1 Âu Dương Hoa ngồi ở trong căn phòng làm việc sang trọng, thuần thục xử lý công việc, hắn làm việc rất có năng lực, điều đó quả thực khiến cho người ta phải nể phục.
2 Mộng Trư! Dậy mau!!!Tô Vân lớn tiếng kêu. Tô Mộng mở to đôi mắt vẫn còn đang ngái ngủ, mắng Tô Vân. - Ngươi đã phá hỏng giấc mộng đẹp của ta rồi, người ta thiếu chút nữa đã được gả cho vương tử”.
3 Nhà hàng dành cho nhân viên của tập đoàn u Dương,u Dương Hoa quen tính ngồi ở vị trí hắn thường ngồi để ăn cơm trưa, đầu bếp ở nhà hàng là đầu bếp giỏi trong thành phố này, làm được đồ ăn có đủ toàn bộ sắc hương vị, hắn thích hương vị của thực vật nơi này, cũng thích ngồi ở một góc, nghe nhân viên nói chuyện phiếm, lý giải một ít ý nghĩ của bọn họ, chỉ là hắn chưa bao giờ gia nhập vào cuộc đàm luận của bọn họ.
4 "Ngươi cuối cùng cũng đi làm! Ta sắp bị Mai tỷ khi dễ chết!" Tô Vân mấy ngày nay luôn bị chủ quản bới móc (Mai tỷ chính là chủ quản, vì nàng nhất định bắt mọi người trong phòng tài liệu gọi nàng Mai tỷ, nói gọi như thế thân thiết hơn, có thể tăng thêm cảm tình động sự), thực sự bực bội a! "Thế nào? Mấy ngày nay chơi vui không? Tôn Nghị có làm cho ngươi cảm động hay không?""Đừng nói nữa! Ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ!" Tô Mộng biểu tình giống như ăn HoàngMời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Tiểu Thuyết Ngôn Tình Chiếc Bông Tai Định Ước Trang 5 | Đọc Truyện | Kênh Truyện khutaigame /tieu-thuyet-ngon-tinh/933-chiec-bong-tai-dinh-uoc-page-5.
5 Là anh?Tô Mộng lần đầu tiên bước vào văn phòng của tổng giám đốc, nhìn thấy cái người ngồi ở vị trí kia thì không khỏi giật mình. Âu Dương Hoa nhìn Tô Mộng nét mặt không có phản ứng gì, tình huống này hắn đã sớm dự kiến trong lòng từ lâu, nhìn lại cô, hắn cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướng.
6 - Em trai, em nên trở về nhà!Âu Dương Tuyết khẩn khoản nói với hắn. Từ khi về nước đến nay, hắn chưa bao giờ ghé thăm cái nhà ấy. Mọi người trong gia đình quả thực, đối với hắn, rất không bằng lòng.
7 Quán cà phê Lam Điều, trên lầu hai, hai nữ nhân nhàn nhã ngồi ở chiếc bàn sát song cửa sổ. u Dương Tuyết tinh tế quan sát Tô Mộng. 7aa1b5fc5dd50d7310e27 Tô Mộng vóc người bình thường, cặp mắt thủy linh sáng ngời, giống như giọt sương lóng lánh đón ánh mặt trời buổi sáng; tóc thật tự nhiên, lúc này tóc nàng không cột, khoác ở sau người, giống như thác nước chảy xuống, mềm mại uyển chuyển, thiếu một tia công tác giỏi giang, nhưng có nhiều vẻ quyến rũ.
8 - Mộng, sao hôm nay cậu về muộn vậy?Đây là lần đầu tiên Tô Mộng về muộn như thế này. - Tớ còn tưởng cậu đã ngủ rồi chứ. Tô Mộng mới bước vào cửa, đã thấy Tô Vân đang ngồi ở phòng khách, tay cầm đồ ăn vặt, mắt nhìn tivi.
9 Bận, chỉ có thể dùng từ này để hình dung cuộc sống và công tác của Tô Mộng, nàng bận đến không có dư thời gian để tự hỏi. 5f059396544960548cfc4 Hiện tại nàng đang ngồi ở vị trí của u Dương Hoa, mà ngồi đối diện nàng chính là người lãnh đão tối cao của tập đoàn u Dương -- u Dương Uy.
10 Quán cà phê Lam Điều, căn phòng vẫn vậy, nhưng lần này người ngồi với Tô Mộng là Tô Vân. - Là cậu?Tô Mộng tự ình là đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nhưng rốt cuộc vẫn không khỏi bật ra câu hỏi.
11 Tô Mộng không có dư thừa thời gian tiếp tục thương tiếc tình hữu nghị của nàng, hiện tại nàng muốn làm việc, hợp tác cùng tập đoàn Mĩ Hảo nhất định phải toàn lực tranh thủ.
12 - Tô tiểu thư, cuối cùng cô cũng ra rồi!Tô Mộng vừa rời khỏi cuộc họp, đã thấy thư ký La lo lắng chờ trước cửa phòng họp. - Thư ký La? Có chuyện gì mà trông cô gấp vậy? Vừa nói Tô Mộng vừa duỗi lưng,họp tận ba tiếng đồng hồ , mệt chết mất! Mấy ngày nay thực sự mệt mỏi quá! Đến bây giờ Tô Mộng vẫn chưa rõ từng khoản mục mà mình phải phụ trách, nhân dịp này mới nói một thể, phiền chết được! Mỗi ngày xử lý trăm việc, có thể nào không mệt?- Người nhà cô vừa điện báo, nói mẹ cô bệnh nặng, nhắn cô mau trở về!- Sao cơ?Tô Mộng không tin nổi vào tai mình.
13 Tô Mộng đã không nhớ rõ mình mang tâm tình gì để xử lý tốt hậu sự của mụ mụ, mặc dù biểu hiện ra bình tĩnh, thế nhưng nội tâm bi thương vẫn tồn tại như cũ, hơn nữa một ngày còn hơn một ngày! Trong ban đêm yên lặng này, Tô Mộng nghe tiếng mưa rơi tích tích, ngơ ngác nhìn bầu trời còn chưa tối hẳn.
14 Tô Mộng ở Tứ Xuyên xem gần một tháng, cả người đều thả lỏng, là triệt để tìm ra phương hướng. 6ab32f4cc048e39de01a0 Người mê man, ở chỗ không có phương hướng, mà một khi tìm được phương hướng, liền giống như linh hồn sống lại! Khi mộng tưởng ngủ say bắt đầu thức tỉnh, cả người liền tràn ngập sức sống! Hiện tại là tháng tư, xuân về hoa nở thời tiết tốt, Tô Mộng muốn làm, là học tập, học về thời trang có liên quan đến chương trình học.
15 Dưới cái nắng hè chói chang, Lưu Hà đi vào học viện khoa học kỹ thuật u Dương. Trong lòng hết sức phấn chấn, nhịn không được bèn lớn tiếng la lên:"Học viện khoa học kỹ thuật u Dương ta tới đây!!!!"Sau khi la lên vậy, Lưu Hà lập tức thấy hối hận, bởi vì cô chợt nhận ra vô số ánh mắt kinh ngạc đang đồng thời hướng về mình, cô vội cúi đầu, tự nhủ với bản thân : "con người nên thấp giọng một chút vẫn tốt hơn!".
16 Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Tiểu Thuyết Ngôn Tình Chiếc Bông Tai Định Ước Trang 22 | Đọc Truyện | Kênh Truyện khutaigame /tieu-thuyet-ngon-tinh/933-chiec-bong-tai-dinh-uoc-page-22.
17 Sau khi chấm dứt đợt tập quân sự, kỳ học chính thức bắt đầu. Hình thức giảng dạy ở học viện khoa học kỹ thuật Âu Dương không giống các trường khác, đại học này bắt buộc phải thông qua các môn đại cương, hoàn toàn dựa vào tự học, mỗi tháng lại dành 1 ngày cuối tuần để thi khảo, vào các buổi học chính thì chỉ học chuyên ngành.
18 "Uy. . . ""Làm sao vậy?" Nghe được Tô Mộng "Uy" một tiếng thật dài, u Dương Hoa có thể cảm thụ được tinh thần Tô Mộng không tốt. "u Dương, học tập mệt mỏi quá nga! Rất có áp lực a!" Mới khai giảng một tháng, Tô Mộng liền cảm thấy càng ngày càng theo không kịp cước bộ của lão sư, hơn nữa mọi người trong lớp học đặc biệt lợi hại, Tô Mộng thiếu khuyết nền tảng, khổ cực là tất nhiên.
19 - Thư ngốc(1), cậu nói tớ nên làm gì bây giờ?Lưu Hà nằm trên giường, trùm chăn kín đầu, vừa khóc vừa nói. - Quên đi. Tớ rất thích câu nói: khóc cho thỏa rồi sẽ quên hết bi thương, cho dù cố quên hay quên thật cũng không còn quan trọng nữa.
20 Một học kỳ, rất nhanh liền kết thúc, Tô Mộng chỉ cảm khái thời gian cực nhanh. 9dfdd2cb0fc1c8 Học kỳ này, Tô Mộng qua rất nhiều điều phong phú, mỗi ngày đều học tập, mỗi ngày đều cảm thấy cách mục tiêu gần hơn một bước! Nhất là, có u Dương Hoa ở bên cạnh, Tô Mộng cảm thấy rất hạnh phúc.