21 Cả bốn người đang vui vẻ nói chuyện bạn luận xem nên sử dụng nhưng trang bị quý giá và sực mạnh mà mẹ của Phấn Điệp ban cho như thế nào mới là sử dụng tốt.
22 Phấn Điệp đang đánh với nữ kiếm sĩ thì nhìn sang mọi người đang đấu hết sức minh, riêng Thiên Nhi thì đỡ đòn công kích rất vất vả, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách.
23 Cả ba người sau khi chiến thắng nhóm sơn tắc khét tiếng đó được chiếm lợi phẩm giá trị cho một người, nhưng việc cấp bách sau đó là phải rời khỏi nói đó ngay vì làm xong chuyện xấu nên nhanh chóng dời xa nơi xảy ra chuyện, càng nhanh càng tốt càng xa càng tốt.
24 Một ngày mới lại đến, mặt trời mới le ló ở phía chân trời xa xa, Phấn Điệp ngủ trong ngực Minh Quân vẫn chưa thèm dạy dù là người đầu tiên ngú sớm. Minh Quân tình dạy nhìn Phấn Điệp nàng đang trong ngực của mình mà cảm thản
-Đồ nghốc!!!.
25 Cả bốn người bất tỉnh, khi tỉnh lại chỉ còn mỗi bốn người, chàng trai tóc bạch kim biến mất không dấu vết, cũng không giết chết mấy người. Thiên Diệp, Thiên Nhi và Minh Quân cả ba người đền bị thương nhẹ ngoài da vì dính phải ma pháp hắc ám của trài chang tóc bạch kim kì lạ kia.
26 Thiên Nhi để Liên Nguyệt ở trong lòng mình mà rúc đầu vào ngực khóc nấc. Giờ thì Liên Nguyệt không còn chút dáng vẻ của công chúa cuồng bạo như vừa rồi, mà thay vào đó giống như nàng dâu nhỏ làm sai gì đó, cúi đầu ấm ức khóc không nói lời nào, như chú chim nhỏ lẹp vào ngực người.
27 Nghe thấy tiếng nổ cả hai người Minh Quân và Phấn Điệp đang ngồi bê bờ sông đứng phắc dậy nhìn về phía tiếng nổ phát ra, hướng đó là hường tập kết của cả bọn dừng chân mà, không lẽ có chuyện gì xảy ra??.
28 Tiếng vũ khí va chạm nhau lẫn tiếng ma pháp hắc ám và ma pháp thái dương gào hét trong không trung, bụi bay mịt mù, cây cối đung đưa rất mạnh. Thế giới hỗn độn này, lực lương tràn ngập vấn để là nơi này lực lượng hắc ám nhiều hơn lực lượng thái dương nhiều hơn, và đười này đương nhiên là bất lợi cho Liên Nguyệt và bát rực chiến thần đang chiến đấu với ả chiến ma thần trên kia rồi.
29 Một đạo ma pháp nhanh chóng bay đến, uy lực rất cường mãn, Minh Quân và Thiên Nhi kinh hoàng cuống cuồng, thiên Nhi vận ma pháp tạo thành kết giới phòng bị đỡ đò tấn công bằng ma pháp hắc ám của ả chiến ma thần xấu xa kia, Minh Quân thì nhanh chóng lấy ra cái khiên ma pháp đưng ra trước mặt mà vận đấu khí của mình vào.
30 Đôi mắt của Phấn Điệp từ từ nhắm lại, nàng chấp nhận buông xuôi tất cả. Mất đi người bạn thân nhất, mất đi người mà mình yêu thương nhất, biết được sự thật mình là một phế nhân trong tộc, bị thần tộc vứt bỏ.
31 Thần giới, Trận Tự thần điện là một toàn lâu đài không hề nhỏ, đá tráng làm tòa lâu đài đã có lẫn rêu phong mầu xanh, bên trên đã có như vết nứt nhỏ, điều đó không làm cho tòa lâu đài này xấu đo mà còn làm cho toàn lâu đài này tăng lên vẻ cổ kích hùng tráng nữa.
32 -Thần đế điện hạ lâm quan!!!!
Tất cả mọi người đều nhanh chóng ra cửa hành lễ đón tiếp thần đế điện hạ, chiến thần Ánh Sáng và nữ thần Phượng Hoàng đứng trước rồi đến thuộc hạ thân cạn của hai người, rồi đến ba người Thiên Nhi, Thiên Diệp và mấy vị tiểu thần nhỏ.
33 Cả ba người đẩy cửa, bước vào, thần đế và các vị thần khác đang nói chuyện bỗng dừng lại nhìn ba người. Vị thần lúc nãy công kích ba người lại muốn phát tác, nhưng chưa kịp phát tác thì Thiên Nhi vung tay lấy thanh kiếm ma pháp chém một kiếm một đạo ma pháp như lưỡi dao bay về phía vị thần kia.
34 Ba người nhìn nhau một cài rồi lui xuống hậu viện. Thiên Nhi đi trước mà lòng nặng trĩu, nàng có linh cảm xấu nhưng không biết xấu chỗ nào. Xem tình hình này, thì Phấn Điệp tạm thời an toàn ở lại đây, nhưng mà xem xét ngay vừa rồi khá nhiều người không muốn chuyện này xảy ra.
35 -Nhi thần tham kiến mẫu vương, mẫu vương an khang!!
Tề Vũ quỳ xuống hành lễ với mẫu vương của hắn khi bà xuất hiện trước mặt. Trong lòng hắn xuất hiện dự cảm không lành, không biết lí do gì mà mẫu vương của hắn đến tìm hắn gấp như vậy??.
36 Thiên nhi nhìn thần đế bắng ánh mắt hình viên đạn, rồi quay bước đi đến phòng của Liên Nguyệt. Thiên Nhi có linh cảm là Liên Nguyệt cũng đang cần an ủi.
37 Nghĩ đến đây, Phấn Điệp bất giác nở nụ cười tự diễu. Đúng!!!. . . . Nàng là sản phẩn bỏ đi được tạo ra ngoài ý muốn. . . . Bây giờ trong thân tâm của Phấn Điệp là một mảnh thương vong lớn, không gì bù đắp được.
38 Nữ vương thần khó khăn đứng dạy bước đi rồi biến mất, Hai người nữ thần Phương Hoàng và chiến thần Ánh Sáng nhìn bóng lưng đau khổ đó dần biến mất. Nữ vương thần trở vệ thần điện chữa chạy vết thương, nàng bị nội thương không nhẹ.
39 Phấn Điệp đang nói tự nhiên nhăn mặt vì đau rồi bất tỉnh, nữ thần lòng như lửa đốt. Không hiếu vì sao con bé lại tự thiên bất tỉnh như vậy. Nữ thần liền vội vàng cởi áo của Phấn Điệp ra xem xét, thì kinh ngạc.
40 Sau một thời gian ngủ mê man thì Phấn Điệp tỉnh lại. Đầu của nàng choáng váng, cơ thế cảm giác như bị ai đó rút hết sức lực vậy. Phấn Điệp nhìn quanh, không biết nàng mê man bao lâu rồi, không biến Thiên Nhi và anh Minh Quân sao rồi.