641 "Hỷ bí thư chẳng phải cũng là một nhân vật trong đó sao, bình thường rất khó gặp, mọi người cùng tồn tại trong một thành thị, bình thường cũng nên đi đi lại lại nhiều một chút!" Thời điểm Dương Tử Hiên nắm tay, còn vỗ vỗ mu bàn tay Hỷ Lại Thừa.
642 Đằng sau xe lập tức có hai người người đàn ông nhảy xuống, tay cầm ống tuýp, khí thế hừng hực chạy tới. Trong nội tâm Dương Tử Hiên âm thầm cả kinh, hô to về hướng Thường Mai: "Chạy mau!"Lúc nói chuyện, Dương Tử Hiên đã kéo tay Thường Mai, nhấc chân gấp rút bỏ chạy.
643 Hai người a Huy a Hổ thấy thời cơ không đúng, vội vàng nhảy xuống sông, lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Đồn trưởng Chu Tử Võ lập tức bố trí lực lượng cảnh sát lên núi tìm tòi, đồng thời thông báo xe cứu thương: "Nhanh, bảo xe cứu thương đến đây nhanh lên".
644 Dương Tử Hiên lúc này mới chú ý tới đôi vợ chồng già, trong lòng suy đoán hai người hơn phân nửa chính là cha mẹ Thường Mai rồi, nghĩ việc mình và Thường Mai không phải thân thích gì, liền để cho hai người ký tên.
645 "Nghe nói có một cô gái từng làm ở văn phòng ủy ban tỉnh ngăn cản một phát súng cho cậu?" lúc Trần Chí Ôn nói những lời này, không nghe ra được tâm tình hắn thế nào.
646 Sắc mặt Hoàng Văn Thanh biến ảo, ngồi ở trong nhà khách, vừa mới tiễn bước chủ nhiệm văn phòng La Phù tỉnh trú đóng ở kinh thành, Trương Ôn liền gọi điện thoại đến.
647 "Bây giờ tôi nên làm gì đây, tôi sẽ nghe theo chỉ thị của lãnh đạo, ngài chỉ đông, tôi sẽ đánh về phía đông. . . " Sài Quá Long bị điều tạm đến sở giám sát, bây giờ vẫn đang tạm giữ chức tại sở giám sát, xem như ánh mắt và nhân vật đại biểu cho Dương Tử Hiên ở ủy ban tỉnh.
648 "Về chuyện này thì cậu yên tâm, chúng tôi đã tập trung vào mục tiêu, trước cửa Tỉnh ủy ủy ban tỉnh cũng tăng mạnh lực lượng canh gác, thiên la địa võng, hắn không dễ dàng chạy trốn như vậy đâu, hiện tại chắc cũng chỉ có thể trốn ở một chỗ, không dám ra ngoài.
649 Chỉ là, tổ điều tra xuống dưới, hắn vẫn phải ra mặt tiếp đãi, miễn cưỡng bày ra một bộ khuôn mặt tươi cười, đợi nhìn thấy Dương Tử Hiên đi theo sau lưng Tần Cao và Hoàng Cường, chút vui vẻ ấy cũng biến đi hết rồi.
650 Lương Quân Mi nhìn biểu lộ của người công an này, liền biết chuyện mình nói là sự thật, cười lành lạnh nói: "Khó trách thanh danh sở công an tỉnh ở bên ngoài kém như vậy, danh tiếng trong dân chúng lại kém như vậy, thì ra là do có loại người như anh trong đội ngũ.
651 Tần Cao đưa báo cáo lên trên, trung ương rất nhanh liền đưa ra ý kiến trả lời phúc đáp, muốn sở công an tỉnh tránh mặt khỏi hành động truy bắt lần này, hơn nữa còn kín đáo phê bình phương thức làm việc vô cùng thô bạo của sở công an tỉnh.
652 "Anh liên quan đến việc lợi dụng tín nhiệm ủy ban tỉnh, lừa gạt ngân hàng cho vay quy mô lớn, tham ô khoản tài chính phụ cấp chi tiêu công, cùng với tội định lẩn trốn, ba tội đều được xác định, anh không đơn giản là bị khai trừ chức vụ, khai trừ lý lịch đảng như vậy đâu, mà là trực tiếp phán án tử hình.
653 Dương Tử Hiên cười cười, Trương Luân đây là đang biến tướng đồng ý, để hắn đi làm động tác nhỏ này. Chân trước Dương Tử Hiên vừa rời đi, chân sau Trương Luân liền đi đến văn phòng Bí thư tỉnh ủy.
654 Trong phòng trà, sương trà lượn lờ, mùi thơm ngát tỏa ra bốn phía. Hoàng Văn Thanh nâng chung trà lên nhấp một hớp, miệng đầy mùi hương, nói: "Tôi cảm thấy cái bản án này có thể đặt xuống được rồi, không thể chỉ nghe lời Dương Tử Hiên nói.
655 "Trong khoảng thời gian này, tôi cũng sẽ không đánh cậu xuống dưới, cậu vẫn phải thủ vững cương vị, đứng ở tư thế tốt nhất, tôi còn cần cậu cầm cái vị trí thư ký trưởng ủy ban tỉnh này, cậu mà đi xuống, chỉ sợ lại có không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí của cậu!" Hoàng Văn Thanh bình tĩnh nói mục đích thực sự ra.
656 Nhất định phải tiến lên. Trong nội tâm Dương Tử Hiên âm thầm mặc niệm, nghĩ đi nghĩ lại một lúc, liền ngủ mất. Đợi đến nửa đêm, tỉnh lại vì lạnh, trăng sáng sao thưa, ánh mặt trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng thông qua cửa sổ chiếu đến, Dương Tử Hiên cảm thấy mình đau đầu, cái mũi cũng sụt sịt, toàn thân đau nhức, biết mình đã bị phong hàn rồi, tăng thêm áp lực trong nội tâm, bệnh nặng rồi.
657 Hết lần này tới lần khác, Dương Tử Hiên tựa như một con lợn chết, cầm drap trải giường phủ lên trên đầu, như người bịt tai đi trộm chuông, lừa mình dối người, chẳng thèm quan tâm đến hai người con gái đang cãi nhau.
658 Dương Tử Hiên cũng bị cách ăn mặc của Hứa Tinh làm cho choáng váng, mắt sáng lên một cái, một lúc sau mới ngượng ngùng cười nói, nặn ra một câu nói rất không có chất xám: "Các cô đã ăn cơm chưa.
659 Dường như Dương Tử Hiên nghĩ tới điều gì đó, nói: "Tôi cũng nhìn ra một chút manh mối!" "Hả? Cậu nhìn ra manh mối gì?" Trong ánh mắt Trần Chí Ôn lộ ra một tia nghi hoặc.
660 Trần Chí Ôn nâng mí mắt lên, nặng nề hút thuốc, hút trong chốc lát mới thở dài nói: "Phân tích của cậu rất đúng, trước mắt, Xuân Huy xác thực là đang rơi vào trạng thái như vậy, nếu như không phải liên quan đến một ít chính sách cấm khu mẫn cảm, tôi sẽ tuyệt đối giơ hai tay ủng hộ.