361 “Hơn nữa, loại độc chất này, căn bản cũng không có thể nghiên cứu chế tạo thuốc giải!” Tô Cẩn Nhi nói, “Anh cũng không cần đi tìm, bởi vì anh chỉ cần vừa đụng đến, llập tức anh cũng sẽ bị trúng độc!”Xem ra, cô biết rất rõ ràng.
362 Edit: Lavender - BlueNghe thấy thế, Hi Hi cười một tiếng, “Chỉ cần không phải ông nói, là được rồi!” Hi Hi cười nói. Bọn họ cần chính là tránh thoát một ngày này, thế nào cũng phải đợi đến sau khi cha giải độc mới có thể!Louis nhìn Hi Hi, sau đó nhìn mấy người bọn họ.
363 Tô Cẩn Nhi cũng cười một tiếng, “Dùng mạng của tôi đổi mạng của Mặc Thiếu Thiên!”Hách Tôn cau mày, nhìn Tô Cẩn Nhi, giống như đang phân biệt trong lời nói của cô là thật hay giả.
364 Edit: Lavender - BlueMặc dù ba tháng này đối với Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên mà nói, có thể nói sống không bằng chết, nhưng bây giờ có thể nhìn thấy mẹ, Hi Hi cảm thấy cái gì cũng đáng giá, cái gì cũng đều qua rồi !Lâm Tử Lam nhìn bọn họ, “Các người thì sao!”Lâm Tử Lam biết, bọn họ sống không tốt lắm, bằng không sẽ không trăm cay nghìn đắng tìm tới nơi này.
365 Edit : Oanh LoveTử Lam bị hôn, rất muốn kháng cự, nhưng Mặc Thiếu Thiên vừa dùng lực, bỗng nhiên Tử Lam nhẹ rên rỉ thành tiếng…. Chết tiệt !Âm thanh này khiến Tử Lam có cảm giác kích động muốn chết ngay lặp tức !Cô rất muốn đẩy Mặc Thiếu Thiên ra, nhưng không hiểu sao một người đang bị thương như anh khí lực lại lớn như vậy, căn bản cô không thể đẩy anh ra được.
366 Sắc mặt của Tiêu Dật, càng ngày càng khó coi. Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, khóe miệng của Mặc Thiếu Thiên chợt nâng lên, “Vậy thì như thế nào? Em là lão bà của anh, người phụ nữ của anh, làm vậy thì có quan hệ gì đến ai! ?”Những lời này, dường như nói cho Lâm Tử Lam nghe, nhưng kì thực, là nói cho Tiêu Dật nghe.
367 “Ba tháng này, các ngươi sống có tốt không, mẹ con chưa chắc đã sống tốt, sau vụ nổ, con có biết mẹ con mất bao lâu mới hồi phục được không! ?” Tiêu Dật nhìn Hi Hi hỏi.
368 Vì vậy, một loại cục diện hình thành. . . . . . Hai người mỗi người lôi kéo một cánh tay của Lâm Tử Lam, mà Lâm Tử Lam liền đứng ở giữa, nhìn hai người bọn họ.
369 Lâm Tử Lam nhìn Tiêu Dật, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì cho phải. Tiêu Dật nhìn chằm chằm thẳng vào mặt của Lâm Tử Lam, biểu hiện trên mặt của cô, đem tất cả thu vào tầm mắt.
370 Lâm Tử Lam nhìn anh, trực tiếp đi đến vẻ mặt cười nhưng trong lòng không cười, “Tôi cám ơn, bất quá, tôi không cần!” Lâm Tử Lam trực tiếp nói. (LTL-MTT xưng hô “ tôi” vì chị không nhớ anh)Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nữ nhân này so với trước khi mất trí nhớ càng khó tính hơn.
371 Louis nhìn Tô Cẩn Nhi, nhếch miệng cười nhạt, “ Cô dám tự tiện dẫn bọn họ xông vào đây, còn bại lộ thân phận của mình, lại vì bọn họ giải độc, hiện tại cô đã hoàn toàn vi phạm đối với những gì cô đã nói trước kia….
372 “Đoàng ——” một tiếng. Tô Cẩn Nhi đột nhiên trợn to hai mắt, nhìn lên trước mặt, không biết nên nói gì. Lúc này, Louis đột nhiên nhíu mày, rên lên một tiếng, nhưng có chút không tin tình huống trước mặt.
373 Tô Cẩn Nhi thấy thế, nhìn Louis, ánh mắt thoáng qua một tia đau đớn, nhưng thủy chung không có nói gì, xoay người đi theo đi ra ngoài. Hách Tôn đi ở phía trước, Tô Cẩn Nhi ở phía sau, thấy bóng lưng của Hách Tôn, Tô Cẩn Nhi suy nghĩ một chút, nắm chặc quả đấm, đi theo!“Chờ một chút!” Tô Cẩn Nhi đuổi theo, ở phía sau Hách Tôn mở miệng.
374 " Bảo Bối!" Tử Lam gọi một tiếng, nhưng không có người trả lời, nghĩ tới đây, Tử Lam cảm thấy trong lòng lo lắng, cô hướng phía cửa chạy đi. Chạy ra đến cửa, Tử Lam ngẩn người.
375 Lúc này, Tử Lam nhớ tới, trước khi gặp được Hi Hi, cô lại bỗng nhiên gọi bảo bối, xem ra, trong tiềm thức, cô thực sự đã quên một thứ gì đó. Chỉ là, chuyện này, cô nghĩ không ra mà thôi.
376 “ Trước kia, anh cũng quan tâm tôi như vậy sao?”Lâm Tử Lam hỏi, thanh âm, có vài phần dịu dàng. Nói thật, thời điểm nói ra những lời này, Lâm Tử Lam thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi mình.
377 Mặc Thiếu Thiên căn bản bất ngờ, chỉ nhìn thấy Lâm Tử Lam cười, lại không nghĩ rằng cô còn có một chiêu này, lập tức bị Lâm Tử Lam đá ột cái. Sắc mặt, nhất thời trở nên hết sức khó coi.
378 "Thật sự! ?" Hi Hi hỏi, ôm hoài nghi. Mặc Thiếu Thiên gật gật đầu, "Đương nhiên, tối hôm nay, cha sẽ ẹ con trả giá thật lớn!” Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
379 Tuy rằng ngoài mặt coi như không có việc gì, nhưng thật ra ở trong lòng nghĩ, phải làm như thế nào để cho Lâm Tử Lam đồng ý rời đi cũng mình!Cho dù Lâm Tử Lam đồng ý, Tiêu Dật cũng sẽ không đồng ý !Cho nên, anh nhất định phải nghĩ kĩ đường lui.
380 "Mẹ. . . . . . " Lúc này, Hi Hi chỉ có thể nhìn hướng Lâm Tử Lam. Lâm Tử Lam ngồi ở chỗ kia, tuyệt đối không thích cảm giác bọn họ tranh đoạt, ngược lại, rất bất đắc dĩ.