401 Tìm được dãy số Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi lập tức nhấn xuống, lúc này, cha đặc biệt dùng được !Ở A thị, có thể không cho cha mặt mũi sao, cho nên, tìm cha là thích hợp nhất.
402 "A! ? Cái gì! ?" Lý Thuận nghe không rõ lắm, hỏi lại. "Tôi nói, lập tức lui lại!" Hi Hi phối hợp hô một tiếng. Lần này Lý Thuận nghe rành mạch, anh lên tiếng, "Tôi biết!"Hô một tiếng, vì thế mang người hướng một bên đi tới.
403 Nghe được lời Hoa Hồng nói, khóe miệng Hi Hi ngoéo một cái, ánh mắt tiếp tục nhìn Tỉnh Nham, "Thật ngại quá, chú không phải là đồ ăn của chị cháu, cháu cũng không có biện pháp!"Đối mặt với sự nhạo báng của Hi Hi, thiếu tá Tỉnh Nham không có chút nào tức giận , lúc này ánh mắt nhìn chằm chằm Hi Hi, dường như muốn từ trên mặt của bé nhìn ra cái gì.
404 Vẻ mặt Hi Hi không thể tin. Mẹ thế nhưng vì bé tự mình làm bữa sáng. Phải biết rằng, từ khi bé biết chuyện, cũng chưa từng thấy mẹ làm qua, hôm nay làm như vậy, trong lòng Hi Hi vô cùng vui vẻ….
405 "Lâm tiểu thư, cô không cần khẩn trương, chỉ là tôi rất thích đôi mắt này của cô. . . "bác sĩnói, càng thêm kề sát vào Lâm Tử Lam. Vì sao lúc Lâm Tử Lam nghe được câu này, cảm thấy rợn cả tóc gáy!Trong đầu lập tức hiện ra vài tình tiết trong phim, một số bác sĩ nói thích cái gì , sẽ moi cái đó của bạn ra.
406 Mặc kệ Lâm Tử Lam nói cái gì, Mặc Thiếu Thiên chắc chắn sẽ có biện pháp đem lời của cô lái đi, Lâm Tử Lam tốt nhất đều không nên nói gì. . Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lại cười thập phần yêu nghiệt.
407 Nghe được giọng nói của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại, thấy Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó khóe miệng cười yếu ớt, vẫn như cũ không che, không giấu, thong thả ung dung mặc quần.
408 Nghe thấy những điều này, Mặc Thiếu Thiên giật mình, mà Lâm Tử Lam đứng ở cửa, nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng nói không ra cảm giác. Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Luke, “Nếu không lấy ra, thì có vấn đề gì xảy ra không ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
409 Lâm Tử Lam:”……. . Em cự tuyệt!”“Cự tuyệt không có hiệu quả!” Mặc Thiếu Thiên phản bác trở về, “Chỉ là, em có thể hưởng thụ!”Nói xong, tay Mặc Thiếu Thiên hướng dưới váy của Lâm Tử Lam, cho dù Lâm Tử Lam muốn ngăn cản, cũng không ngăn được.
410 Chờ Mặc Thiếu Thiên dừng xe, quay đầu, Lâm Tử Lam đã không thấy đâu, đi lên lầu. Mặc Thiếu Thiên cũng đi theo lên lầu, bụng đầy dục niệm. Lâm Tử Lam lên lầu, tìm quần áo, chính là thừa dịp Mặc Thiếu Thiên chưa lên thay quần áo, nhưng mà thời điểm cô vừa cởi quần áo, cửa bỗng nhiên bị đẩy ra.
411 Lâm Tử Lam nhìn anh, đã mệt không đứng nổi, cô rất muốn trở lại trên giường, chắc chắn phải thoải mái hơn so với đứng ở trong này,Lâm Tử Lam vừa định gật đầu, Mặc Thiếu Thiên lại mở miệng, "Anh nghĩ muốn từ phía sau.
412 “ Em đi cùng với anh Hi Hi !” Mặc Vũ lập tức mở miệng, tươi cười, vô cùng vui vẻ. Mặc Thiếu Quần còn có thể làm thế nào nữa, chỉ có thể mở miệng : “ Vậy tôi lái xe chở hai đứa đi được chứ!”Nghe nói như thế, khóe miệng Hi Hi gợi lên một chút cười : “ Vậy thì cảm ơn!”Mặc Thiếu Quần không nói gì, ngước mắt nhìn lên lầu một chút, đành phải lái xe chở Hi Hi đi mua thức ăn.
413 Ánh mắt kinh ngạc nhìn Hoa Hồng, vừa rồi, anh không có nghe lầm chứ?Nhìn phản ứng Mặc Thiếu Quần, Hoa Hồng nhíu mày, “Làm sao vậy?” Nói đến đây, Hoa Hồng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, Mặc nhị thiếu gia là kẻ phá gia chi tử, không có tiền đồ, hơn nữa, thích nhất xe thể thao, cho nên……“Xe là của anh?” Hoa Hồng nhíu mày thoải mái hỏi, không coi đó là chuyện lớn.
414 Mặc Thiếu Quần nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, sắc mặt cũng thay đổi, “Anh nghĩ nhiều rồi, ai nói tôi muốn giảng hòa với anh,!” Mặc Thiếu Quần cũng nói,quay đầu sang hướng khác, không cùng Mặc Thiếu Thiên gây nhau, sợ mình không chịu được!“Vậy thì cút ra ngoài!” Mặc Thiếu Thiên nói, đối với Mặc Thiếu Quần không chút khách khí.
415 Mặc Thiếu Quần lo lắng, không trở lại sao?"Vậy cô đi đâu!?" Mặc Thiếu Quần không nhịn được hỏi ra. Hoa Hồng nghe được, lông mày khẽ nhếch lên, đi đâu là chuyện của anh ta sao! Anh ta muốn quản!Lúc này, Hoa Hồng hơi nghiêng đầu nhìn Mặc Thiếu Quần, "Đi giết người, có đi không!?"Một câu, Mặc Thiếu Quần bị dọa sợ!Hoa Hồng đây là nói thật, chỉ là Mặc Thiếu Quần lại không biết, nhưng cũng có thể cảm giác được Hoa Hồng có gì đó không giống, ít nhất, khí thế quá cường đại! Trong khoảng thời gian ngắn, mặt Mặc Thiếu Quần đỏ lên! Lại sợ Hoa Hồng bỗng nhiên rời đi, lại sợ hỏi lại, Hoa Hồng sẽ buồn anh ta, vì thế, Mặc Thiếu Quần im lặng.
416 Chỉ là nhìn người đàn ông này, Lâm Tử Lam luôn thấy không có biện pháp. Hơn nữa, ánh mắt anh nhìn về phía mình, thâm thúy mà lại thâm sâu, đáy lòng Lâm Tử Lam không khỏi rung động một chút…….
417 Nhìn Trần Mặc, Tử Lam khẽ mỉm cười. Ánh mắt Tử Lam trong lúc vô tình nhìn lướt qua Cảnh Thần, chỉ thấy cô ấy có điều gì đó rất khác thường, ánh mắt cứ nhìn về phía khác, căn bản không nhìn Trần Mặc, cô ấy xử sự, lại có vài phần kỳ quái.
418 Mặc Thiếu Thiên cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Tử Lam làm ra động tác như vậy, nói những lời ngọt ngào, tâm của anh không khỏi động một chút. Hai tay lập tức tăng thêm lực độ ôm chặt lấy cô, kề sát tai nói khẽ, "Nếu như vậy, vậy em cứ việc yêu anh đến chết đi !" Mặc Thiếu Thiên lộ ra vẻ mặt cầu cô yêu anh đến chết.
419 “Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam khẩn trương kêu một tiếng. Lâm Tử Lam cứ nhìn Mặc Thiếu Thiên như vậy, thân thể Mặc Thiếu Thiên cứng nhắc một cái, ngay sau đó xoay người, hướng về phía người cầm côn, một cước đá lên.
420 Mặc lão hừ lạnh hai tiếng, trực tiếp đi sang một bên. Lúc này, Mặc Thiếu Thiên ngồi ở trên giường, Lâm Tử Lam đi tới, ngồi ở trước mặt của anh. “Em như thế nào?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi, nhìn trên trán cô quấn băng gạc, nhịn không được đau lòng.