Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 618: Bị Bắt Nạt(2)

Chương trước: Chương 618: Bị Bắt Nạt(1



Chỉ là, tổ điều tra xuống dưới, hắn vẫn phải ra mặt tiếp đãi, miễn cưỡng bày ra một bộ khuôn mặt tươi cười, đợi nhìn thấy Dương Tử Hiên đi theo sau lưng Tần Cao và Hoàng Cường, chút vui vẻ ấy cũng biến đi hết rồi.

"Mọi người ngồi đi!"

"Tỉnh ta phát sinh sự cố trị an ác tính nghiêm trọng như vậy, tôi là bí thư chính pháp ủy cũng có trách nhiệm..." Ở trước mặt lãnh đạo trung ương Ủy ban Kiểm tra, Hà Tân Nghi vẫn làm ra tư thế thấp.

Nhưng Tần Cao và Hoàng Cường không hề tự cao tự đại, cấp bậc và địa vị chính trị của Hà Tân Nghi cao hơn bọn hắn, tự cao tự đại cũng chỉ để cho người ra chê cười.

"Đồng chí Tử Hiên cũng tới à, cậu đã bị sợ hãi rồi..." Lúc Hà Tân Nghi nói những lời này, đầy ý tứ thừa thãi, khóe mắt không thèm liếc về hướng Dương Tử Hiên.

Tần Cao và Hoàng Cường nhất thời có thể kết luận, Dương Tử Hiên không hề được Hà Tân Nghi chào đón, nhưng bọn hắn chỉ là quan viên xuống địa phương giám sát điều tra, không muốn lẫn vào đấu tranh chính trị địa phương.

Dương Tử Hiên cũng không có ý định nhờ hai người Tần Cao và Hoàng Cường hát đệm cho mình, chỉ cười nhạt một tiếng, nói: "Tôi gan lớn, không hề kinh hãi, cảm ơn ngài quan tâm."

"Vậy là tốt rồi, trước kia Hoàng chủ tịch tỉnh nói tâm tình cậu có chút không ổn định, đề nghị tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, trước tiên cứ để công tác trên đỉnh đầu xuống dưới, nhưng hiện tại xem ra không cần nữa rồi."

Hà Tân Nghi nói đầy giọng xách mé: “Thân thể không có gì đáng lo ngại, mấy ngày nay khả năng phải làm phiền cậu, chạy nhiều vài chuyến đến sở cảnh sát trên tỉnh bên kia, sở cảnh sát trên tỉnh phải sửa sang lại manh mối trước kia, cần người trong cuộc như cậu phối hợp một chút."

Sắc mặt Dương Tử Hiên biến đổi, rùng mình một cái, Hà Tân Nghi đang ở trước mặt hai lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra, nói ra lời như vậy, coi như là quyết tâm điều tra lại rồi, không biết rốt cuộc Hà Tân Nghi đang có âm mưu gì.

……

Chỉ là, đợi thời điểm sở cảnh sát trên tỉnh thật sự muốn hắn đi qua, một lần nữa ghi lại khẩu cung, Dương Tử Hiên rất nhanh liền cảm nhận được dụng tâm ác độc của Hà Tân Nghi.

Cảnh sát ngồi ở đối diện Dương Tử Hiên cắt đầu húi cua, lạnh lùng hỏi: "Xin hỏi anh và Thường Mai có quan hệ thế nào, trong ngày sự tình phát sinh, vì sao hai người lại đi cùng nhau."

Trong lòng Dương Tử Hiên ngập tràn lửa giận, mẹ nó, đây là điều tra án bắn súng sao, rõ ràng là đang điều tra hắn mà.

Trước kia, thời điểm cục công an thành phố Tử Kim gọi hắn đi ghi chép, hoàn toàn tránh khỏi câu chuyện này, không ngờ Hà Tân Nghi vừa mới mở lại cuộc điều tra, liền móc chuyện này ra để phóng đại, làm xấu danh tiếng mình.

"Chuyện này và án đấu súng có quan hệ gì sao?" Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay trước ngực, ánh mắt lạnh như băng nhìn cảnh sát đầu húi cua.

Chắc trước kia đã có người bắt chuyện với cảnh sát đầu húi cua, cảnh sát đầu húi cua không sợ Dương Tử Hiên quan viên cấp phó sở này chút nào, giọng nói nghiêm khắc, nói: "Hiện tại anh đang làm ghi chép, hay tôi làm ghi chép đây, tôi đang hỏi anh đấy! Xin anh trả lời vào câu hỏi."

"Trước kia tôi đã làm bản ghi chép, cậu có thể đọc qua hồ sơ của cục công an thành phố Tử Kim..." Thái độ Dương Tử Hiên cũng bắt đầu cường ngạnh.

"Tôi cảnh cáo anh một lần nữa, đồng chí Dương Tử Hiên, đây là sở cảnh sát trên tỉnh, không phải Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, anh có phải là lãnh đạo ở đây không hả, xin anh dựa theo quy củ chương trình của chúng tôi để làm việc."

Cảnh sát đầu húi cua cũng hung hăng, nói: "Cứ làm cán bộ lãnh đạo là có thể miệt thị chương trình tư pháp sao?".

“Đồng chí, không cần phải chụp mũ loạn!"

Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh, nhìn cảnh sát đầu húi cua, trong mắt không có chút sợ hãi nào.

Trước kia đầu húi cua đều ở bên trong hệ thống công an, vận dụng chút quan hệ, được điều đến sở cảnh sát trên tỉnh, về sau, cái đuôi càng nhếch lên đến trời rồi.

Hắn biết rõ loại cơ quan cường lực như công an này, từ trước đến nay đều là nơi cực kỳ nổi tiếng, không hể để người đơn vị khác vào mắt, trong lòng tự hiểu là, dù các khác đơn vị cố chấp hung hăng hơn nữa, xảy ra chuyện, vẫn phải để công an ra mặt, kiêu ngạo trên mặt cũng giảm xuống vài phần.

Hắn chưa từng bị phê bình như Dương Tử Hiên, lập tức phát hỏa, đứng dậy vỗ bàn, nói: "Nếu anh còn như vậy mạnh miệng, tôi có thể gán cho anh một cái mũ, làm nhiễu loạn chúng tôi phá án, ảnh hưởng việc chấp hành công vụ, tiến hành tạm giữ anh."

"Ơ! Cái mũ thật lớn!"

Dương Tử Hiên nhếch miệng cười lạnh, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người hoành tráng như vậy, nói: "Tôi có thể tố cáo cậu uy hiếp cán bộ cơ quan nhà nước không?”

“Xin cậu xác định rõ vị trí của mình, bây giờ cậu đang làm ghi chép, không phải đang thẩm vấn phạm nhân, tôi là người bị hại, không phải phạm nhân! Chỉ bằng loại thái độ này, loại này tố chất của cậu, vậy mà có thể đi vào đội ngũ cảnh sát, tôi cảm thấy đội ngũ cảnh sát cũng phải từ từ sửa sang lại một phen rồi!"

Đầu húi cua bị Dương Tử Hiên làm cho tức nổ phổi, bình thường cho dù xuống dưới địa phương kiểm tra, những đội trưởng cảnh sát hình sự địa phương kia đều là khách khách khí khí với hắn, dù sao cũng là sở cảnh sát trên tỉnh xuống dưới, ai có thể ngồi ở sở cảnh sát trên tỉnh mà không có chút quan hệ đây?

Trước kia công an đầu húi cua đã hỏi người khác, nhưng những người đó chưa nói với công an đầu húi cua về chức vụ cụ thể của Dương Tử Hiên, chỉ biết là một lãnh đạo nhỏ trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.

Lúc thẩm tra, nhìn thấy mặt Dương Tử Hiên trẻ như thế, trong nội tâm suy nghĩ, nhiều nhất chỉ là khoa trưởng thôi, cứ bắt nạt cho đã đi.

Hắn đứng dậy, giơ tay lên đánh vào mu bàn tay Dương Tử Hiên một cái, Dương Tử Hiên căn bản không trốn tránh, đứng lên, cười lành lạnh nói: "Rất tốt..."

"Tốt cái gì?" Công an tóc húi cua lại nhảy mắt, bảo một công an khác trong phòng thẩm vấn đánh đằng sau Dương Tử Hiên, muốn quật ngã Dương Tử Hiên.

Nhưng Dương Tử Hiên kịp thời bắt được tay hắn, lực tay Dương Tử Hiên rất lớn, không bị quật ngã, lề mề hồi lâu, lại bị cánh tay Dương Tử Hiên bóp cho đến tụ máu.

Dương Tử Hiên chờ đợi, đúng là lúc này, dùng sức một giãy một cái, công an kia liền bị ngã xuống đất, nhưng cánh tay hắn cũng bị bóp thành một vệt máu màu tím.

Đầu húi cua chép miệng, khinh thường nói: "YAA.A.A..Nha! Lực tay không nhỏ đấy."

Dương Tử Hiên cầm lấy điện thoại, đang muốn thông báo cho công an khác, bên ngoài liền truyền đến một tiếng quát: "Các người đang làm gì vậy? Dang làm ghi chép hay là đang đánh nhau, hả?"

Người tiến vào miệng hồng răng trắng, khuôn mặt mỹ lệ, đúng là Lương Quân Mi.

Lương Quân Mi biết chuyện Dương Tử Hiên phải tới làm ghi chép, đặc biệt tới đây gặp, lại thấy Dương Tử Hiên đụng phải một màn như vậy, thật sự là có điểm không thể tưởng tượng nổi.

Công an đầu húi cua nhìn thấy đệ nhất mỹ nữ truyền thuyết trong phòng công an giá lâm, lập tức không để ý đến Dương Tử Hiên, đi lên, giọng điệu rất ân cần, nói: "Lương sư muội, tại sao có thời gian rảnh như vậy, tới chỗ bọn anh chỉ đạo công tác , bình thường đúng là rất khó gặp mỹ nữ như em."

Lương Quân Mi làm như không thấy hắn ân, đi đến bên người Dương Tử Hiên, nhìn Dương Tử Hiên có chút tụ huyết tay quay đầu đối với đầu húi cua trợn mắt nhìn, hỏi: "Tống Phá Sơn, cậu là thổ phỉ sao? Cái này là cậu bình thường phương thức làm việc?"

Tống Phá Sơn nhìn thấy Lương Quân Mi quan tâm đến "lãnh đạo" hung hăng càn quấy này, trong nội tâm cảm thấy rất ghen ghét, lại có chút ít kinh hoảng, nói: "Không phải, em nghe anh giải thích, là hắn đánh nhau với anh....”

Lương Quân Mi cũng lười nói chuyện với hắn, liền hỏi một công an khác bên người đầu húi cua: "Cậu nói đi!”

“Nói! Có phải thời điểm Tống Phá Sơn thẩm vấn, đều dùng bạo lực như vậy sao? Không hợp ý hắn, liền đánh đập, đúng không? Đánh tới khi hắn hài lòng mới thôi?"

Miệng công an trắng bệch nhìn Tống Phá Sơn đầu húi cua, lại nhìn Lương Quân Mi, hai người này, hắn không đắc tội nổi, miệng run run, vậy mà lại nói không nên lời.

Loading...

Xem tiếp: Chương 619: Cút Về Nguyên Quán

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoa Ngọc Lan

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 52


Nhân Tại Thâm Thâm Xử

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 20


Thầm Yêu Cậu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Hạt Mưa Ngày Ấy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 51


Thiệu Hàn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 7