1 - Ê! CÁI TÊN KIA, LÀM GÌ ZẬY HẢ?????????????????? – một giọng con gái lanh lảnh hét lên làm cả sân trường im bặt. - Dạ…dạ…chị hội trưởng…em…em… - tên kia lí nhí nói hok nên lời- Em…em…cái gì? TẠI SAO DÁM HÁI BÔNG CỦA TRƯỜNG HẢ??????nội quy có ghi rõ, phạm luật lần nhất, chấm vào sổ đen – con bé zừa nói vừa hí hoái mở cuốn sổ hắc ám ra, chấm vào trong đó.
2 Nó và hắn zìa lớp thì ông thầy hịu chưởng cũng từ trỏng bước ra. ổng ném lại cho thằng cháu iu dấu ánh mắt gian manh đầy đe doạ. Số là thằng nhỏ quậy quá, không thầy cô nào chịu nổi nên bị đuổi học liên miên, có có cho tiền mấy thầy cô cũng hok dám dạy hắn.
3 Nó bước vào chỗ làm thêm, đó là một quán nước khá đồ sộ, rất trang nhã. Bà chủ quán ở đây hơi khó tính nhưng tính tình vui vẻ dễ thương của nó đã làm bả xìu.
4 Chiều nay trời hok nắng hok mưa hok coá sấm sét, hắn lang thanh trên đừng. chợt thấy bóng dáng nhỏ nhắn của nó đang vội vội vàng vàng tấp vào một quán nước sang trọng.
5 Hum sau nó đi học với cái mặt mệt mỏi, nghĩ tới cái viễn cảnh “tươi đẹp” hok quản lí nổi mí việc lặt vặt trong trường là nó cảm thấy thất vọng, chán nản, khó chịu.
6 - Axxxxx! Hizzzzzzzzzzzzzzz, chết còn hơn! Hứ! làm thì làm, nam tử hán đội trời đạp đất sợ chi ai, cũng may làm hok coá con khùng như cô theo, níu hok chắc tui điên quá!!!!! - Zậy thì có người thất vọng lần nữa oy! Tui sẽ giám sát mí người – nó nhấn mạnh từ “giám sát” – nghe rõ chưa” “giám sát” đấy hahaha - Trời ơi sao mà bị ám hoài zậy chời!!!!!!!!!!!! - Im miệng lại và đi nhặt rác đi! Nhìu chuyện, níu ta mà thấy làm hok xong, ta chấm sổ đen nộp cho thầy hịu chưởng, i toi lun, dám chọc giận ta! - Sao mà thù dai dữ zậy chời! đúng là con… - Con gì? – nó nhìn hắn bằng ánh mắt cực “dễ thương” - Con…con… con gì kệ nó, nhìu chuyện - Hứ! đừng có ở đó câu giờ, làm đi! - … Hắn đau khổ ra khỏi lớp nhặt từng mảnh rác, nó cứ chỉ chỗ này chỗ kia làm hắn phát điên lên được.
7 - Ai âm mưu? Ông chỉ toàn nghi bậy nghi bạ, mà thui! Nói túm lại ông tha cho con thì tui tha cho ông. - Cái gì???????? Bà đặt điều kiện với tui đấy à? Không! Phải phạt nó mới nhớ đời Thấy chiu kích tướng hok ổn, bã liền đổi sang chiu năn nỉ nịnh nọt và…sướt mướt - Ông à!!!!!!!!! Ông không thấy con đáng iu lắm sao??? Thân thể “nhỏ bé” của nó sau chịu được roi chứ? Ông nghĩ xem, cái lưng “mảnh mai” này mà bị cái roi cá đuối quất xuống một cái thì…chắc gãy đôi quá…ông!!!!!! Đừng phạt con…hix hix ông mà đánh nó…thì đánh chết tui đi…hixhix tui chết rùi ông sẽ đem mí con vợ bé trẻ đẹp zìa…huhu – hắn nghe mẹ nói mà xanh mặt - Trời ơi! Lại zậy nữa rùi, chán bà quá…thui được, tui sẽ tha cho nó… - Yeah!!!!!! – bã nhảy tửng tửng lên rùi nháy mắt với con trai “thấy ****** chưa con”, hắn cũng nheo mắt đáp lại “mẹ iu tuyệt zời”.
8 6h59 phút tại quán Doremi nơi nó làm việc - Kim à! Con ra bàn 102 tính tiền dùm cô đi con! - Dạ! Nó lui cui dọn dẹp, bưng bê. Quán hum nay đông nhỉ? Kiểu này nhỏ phải làm việc tới khuya quá! Mười mí chiếc xe tay ga tắt máy tấp vào, thêm một xe hơi mui trần đỏ choé nhìn đỏm dáng hết sức.
9 - Khánh! đi căn tin hok? - Thui! Kim đi đi, mình đọc xong cái này đã - Dẹp dẹp hết! đi thui Nó quàng tay lôi Khánh đi, với nó, Khánh vừa là người bạn thân thiết, vừa là người anh.
10 - Hehe! Chỉ cần cô cầu xin tôi, gọi tui một tiếng cậu chủ thì tui sẽ ban phước, giúp cô về nhà… - Đồ bịnh hoạn! mơ đi! - Hừ!!!! đừng hối hận đó nhé! Tui đi à????????? - Biến đi cho đẹp trời!!!!!!!!! – nó hét zô mặt hắn.
11 - Tôi không ngờ cô tầm thường như thế! Thật là đáng thất vọng! tôi sứ tưởng là cô bản lãnh lắm chứ! Không ngờ lại thấp kém như vậy, lại đi đến những chỗ như vậy, làm những việc như vậy?????? cô điên rùi sao???? Chẳng phải cô ình là người thanh cao lắm sao????? Hừ! cô là một đứa con gái cũng tầm thường như bao đứa con gái khác!!!!!!! Hắn nói mà như hét vào mặt nó! Mà tại sao hắn lại tức giận chứ? Tự nhiên nước mắt nó rơi… một giọt…hai giọt…ba giọt… chảy dài trên đôi gò mà xinh xắn.
12 Vậy là cả lớp nhốn nháo lên… Khánh quay sang nó, định mở lời… kiu nó chung đôi. Ai ngờ cậu chưa kịp nói gì thì Vân chen vô giữa. - Khánh này! Mình…hơi íu môn hoá, cậu giúp mình nhé! - Ơ… mình… - Làm ơn đi mà! Cậu giỏi hoá như vậy chẳng lẽ hok giúp mình à? - Đúng rùi đó! Cậu giúp Vân đi! Hehe! Cậu dạy nó như zạy học sinh vậy, hả mà nó làm biếng cứ cú đầu nó, cho nó ngu lun – nó chen vô - Mày… tao uýnh mày giờ.
13 - Hả???????? cái gì, làm toán hả?????????/ thui thui thầy! bữa nay chưa chuẩn bị tinh thần, bữa khác đêy! - Đùa với tôi đấy à???????/ nhanh lên! Hay muốn ăn trứng ngống - Hix! Làm thì làm sợ gì! Hắn bước lên bảng, liếc ông thầy mội cái… nháng lửa.
14 Hum nay sinh hoạt lớp! ông thầy bước vô với khuôn mặt… rạng rỡ nắng mai làm mí đứa con gái…(tự hỉu đi hén) - Thầy thông báo í em tin mừng, thành tích học tập của lớp ta tiến bộ rất tốt! sau kết quả thi học kì I, thầy đã có bảng điểm và thứ hạng, Hà, em đọc ấy bạn nghe.
15 Hắn cho xe dừng lại tại một rạp chiếu phim. Oh! Phải hok zậy chời! hắn mà xem phim á? Lại xem tại rạp nữa chứ. Để coi hắn đang âm mưu gì! Nó đứng ở ngoài chờ, lát sau hắn bước ra, cười nham nhở.
16 Hắn bước vào phòng cười nham nhở. Trong nó bây giờ giống hệt một nàng công chúa… nhưng chả có công chúa nào đứng tướng kì cục như nó cả… hai chân dang ra… hay tay nắm lại chuẩn bị… đấm, hai mắt nhìn hắn căm thù - Lại mún làm gì đây hả??????? tui hok phải là búp bê! Đừng có khi nào hứng lên là bắt tui thay đồ như thế này!!!!!!!!!!!!! - Hehe! Đẹp mà! Mà con gái con lứa làm ơn đi đứng cho đàng hoàng lại đêy! Nhìn cái tướng cô kìa! Nó khép chân lại, mắt vẫn hok rời khỏi hắn - Anh mún âm mưu gì nữa hả????? Hắn mỉm cười… nham hiểm… chả nói gì mà kéo nó ra xe.
17 - Cậu từ chối đi với tớ… và đến đây… với ai vậy? - Tớ… tớ không có ý định đến đây, chính tớ cũng không ngờ mình lại đến đây nữa. cậu đừng giận… thực ra thì….
18 - Dạ! Vậy là cả đêm nó ngủ ngon lành, đâu bít có bốn con người khốn khổ… ngồi ngoài sân. Tụi nghiệp, mũi cắn quá trời mà chả dám than một tiếng. Hum sau nó đến trường… tự nhiên nghe tiếng la ó… mọi người hớt hãi chạy náo loạn cả lên… - Áaaaaaa! Đấy là từ được bọn con gái la nhìu nhất.
19 Mẹ nó bước lên tươi cười chào khách… - Chào chị! Tui là mẹ của cháu Kim…ơ?????? - Bà… là chị…sao????????? Hai đứa nhỏ ngơ ngác khi thấy thái độ của hai bà mẹ.
20 Rồi nó bỏ chạy… phải! cái cảnh hắn sợ thấy thì cũng đã thấy rồi… nó đã bỏ chạy… vừa chạy vừa khóc… mảnh áo của hắn vừa khoát cho nó rới lại… vẫn còn hơi ấm của nó… hắn cũng mệt mỏi lắm rồi, nó có biết không? hắn cũng đang đau như nó, nó có biết không? hắn cũng đã chán ghét cuộc sống này lắm rồi, nó có biết không? cuộc đời con người sao mà trớ trêu đến thế? vừa mới tìm được nhau lại phải đánh mất nhau… nhưng nếu đánh mất nhau thì còn đỡ đau hơn… đàng này lại lâm vào một hoàn cảnh cô cùng khó xử… vô cùng đau đớn… “nếu đã vậy thì… anh sẽ không làm em đau khổ nữa… Anh sẽ bước ra khỏi cuộc đời của em… Và bắt đầu với vai trò mới… Anh của em… Em gái của anh…” Sáng hôm sau nó vẫn đi học, hai mắt sưng húp lên… nó chán nản ngồi vào bàn…nhìn mặt nó chả ai dám hỏi han gì cả….