1 Trời hè tháng sáu nóng như lửa đốt. Đường Cảnh Ngọc ngưỡng mặt nằm ở một gốc cây trên con đường núi, không muốn nhúc nhích, một hơi đi hết hơn mười dặm đường, nàng hiện tại đang rất mệt.
2 Tống Thù dung mạo nghiên lệ ( là vẻ đẹp diễm lệ, quyến rũ nhưng hắn là nam nên ta để vậy luôn, không biết giải thích sao) nên đã quen việc bị người khác nhìn chằm chằm, thấy thiếu niên vẫn còn ngơ ngác nhìn mình, hắn vẫn chưa bất mãn,“Cầm lấy.
3 Trời đã vào đêm, gió thổi phất phơ, thật là dễ chịu Đường Cảnh Ngọc vỗ vỗ bụi đất trên người, chậm rãi đứng dậy đi vào trấn. Trấn tuy nhỏ nhưng thoạt nhìn coi như giàu có và đông đúc, hai bên đường bày không ít cửa hàng, mới bước được hai bước thì biết bao hương vị thức ăn quyến rũ bay tới, canh vịt hầm bột, vằn thắn, tiểu lung bao (một loại bánh bao nhỏ hỗn hợp thịt, cua, trứng cá).
4 Đường Cảnh Ngọc vận khí không tồi, rời đi trấn nhỏ không lâu liền đi nhờ được chuyến xe lừa đến huyện Gia Định. Người đánh xe là một lão hán khoảng bốn mươi cùng người vợ vô thành bán giỏ trúc, Đường Cảnh Ngọc cản xe họ lại, hai vợ chồng sảng khoái mà dừng lại“Tiểu huynh đệ là người từ xa đến sao? Nghe giọng ngươi không giống người Tô Châu a.
5 Tiệm lồng đèn Tống gia ở thành đông trên đường Vạn An, khi Đường Cảnh Ngọc đầu đầy mồ hôi chạy đến đó, liếc mắt thì thấy một đoàn người đang đứng thật dài, chiếm gần nửa con phố.
6 Edit :MâyTiền Tiến đi vào, tiểu nhị của cửa hàng dẫn Đường Cảnh Ngọc đi ra cửa đăng kí tên tuổi. Bất quá bọn họ đi không khéo, tiểu nhị mặt tròn vẫn còn bận rộn.
7 Sau khi ăn uống no đủ nàng liền đi ngủ, không có muỗi đốt, không cần lo lắng có người khi dễ, lần đầu tiên trong bốn năm qua Đường Cảnh Ngọc trải qua một buổi tối thoải mái.
8 Thủ chưởng quầy nói Tống Thù chính là người như thế. Vô luận chuyện làm ăn phía trước của tiệm hay cuộc sống của tiểu nhị ở phía sau, hắn cơ hồ cũng không hỏi đến, tất cả đều giao cho Tiền quản gia phụ trách, bình thường chỉ thích vùi đầu làm đèn lồng, hoặc là đi ra ngoài tụ hợp với hai ba người bạn cùng du sơn ngoạn thuỷ, hoặc là đôi khi cũng tham gia vào những bữa tiệc tụ hội với người quyền quý.
9 Tiền bá ngửa đầu nghĩ nghĩ, mới nhớ tới một chuyện :“Cuối tháng này Thuận Tử lĩnh tiền về cưới vợ rồi, mấy ngày nay cho Thuận Tử mang theo Đường Ngũ, khi Thuận Tử đi rồi Đường Ngũ liền tiếp tục công việc của hắn.
10 Đảo mắt đã tới tháng sáu, ăn xong điểm tâm, Đường Cảnh Ngọc cùng Thuận Tử đi tới Tiền bá bá lĩnh tiền công. Lúc họ đến đã trễ, quầy tiền đã vây đầy tiểu nhị, bởi vì hai ngày cuối tháng và đầu tháng khá bận rộn, nên ngày được nghỉ bọn tiểu nhị liền tập trung lại quầy để lãnh tiền công, để còn về nhà thăm người thân nữa.
11 Tuy trời đã vào hoàng hôn, nhưng không khí rất ngột ngạt, không có chút gió nào. Tống Thù là chưởng quầy, thân phận cao nhất trong đám người nên đi ở phía trước, Tiền Tiến đi bên cạnh bồi hắn nói chuyện, thuận tiện giới thiệu.
12 Edit: MâyNgày đầu tiên của tháng đầu đi làm, Đường Cảnh Ngọc đã dậy từ sớm, bởi vì tiếp theo phải làm việc, quần áo trên người nàng vẫn là của ngày hôm qua, nàng có hai bộ quần áo, nên cứ thay phiên giặt tẩy.
13 Đường Cảnh Ngọc không ngủ bao lâu đã bị Chu Thọ đánh thức. “Đường Ngũ ngươi bị bệnh, phải uống thuốc. ” Chu Thọ đôi mắt có điểm hồng, thấy nàng rốt cục đã mở mắt rồi, hắn vội vàng đem chén thuốc bưng tới,“Không đắng đâu, ta uy ngươi uống nha.
14 Edit: MâyHai trang giấy đầy chữ, mạnh mẽ nhưng vẫn quy củ, trong sự yên lặng nhưng vẫn ngạo nhân, sắc sảo mà bình thản, đúng là chữ của Tống Thù. Đầu tiên là bình phẩm nét chữ, sau đó chờ khi Đường Cảnh Ngọc đọc rõ nội dung bên trong, nháy mắt đáy lòng yên tĩnh vì chữ đẹp của Tống Thù đã bị nội dung trong đó đánh nát.
15 Edit: MâyĐường Cảnh Ngọc liên tục uống hai thang thuốc, ngày hôm sau có thể xuống giường đi lại, bởi vì hôm nay có thể vào phòng nghe Tống Thù giảng bài, nàng tâm tình đặc biệt tốt, tuy rằng đầu vẫn là có chút không thoải mái, nhưng cũng không có tìm lấy cớ để nhàn hạ, vẫn chịu khó thu dọn phòng cầm điểm tâm đi theo Chu Thọ vào phòng học.
16 Edit: Mây~Viện trưởng Nam Sơn thư viện là Trang Dần, ngẫu nhiên hắn sẽ đến lớp chỉ điểm cho bọn học trò, ngày thường hắn chỉ dạy những đệ tử vô tâm với con đường làm quan là chính.
17 Edit: Mây~Tại trù phòng Tống gia, Đường Cảnh Ngọc đang nhìn Bàng sư phụ xào rau, càng không ngừng hấp cái mũi:“Thực thơm a, thực không hiểu chưởng quầy vì sao còn muốn tra tấn ta bắt ta học nấu cơm mở phòng bếp nhỏ cho hắn a, chỉ cần ta được ăn đồ ăn của Bàng thúc thì cũng đã thoả mãn rồi.
18 Edit: MâyChu Thọ bị Tống Thù kêu đi rồi không quay lại nữa, có lẽ làm xong việc rồi trực tiếp ăn tối ở phòng bếp chính luôn. Đường Cảnh Ngọc một mình bận rộn, nàng ngồi trên ghế ninh nhừ cháo táo đỏ, thấy người của phòng bếp chính mang cơm lại đây.
19 “Đường Ngũ, cháo nấu xong chưa? Ta hôm nay cố ý ăn ít hơn mọi bữa nửa chén đó. ” Chu Thọ đột nhiên chạy tới, lúc chạy gần tới không biết hắn nghĩ gì mà đột nhiên ngừng lại.
20 Tống Thù đứng ở trên cầu gỗ, gió nhẹ khẽ lay động tà áo, lúc này hắn dường như cùng nắng chiều hoà vào một thể. Từ phía xa xa hắn đã nghe được tiếng cười đùa của hai thiếu niên vang vọng lại đây.