1 “-Nghiễm Nghiễm! Mẹ mày nuôi dưỡng mày 26 năm trời, xem như mày không thương mẹ, mày cũng phải thương phí cơm áo gạo tiền 26 năm qua chứ! Nhìn xem, nhìn xem, bạn bè mày đứa muộn nhất cũng sắp lấy chồng rồi, sao mày tới mảnh tình vắt vai còn chưa có hả?”
Tôi thờ ơ gắp rau bỏ vào miệng.
2 Lòng tôi bay bay bổng bổng, nhìn cái gì cũng thấy màu hồng, giống như trên trời bỗng dưng có một túi tiền rơi trúng đầu, vui chết đi được! Không uổng công tôi mỏi mắt trông chờ, ra sức cầu nguyện bao nhiêu năm.
3 Khi tôi và Tiết Khanh còn đang anh anh tôi tôi, không nghĩ tới cô gái đi cùng tiểu mỹ thụ đã nhận ra Tiết Khanh, thế là có bàn bên đó có cuộc đối thoại như sau:
Cô gái: Hạo, kia có phải anh Khanh không?
Tiểu thụ: Thị lực của em thật tốt.
4 Sau khi ngủ dậy thì tôi cũng đem chuyện của Tiết Khanh quẳng vào “thùng rác đại não”, vẫn vô tư xuống phố với Hứa Diệp.
Hôm nay là thứ hai, sở dĩ tôi có thể rảnh rỗi rong chơi là bởi tôi thất nghiệp rồi.
5 Tiết Khanh phát huy bản lĩnh của một người đàn ông đang theo đuổi một người phụ nữ, tôi cũng rất nhập tâm phát huy bản lĩnh của một người phụ nữ được theo đuổi, cùng anh ta đi dạo trong khu mua sắm, hễ mua gì là vứt cho anh ta xách.
6 Sau gần một tháng nghỉ ngơi cắm rễ ở nhà, tôi căm phẫn nhận ra. . . Luật Nghiễm tôi chính là sinh ra để chịu khổ. Tay chân bứt rứt không thôi.
7 Thứ 6 ngày mười ba là ngày xui xẻo trong truyền thuyết. Hôm nay là thứ 6, tuy không phải ngày mười ba nhưng tôi đã đánh hơi được mùi xui xẻo rồi đây.
8 Đồng chí Thẩm tổng, tên họ đầy đủ là Thẩm Tư Ngôn, năm nay 29 tuổi, theo lời lễ tân đại tỷ chính là đại phú soái, vừa nhiều tiền vừa đẹp trai, là chỗ thân thiết với Tiết Khanh.
9 Sau lời tuyên chiến oanh oanh liệt liệt với Thẩm Tư Ngôn, tôi nảy ra một ý tưởng không lớn không nhỏ. Tôi có thể làm nhân vật phản diện, một bên chiến đấu với Thẩm Tư Ngôn, diễn trọn vai “bạn gái không dễ đối phó”, đồng thời trải nghiệm cảm giác tranh giành đàn ông với đàn ông.
10 Tôi thừa nhận tôi là điển hình của con rùa rụt cổ, thấy Thẩm Tư Ngôn bỗng dưng “thần kinh phân liệt” như vậy liền không suy nghĩ được gì, ngây ngốc thoái thác:
“Ha ha, vinh dự rồi, tôi khát nước quá, đi kiếm gì uống đã nhé!”
Tôi chạy trối chết, chỉ sợ anh ta giơ tay giữ lại.
11 “Nói gì vậy chứ? Con rể tôi mà chiều chuộng Nghiễm Nghiễm nhà tôi như Khanh Khanh, trong mơ tôi cũng cười. ”
Mẹ tôi hoan hỷ “bán con gái”.
12 Vì là người trẻ đầy sức sống, lại kết hợp nghỉ ngơi điều độ, xương cốt tôi hồi phục vô cùng nhanh chóng. Tròn một tháng, rốt cuộc cũng đi lại chạy nhảy tung tăng.
13 Sau 2 tiếng lơ lửng trên bầu trời, rốt cuộc cũng được đặt chân tới thành phố C rồi.
Khác với thành phố A nằm trọn vẹn trong đất liền, thành phố C trải dài dọc bờ biển, lại tựa núi, căn bản là không thể thích hợp làm thành phố du lịch hơn được mà!
Không khí vừa thoáng đãng vừa trong lành, so với không khí ô nhiễm xe cộ của thành phố A.
14 Tôi và Thẩm Tư Ngôn nhanh chóng đi tới một khách sạn gần đó. Chính là. . . giá phòng không hề rẻ chút nào. . .
Bù lại, chúng tôi tới vào đúng cuối tuần, nghe bảo khách sạn này cuối tuần nào cũng tổ chức đốt lửa, với loại người ưa náo nhiệt như tôi, quả thực thích hợp mà.
15 Tôi và Thẩm Tư Ngôn bốn mắt nhìn nhau, chỉ là tôi chưa kịp phản ứng thì đã bị một bàn tay kéo sang một bên, sau đó, giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu:
“Trong trái tim thì có gì hay ho? Không phải chỉ là một hình ảnh thôi sao? Trái tim của tôi cô ấy đã nắm trên tay rồi!”
Cứng đờ.
16 Quãng đường tới chợ đêm hôm đó, tôi tủm tỉm cười liên tục, Tiết Khanh híp đôi mắt đào hoa, bắn ra vô số hoa đào, đột nhiên hỏi:
“Em nói vậy, cho nên chúng ta.
17 Sau cơn mưa, Tiết Khanh che cho tôi nên cả người ướt nhẹp, còn chợ đêm gì nữa, đi về. Tôi cười tủm tỉm ngắm chiếc vòng bạc trên tay, bỗng dưng thấy ngọt ngào.
18 -------------Phân cách tuyến “Kể bằng lời Thẩm Tư Ngôn”-----------
Tôi từ trên núi về liền lưu luyến tạm biệt Luật Nghiễm, có điều, hình như cô ấy có vẻ thất thần…Ừm, chắc không phải buồn vì rời xa tôi đó chứ?
Suy nghĩ kia có chút tự luyến, nhưng tâm tình tôi theo đó tốt lên nhiều!
Đến tối, tôi có cảm hứng chạy ra ngoài hóng gió, khí chất nổi bật vẫn được phái nữ thưởng thức, ặc, hình như còn có cả Gay.
19 Sáng sớm ngủ dậy, tôi vùi mặt vào gối, lăn qua lăn lại vài vòng. . . Ơ, hình như chân chạm vào cái gì đó mềm mềm, nhột nhột?
“Chân của em quả thực rất đẹp nhưng cũng đừng dẫm đạp nên nhan sắc của anh vậy chứ?”
Bàn chân sau đó buồn buồn, tôi cười gập bụng, tỉnh cả ngủ, mở mắt ra liền thấy gương mặt hồ ly của Tiết Khanh.
20 Hai bậc trưởng bối sau khi phát giác ra mối quan hệ của tôi và Tiết Khanh, liền ngay lập tức đòi về nhà, nói cái gì mà. . chuẩn bị hôn lễ.