Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 616: Dùng Lực Lớn Bảo Vệ(1)

Chương trước: Chương 619: Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương Xuống



"Nghe nói có một cô gái từng làm ở văn phòng ủy ban tỉnh ngăn cản một phát súng cho cậu?" lúc Trần Chí Ôn nói những lời này, không nghe ra được tâm tình hắn thế nào.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm rùng mình, miễn cưỡng cười cười, nói: "Đã từ chức , bây giờ đang ở Dương Ban Mai Xích bên kia phụ trách bộ phận PR. "

"Có chút lời đồn đại linh tinh rơi vào trong lỗ tai tôi, cậu vẫn nên chú ý một chút, làm rõ ràng thân phận của mình, không nên quá thân thiết với cùng cô ta..." Giọng nói Trần Chí Ôn không nghiêm khắc, nói rõ chuyện này không quá nghiêm trọng.

"Cái lời ra tiếng vào này không sợ, người ta là ân nhân cứu mạng của tôi, nói đúng ra, cô ấy giúp tôi ngăn cản một phát súng như vậy, cũng là bảo vệ mặt mũi Tỉnh ủy, Tử Kim thị ủy, nếu tôi thật sự chết ở ven đường, mặt mũi đảng uỷ cũng sẽ mất hết."

Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Tôi lại cảm thấy đám người nói những lời đồn đại ở trước mặt chủ tịch tỉnh ngài không tốt, chỉ sợ là có dụng tâm kín đáo."

Trần Chí Ôn thoáng suy tư một tý, không hề phủ nhận, liền nói: "Cậu nói cũng không phải không có đạo lý, nhưng về chuyện này, cậu nên đắn đo xử lý đúng mực... Có cần tạm thời tĩnh dưỡng một thời gian ngắn hay không, nghe nói vẫn chưa bắt được hung thủ, chắc phải bố trí lực lượng cảnh sát bảo vệ cậu."

"Bố trí lực lượng cảnh sát bảo vệ là vẽ vời cho thêm chuyện, chắc hung thủ tạm thời không dám lộ mặt đâu, hiện tại toàn thành phố đều đang điều tra hành tung của hắn, hắn trốn đi còn không kịp."

Dương Tử Hiên dùng giọng điệu bình tĩnh, nói: "Để cho tôi tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, là ý kiến của chủ tịch tỉnh ngài, hay của quyết định của Tỉnh ủy."

"Là thời điểm họp, đồng chí Hoàng Văn Thanh đã đề nghị , tôi biết rõ hắn đương nhiên là có tính toán nhỏ nhặt của riêng mình, không tính là quyết định của Tỉnh ủy."

"Hừ! Hắn muốn tôi tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, bản án Trương Ôn, còn có cả cái bản án ngân hàng tư nhân kia sẽ bị gác sang một bên, đợi đến thời điểm tôi điều tra một lần nữa, chỉ sợ đại bộ phận manh mối mấu chốt đều bị di chuyển và tiêu hủy? Hắn lại tính toán rất hay." Dương Tử Hiên thoáng cái đã nhìn thấy được ý đồ của Hoàng Văn Thanh.

"Cậu có thể mặc kệ chuyện này, tiếp tục sưu tập tài liệu, nhưng phải chú ý việc nói chuyện với đồng chí Trương Luân, cậu muốn bắt Trương Ôn, không thể không có Trương Luân ủng hộ, đây không phải là bản án nhỏ." Trần Chí Ôn nói.

"Tôi sợ cấp bậc của tôi quá thấp, nói chuyện không có sức nặng, bí thư Thanh Vân có thể đi qua nói chuyện với bí thư Trương Luân một tý không?" Dương Tử Hiên cười hắc hắc nói.

Trần Chí Ôn ừ một tiếng, cái đề nghị này rất không tồi.

Dương Tử Hiên đã nghĩ tới chuyện Trương Luân không muốn đi đánh dập đầu cùng với Trương Ôn, Hoàng Văn Thanh, dù sao thì sau lưng Trương Ôn vẫn có Hoàng Văn Thanh làm chỗ dựa, nhưng Tôn Thanh Vân ra mặt lại bất đồng.

Sang năm Tôn Thanh Vân sẽ lui, lần này Trương Luân được trung ương tuyển chọn làm uỷ viên dự khuyết, tiếp tục tiến bộ lên chức là tất nhiên, nhưng tiến bộ lên chức trong tỉnh, hay chuyển ra ngoài tỉnh, vẫn không biết trước được.

Thời điểm Tôn Thanh Vân rời chức, có thể hướng trung ương đề cử, để Trương Luân tiếp nhận chức vụ phó bí thư của hắn.

Tuy loại đề cử này quá cao, trung ương không nhất định sẽ tiếp thu, nhưng trung ương vẫn sẽ xem xét, như vậy là có thể gia tăng thêm phần thắng của Trương Luân.

Tôn Thanh Vân ra mặt nói chuyện với Trương Luân, hơn phân nửa là Trương Luân sẽ đồng ý ra tay với Trương Ôn.

"Lát nữa tôi sẽ nói chuyện với đồng chí Thanh Vân, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu."

Cúp điện thoại Trần Chí Ôn xuống, bác sĩ mổ chính liền từ trong phòng giải phẫu đi ra, Thường Long và Mẹ Thường Mai gáp gấp bước lên phía trước, hỏi: "Thế nào hả bác sĩ? Giải phẫu có thành công không?"

Bác sĩ mổ chính mồ hôi đầm đìa, viện trưởng và mấy lãnh đạo chủ yếu trong bệnh viện đã đồng loạt khuyến khích hắn, bảo hắn yên tâm giải phẫu, nhưng hắn không dám buông lỏng chút nào, cầm khăn mặt qua lau mồ hôi, mới nói: "Viên đạn đa được lấy ra, nhưng còn phải xem ý chí của bản thân người bệnh, nếu như có thể sống qua đêm nay, vậy thì không có chuyện gì."

"Hiện tại có thể đi vào không?"

"Người nhà có thể đi vào, nhưng tốt nhất là một người, cam đoan liên tục ở bên cạnh trông coi là được rồi, không nên vào đi quá nhiều người, ý chí sống của cô ấy sẽ được củng cố." Bác sĩ mổ chính nói vài điều cần chú ý xong liền rời đi.

"Nếu không thì để tôi vào đi..." Dương Tử Hiên xung phong nhận việc, dù sao thì cũng bởi vì hắn nên Thường Mai mới sinh tử chưa biết như vậy, hắn muốn làm chút gì đó.

Ánh mắt Thường Long có chút cảnh giác, ngăn cản Dương Tử Hiên, không cho Dương Tử Hiên đi vào, cảm quan của hắn đối với Dương Tử Hiên thật sự là không tốt.

Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể cười khổ, một lần nữa ngồi trở lại mặt ghế lạnh buốt hành lang, nhìn hành lang thật dài trong bệnh viện, bình thường tình cảnh này đều là ở trong phim kịnh dị, bởi vì nơi này mỗi ngày đều trình diễn cảnh sống hay chết, bi hoan ly hợp.

Bất ngờ, Trương Ôn đến bệnh viện thăm, đây là chuyện trước kia Dương Tử Hiên không dự liệu được.

Nhìn Trương Ôn khí khái hào hùng bừng bừng, trên tay mang theo hoa quả và một bó hoa tươi, Dương Tử Hiên ngồi ở trên mặt ghế, bất động, không biết nên nói cái gì.

"Có thể đi vào không?" Trương Ôn hỏi tựa như là trước kia không phát sinh chuyện gì, giọng điệu tương đối bình tĩnh.

Nhưng loại giọng điệu này, Dương Tử Hiên nghe vào tai, trong lòng thật sự cảm thấy không thoải mái.

"Bác sĩ nói Vẫn chưa có qua kỳ nguy hiểm, phải tĩnh dưỡng..."

Trương Ôn đặt hoa tươi và hoa quả ở trên ghế dài, ngồi xuống, cong eo, lấy gấu trúc ra, đưa cho Dương Tử Hiên một điếu.

Dương Tử Hiên từ chối nhã nhặn, Trương Ôn cũng không bắt buộc, tự mình kéo một điếu ra hút, hỏi: "Cậu và cô ấy quen biết từ lúc nào vậy?"

"Chuyện này không quan trọng!" Dương Tử Hiên chớp chớp lông mi, bình tĩnh nói.

Trương Ôn có chút tự giễu, nói: "Xác thực là không quan trọng, tôi chưa bao giờ dám hy vọng xa vời về chuyện cô ấy sẽ vì tôi mà ngăn cản súng đạn, cậu đã làm được, cậu mạnh hơn tôi!"

"Bởi vì cho tới bây giờ, anh vẫn chưa bao giờ biết quan tâm là gì!" Dương Tử Hiên chậm rãi nói.

Trương Ôn lắc đầu, hai con mắt híp lại, hút một hơi thuốc, thở ra một luồng khói, nói: “Chuyện này không cần cậu đánh giá! Lúc đó chẳng phải là cậu coi cô ấy là công cụ chính trị, để tới gần tôi, dò hỏi tin tức của tôi sao? Cậu có tư cách gì nói tôi?"

Dương Tử Hiên không nhịn được, cười lên một tiếng, lạnh lùng nói: "Cô ấy có thể dò hỏi được cái tin tức gì? Anh tham ô nhận hối lộ, cô ấy có biết không? Anh tham ô khoản chi tiêu công, cô ấy biết không? Anh di chuyển tang vật, cô ấy có biết không? Cô ấy cái gì cũng không biết, làm sao để dò hỏi đây? Anh thật đúng là quá đề cao cô ấy."

"Tham ô khoản chi tiêu công, di chuyển tang vật! Những tội danh này thật là ác độc!" Trương Ôn bị Dương Tử Hiên kích thích tính nóng, trợn trừng mắt nhìn Dương Tử Hiên trong chốc lát.

Dương Tử Hiên cũng không sợ hắn, lưng ưỡn lên rất thẳng, khóe miệng hiện lên một tia khinh thường.

Dương Tử Hiên không muốn tiếp tục nói chuyện với Trương Ôn, đi ra ngoài hành lang, một lần nữa bảo lão Lưu lái xe đến hiện trường phát sinh vụ án.

Hiện trường phát sinh vụ án đã bị cảnh sát vây, tại trước khi điều tra lấy chứng cứ xong, sẽ không mở cửa cho người ngoài, hai người nhảy xuống sông muốn chạy trốn đã bị đội cảnh sát hình sự bắt được, Dương Tử Hiên nhớ lại tình hình lúc đó, trong nội tâm cũng cảm thấy giật mình.

Tại sau khi Dương Tử Hiên rời đi, Trương Ôn buông hoa tươi và hoa quả xuống, cũng rời đi, tình thế phát triển đã vượt qua kế hoạch của hắn, trong kế hoạch của hắn, Dương Tử Hiên phải chết, nhưng hết lần này tới lần khác, Dương Tử Hiên không chết, làm rối loạn tất cả kế hoạch của hắn.

Thương lượng với Dương Tử Hiên cũng không được, từ giọng điệu, có thể thấy được, lần này Dương Tử Hiên muốn đẩy hắn vào chỗ chết, Trương Ôn không muốn khoanh tay chịu chết.

……

Loading...

Xem tiếp: Chương 616: Dùng Lực Lớn Bảo Vệ(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thục nữ PK Xã hội đen

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 40


Sát thủ thiên thần

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Trùng Sinh Nữ Phụ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100


Bất Hủ Phàm Nhân

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 50


Mộng Dục

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52