1 Bầu trời trong xanh,không khí trong lành,như thường lệ cô vấn đứng đợi đứa bạn thân của mình ở cổng trường rùi cả hai cùng đi vào lớp. Cô đã quen với việc đó và dường như cô thích việc đó.
2 Lãnh Dạ Phấn Ðiệp là tên của nàng,nàng sinh ra trong một gia đình trung lưu. Gia đình nàng không giầu có nhưng cũng không phải là quá nghèo khó. Nàng là chị gái của một đứa em gái nhỏ,kém nàng 4 tuổi.
3 Linh hồm bà không biết giờ đang nơi nào,tim bà như có ai đó cầm dao đâm vào tim,như có bàn tay vô hình nào đó bóp nghẹn. Bỗng cánh cửa phòng cấp cứu mở,một cô y tá đi ra.
4 Phấn Điệp ngẩn ngơ đi theo người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần ấy,bà dẫn nàng đi về phía trước. Phía trước từ từ. hiện ra một lâu đài bằng vàng,lâu đài phát ra thứ ánh sáng ấm nóng cường đại,nàng rất thích thú,nàng không tự chủ được,nhảy cẫng lên vì vui sướng,chạy nhanh về phía lâu đài như sợ lâu đại đó biết mất.
5 Sau khi tịnh lại,Phấn Điệp phải ở trong viện thêm 2 tuần nữa để theo dõi sự hồi phục của vết mổ sau khi phẫu thuật. Giờ gian này,nàng cảm thấy buồn vô cùng,vì ở trong bệnh viện này nàng không có bạn để chơi,ở lớp nàng cũng hay nói chuyện với các bạn nhưng không có ai thân cả.
6 Thiên Nhi nhìn Phấn Điệp ăn một cách. . . . . . . say đắm,cậu bạn đang ăn kem thấy Thiên Nhi nhìn Phấn Điệp như vậy cũng lấy làm lạ. Không hiểu cô bạn xinh gái này là ai??? làm bạn với Thiên Nhi từ bao giờ mà Thiên Nhi lại mời cô bạn này ăn kem và ăn sữa chua cùng,trong khi tình của nàng lại ki bo sẽ không cho ai ăn đồ của mình trừ khi là người quan trọng với nàng.
7 Phấn Điệp và Thiên Nhi sau lần gặp nhau ở bệnh viện đó,thì không còn gặp nhau hay có tin tức gì về nhau nữa. Mọi việc cứ thế bình yên trôi qua,hai người cứ nhau hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau.
8 Sau trận đấu cờ vậy đó, Thiên Nhi và Phấn Điệp là bạn thân của nhau sau vụ đấu cờ vây đó. Bọn họ chơi thân nhau đến mức lúc nào cũng như hình với bóng.
9 Tuy Phấn Điệp và Thiên Nhi biết là mình sắp phải đối mặt với chuyện không hay, nhưng hai người phải nói là rất vô tự, trong sáng và không thánh thiện nên cả hai người vẫn vui chơi sinh hoạt như bình thường.
10 Vâng!!!. . . . . Sau một tuần chăm chỉ oánh trận với cả nạp tiền vào không ít cộng với cái đầu vốn rất thông minh của mình. Diên Minh Quân đã chơi thành thạo trò này,hắn rất thích thủ với trò chơi này, nên đương nhiên là hắn rất rất tò mò và hổi hộp khi chiến đấu đối đầu với nàng thì sẽ sao nhỉ??.
11 Sáng hôm sau, trong giờ ra chơi Phấn Điệp và Thiên Nhi đang ban bạc về bài vở trong lớp một cách chăm chú ở trong phòng tậ văn nghệ. Vì chỉ khi nào trường có sự kiện thì các lớp mới chia lịch sử dụng phòng tập còn không thì cái phòng này để sẽ để không nên hai nàng chọn đây là nơi.
12 Phấn Điệp và Thiên Nhi học tiết tiếp theo,hai người không nói gì với nhau nhưng qua ánh mắt của nhau là hai người đã rõ nhưng gì người kia muốn nói. Sau khi buổi học cuối cùng kết thúc, chỉ còn Phấn Điệp và Thiên Nhi ở lại.
13 Mới vào trận, Minh Quân vào Thiên Diệp đã điểu khiển nhân vật của mình sang tấn công thành của Phấn Điệp và Thiên Nhi. Phấn Điệp Lập tực chat nói với đồng đội luôn:
-Thiên Nhi cho con của mày ra phòng thủ ngay tao theo sau yểm trợ, chúng ta vừa đánh vừa rút trách những kĩ năng điểm huyệt và choáng của đối phương.
14 Thiên Diệp và Diêm Minh Quân bị thua một cách chóng vánh trong game, trong khi Diêm Minh Quân gặt gù vì mai có cớ để được ngắm nhìn người mình yêu một cách gần nhất có thể, đã thể còn được thực hiện điều mà Phấn Điệp mong muốn chứ.
15 Diêm Minh Quân suy nghĩ miên man rồi không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi, kể cả trong giấc mớ hắn cũng mơ về Phấn Diệp nhưng lần này không phải là mộng tình đẹp đẽ mà là ác mộng.
16 Diêm Minh Quân đi tìm Phấn Điệp, một phần là lo cho nàng vì giấc mơ đên quá khiến hắn sợ, hai là hắn nóng lòng muốn biết nàng muốn hắn làm gì cho nàng.
17 Lại một ngày trôi qua, cứ thế đã đến ngày nghỉ trong tuần, như thường lệ Phấn Điệp và thiên Nhi cùng đi chơi tất cả các nơi mà hai người cảm thấy thú vị và vui vẻ.
18 Phấn Điệp và Thiên Nhi cả hai nàng đều bị ngất và bị mấy người đàn ông lạ bắt cóc đến một nhà kho cũ ở ngoại ô thành phố, gần một khu phế liệu đi thêm khoản 10 km nữa là sẽ đến một khu rừng và đầm lầy nguy hiểm, cũng là nơi thủ tiêu xác chết một cách an toàn, nhanh gọn không để lại dấu vết.
19 Cả bốn người bị hút vào cái vòng tròn bí ẩn đó đến một khoảng không gian mầu trắng, hoàn toàn không thấy điểm dừng. Có tiếng không gian gọi tên Phấn Điệp, giọng nói này rất thân thuộc ngoài người mẹ nữ thần của nàng rà thì không còn ai có giọng nói đó nữa.
20 Cả bốn người được đưa đến một cánh rừng ở thế giới hỗn độn, tất cả đều ngạc nhiên trước khung cảnh trước mặt. Không khí xung quanh mát mẻ khác thường, khung cảnh trước mặt một mầu xanh ngắt, núi non trùng điệp, cảm giác như thật gần mà cũng như thật xa, hoa có mùi thơm khác thường, thảm cỏ xanh cáo đến nửa người.