liên quan tới hải quân lục chiến quân Lam Vũ, vì phối hợp với lục quân công chiếm Minh Na Tư Đặc Lai, hải quân lục chiến cơ bản đã dốc hết toàn quân, Trầm Lăng Vân cũng đích thân tới Tắc Lợi Duy Á tọa trấn.
1211 Sau khi nghe tham mưu giới thiệu tình hình xong, Phong Phi Vũ bắt đầu giải thích kế hoạch tác chiến mới nhất của quân Lam Vũ. Kỳ thực kế hoạch này các quan chỉ hủy ở đây biết rõ lắm rồi, hiện giờ xác nhận lại mà thôi, từ tình hình kẻ địch mà nói, không có gì để thay đổi lớn nữa.
1212 Chuyện phía trước cũng còn chịu được, nhưng chuyện phía sau tạo thành gánh nặng tâm lý cực lớn cho nàng, khiến thân thể chịu tổn thương nhất định. Tận mắt nhìn thấy vòng tròn tử vong đường kính 100 mét đó, sự sợ hãi của Nạp Lan Tinh Vũ với Dương Túc Phong bất giác cũng tăng thêm mấy phần.
1213 Kiến trúc của Minh Na Tư Đặc Lai, vật liệu cơ bản đều là bằng đá, khi bị phá đổ đều sinh ra vô số bụi bặm. Mũ thì thôi chả cần nói nữa, chỉ cần tùy tiện lắc đầu một cái, bên trên sẽ có cả đống bụi đổ xuống, căn bản không nhìn ra ngôi sao năm cánh màu đỏ sậm nữa.
1214 Đạn pháo rơi vào quân Mã Toa đang tiến lên, bắn bay cả đống đổ nát, gạch ngói bay rào rào khắp nơi, mặc dù cách vụ nổ khá xa, nhưng đám Đao Vô Phong vẫn ngoan ngoãn cúi thấp đầu xuống, đề phòng bị gạch ngói trúng phải đầu.
1215 Tiếng vỏ sắt cũng không nghe thấy nữa, cũng không nghe thấy những tiếng rào rào như chuột chạy nữa, toàn bộ binh sĩ Mã Toa như chết cả rồi, hoặc là nấp vào một chỗ không nhúc nhích nữa.
1216 Những nguyên lão của quân Lam Vũ thiệt thòi ở chỗ bọn họ tới từ đại lục Y Vân, không hiểu sự tàn bạo của quân Mã Toa, nếu như là binh sĩ vốn là của quân đội Đường Xuyên cũ, bọn họ sẽ không ngây thơ như Tôn La, nhất định không tha cho một người Mã Toa nào.
1217 Nước nhạt nhòa xanh buổi mưa về. Tây Hồ ví tựa Tây Thi. Điểm trang đậm nhạt vẻ gì cũng xinh. Khi Dương Túc Phong tới Tây Hồ, vừa khéo gặp được sương khói Tây Hồ, khung cảnh mông lung, như lạc vào tiên cảnh.
1218 Điều này nói rõ sinh hoạt của người dân ở vùng xung quanh đang có chuyển biến tốt, nếu như ăn còn không lo, thì có ai chạy tới Tây Hồ chứ? Ôm cái bụng rỗng đi ngắm phong cảnh, không phải là hành động của người bình thường.
1219 Đương nhiên, nếu như muốn đi để nấu cơm,thì nữ nhân nào cũng có phần. Quân Lam Vũ thì tương đối ngoại lệ, khác rất nhiều các phương quân đội thời đại binh khí lạnh, Quân Lam Vũ có nhiều ban ngành như ban cơ yếu, ban y liệu, ban thông tin vẫn cần số lượng nữ nhân nhất định.
1220 - Đa tạ thí chủ, công đức của cây hương này tổng cộng 600 kim tệ. Dương Túc Phong ngẩn người ra, không nghe rõ lắm. Tri khách tăng cũng không để ý, cười nói :- Cây hương này là cây lớn nhất trong chùa chúng tôi, giá là 600 kim tệ, thí chủ có lòng thành như vậy.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100