1 Ai cũng biết ngõ hẻm và những ngôi nhà theo lối kiến trúc bốn mặt bao quanh sân chính là đặc sản của Bắc Kinh. Sinh ra và lớn lên tại kinh thành nhưng Âu Khánh Xuân lại bị kiểu kiến trúc nhà cửa đơn điệu và tù túng như chiếc chuồng bồ câu ấy giam cầm đến hơn hai mươi năm, chưa bao giờ đặt chân đến những ngõ hẻm.
2 Mấy ngày sau đó, tất cả đều lao vào chuyện hậu sự của Tân Dân cũng như sắp xếp công việc trong đội. Nỗi đau đã khiến Khánh Xuân gần như tê liệt hoàn toàn.
3 Ăn cơm tối xong, Văn Yến ra về và cô nữ cảnh sát lại đến. Đây đã là đêm thứ năm. Tiêu Đồng từ chỗ không quen lắm cuối cùng cũng phải quen, từ chỗ không tự nhiên dần dần biến thành tự nhiên, thậm chí anh còn thiết lập được một sự hiểu biết lẫn ký kết ngầm với người phụ nữ mà anh chưa hề trông thấy mặt này.
4 Chiều hôm ấy Khánh Xuân không thể đến bệnh viện.
Cô không đến bệnh viện vì một chuyện trọng đại đã xảy ra.
Đang lúc ăn cơm trưa, khi cô đang chọn thức ăn quầy nhà ăn, chưa kịp mang về bàn thì Lý Xuân Cường ba chân bốn cẳng chạy vào, vừa chạy vừa gọi Đỗ Trường Phát và những người trong đội.
5 Ăn xong bữa cơm đầu tiên ngay sau khi từ bệnh viện về, Tiêu Đồng vội vã nằm dài ra giường để xem tivi, làm như một kẻ đói khát ánh sáng, đói khát thông tin sau mấy chục năm bị mù đột nhiên có lại ánh sáng không bằng.
6 Buổi chiều, Âu Khánh Xuân gọi điện cho một người bạn học cũ đang công tác tại Cục Dự thẩm thành phố, nhờ tìm giúp tài liệu thẩm vấn về mấy vụ án buôn ma túy lớn mấy năm trước đó.
7 Khi Khánh Xuân chia tay với Xuân Cường ngay trước cửa nhà mình thì Tiêu Đồng trong bộ quần áo vô cùng chỉnh tề đang ngồi trên thảm bên cạnh thầy giáo dạy lịch sử một thời Uất Văn Hoán tại nhà hàng Nhật Bản trong khách sạn Trung Quốc, chuẩn bị làm một diễn viên đóng thế.
8 Âu Khánh Xuân nói với Tiêu Đồng rằng, cô đã đi công tác mấy ngày không phải là mượn cớ mà là hoàn toàn sự thực. Mấy ngày trước cô đã đến Thiên Tân và huyện Ninh Hà của tỉnh Hà Bắc.
9 Sau khi ăn xong, Tiêu Đồng chia tay Khánh Xuân và Xuân Cường, tìm một máy điện thoại công cộng bên đường gọi cho Văn Yến. Anh gọi cho cô vì từ thứ Năm đến này, ngày nào Văn Yến cũng liên tục gọi cho anh.
10 Không biết là chứng viêm phổi của bố chưa đến giai đoạn trầm trọng hay là thuốc Penicilin quá công hiệu mà chỉ sau bốn ngày nằm viện, bác sĩ đã cho ông ra viện.
11 Chỉ với một phát đạn mà Âu Khánh Xuân đã giết chết Hồ Đại Khánh khiến các đồng nghiệp ở Lạc Dương kinh ngạc vô cùng. Té ra cô gái đẹp như hoa như ngọc ấy không phải là một diễn viên, cũng không phải sinh viên, cũng không phải đến Lạc Dương để trải nghiệm cuộc sống! Do vậy mà thái độ của họ đối với Khánh Xuân lập tức thay đổi, vẻ kính nể không hề giấu giếm, ngay cả Phó trưởng phòng Lưu - một người đã từng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu cũng không tiếc lời tán dương, nói nữ đồng chí này tuy hãy còn trẻ nhưng lâm nguy không sợ hãi, ra tay quyết đoán, khó có ai bì.
12 Khi hoàn toàn nhập vai, cậu nhất định phải quên chính mình!
Khi Tiêu Đồng đang nhâm nhi ý nghĩa của câu nói này, anh cũng đang chán ngán với vai diễn của mình.
13 Sáng hôm sau, khi đến cơ quan, Khánh Xuân gặp ngay Mã Chiếm Phúc ở ngoài cổng. Anh cũng vừa đến, chiếc xe Santana cũ kỹ của anh chậm chậm vượt qua Khánh Xuân và đỗ trước văn phòng đội cảnh sát hình sự.
14 Trong buổi tập tối nay, hình như hồn vía của Tiêu Đồng để tận đâu đâu. Những diễn từ vốn đã thuộc lòng đột nhiên biến đi đâu mất cả nên anh cứ ấp a ấp úng trong mồm.
15 Trời vừa sập tối, Tiêu Đồng lại leo lên chiếc xe bóng lộn của Âu Dương Lan Lan rời khỏi trường. Trước đây anh không hề nghĩ rằng, cách trường chỉ mấy cây số là vùng ngoại ô cũng chật chội như trong nội thành lại có một trang viên hoa lệ và thanh tĩnh đến như vậy.
16 Hai ngày nay Khánh Xuân bị cảm sốt nên chưa đến mười giờ đêm, cô đã lên giường trùm kín chăn. Trong số thuốc mà bố cô uống khi mắc bệnh lần trước còn thừa lại một ít.
17 Sau khi tan học, Tiêu Đồng không nghĩ gì đến chuyện ăn trưa mà vội vàng chạy về ký túc xá, dùng điện thoại công cộng để gọi vào máy di động của Khánh Xuân.
18 Trong đời Khánh Xuân, cô cũng đã có rất nhiều mơ tưởng. Khi đang học trung học, cô đã từng là một cô gái say đắm đến độ cuồng nhiệt những ngôi sao ca nhạc và điện ảnh.
19 Trông thấy Văn Yến, không hiểu vì sao trong lòng Khánh Xuân lại đột nhiên nổi lên một nỗi e ngại. Cô lên tiếng chào Văn Yến từ xa, không được tự nhiên lắm, hỏi có việc gì mà lại đến đây.
20 Hai ngày rồi Tiêu Đồng không đến ăn cơm tối ở nhà Âu Dương Lan Lan nhưng tối nay, anh lại đồng ý cùng cô đến vũ trường.
Suốt cả buổi chiều, Tiêu Đồng vùi đầu trong thư viện để đọc tài liệu, bữa tối ăn một vài miếng lấy lệ ở nhà ăn.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 50