1 Đường Cao Tông · hiển khánh năm thứ baÍch Châu, Thành Đô thành. Đường Cao Tông trong năm, Thành Đô đã trở thành đường nơi chính trị trọng tâm, giao thông, kinh tế về phía tây phía nam.
2 “Đến đây, đến đây, bánh bao vừa thơm vừa mềm! Mới ra lô bánh bao, mau tới mua đi!” Tiếng rao to, kêu không ngừng, cửa hàng nho nhỏ ở cạnh đó chỉ có vài ba cái bàn cũ kĩ, nhưng bàn bàn đầy ngập khách, còn có rất nhiều người bưng sữa đậu nành uống ở bên ngoài cửa hàng, ngồi khắp nơi từng ngụm từng ngụm cắn cắn bánh bao, vẻ mặt cảm thấy mỹ mãn.
3 Chờ đợi đã lâu, đại tửu lâu cũng khai mạc vô cùng náo nhiệt, chọn ngày tốt giờ lành, pháo bùm bùm vang tận mây xanh, các đoàn múa rồng múa lân múa may trước tửu lâu góp vui, khách nhân nối đuôi nhau tiến vào tửu lâu, nối liền không dứt.
4 Cái gì? Đó là nương của hắn? Man Tiểu Nhu kinh ngạc, nhưng nhìn thấy Sở phu nhân mãi nhìn chằm chằm thắt lưng của nàng, theo ánh mắt của bà cúi đầu nhìn xuống, một bàn tay to lớn, ngăm đen vẫn còn đặt tại thắt lưng của nàng.
5 Thân phận của Man Tiểu Nhu, quả thực có thể ví như chim sẻ chỉ một bước hóa thành phượng hoàng, một bước bỗng chốc bay lên cao chót vót. Sở phu nhân yêu thương con dâu tương lai, dường như sợ nàng chạy trốn mất dạng, mua một đống lớn thuốc bổ cùng quà tặng, toàn bộ đều đem đến Man gia, to nhỏ đều có phần.
6 Ngày nào đó qua đi, Man Tiểu Nhu liền ôm đầu kêu đau, gả cũng không đúng, không lấy chồng cũng không đúng, càng nghĩ càng giận, rõ ràng nàng nên tránh ra mới đúng tên đầu sỏ gây họa kia.
7 Băng Nhược Húc nghĩ đến ba vạn lượng này nàng không có khả năng lấy ra, cho nên thực an tâm nhịp chân chờ xem kịch vui. Đối với bộ dáng này của hắn, Man Tiểu Nhu cũng không mất hứng, trong lòng lẩm nhẩm tính sổ số tiền biếu, đẩy cửa bước vào Du Vân Lâu, nhìn ba người ở bên trong đang ngồi chờ nàng.
8 “Nhược Húc, tiểu tử chết tiệt này, cá tính càng ngày càng giống với đệ. ” Sở Hòa Kì miệng uống nột hớp rượu, đối với người bên cạnh oán giận. Trung thu ban đêm, ánh trăng vàng chiếu sáng tuyệt đẹp gợi cho lòng người mê say, Sở gia hôm nay tổ chức yến hội, đạt một bàn lớn ở giữa đình, để cho hạ nhân và nô bộc ngày thường vất vả cũng cùng nhau tham gia lễ hội ngắm trăng đêm nay.
9 “Hòa Khiêm. ”Buổi trưa hai vợ chồng cùng nhau dùng cơm, Man Tiểu Nhu quyết định rèn sắt thì rèn lúc còn nóng, muốn nhanh chóng chỉnh người. “Ừm?”“Chúng ta có phải có cái gì gọi là binh khí đồ hay không? Cái đó có lợi ích gì?” Trước đem sự tình hỏi rõ ràng.
10 Đang trong lúc đắc ý vì đánh được người Lí Thiếu Vũ, hoàn toàn không biết ngay sau đó đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết cả người mình bay đứng lên, từ cửa đại sảnh đánh thẳng vào tường ở ngoài sân.