41 Việc xảy ra thình lình làm cho ba vị lão nhân thất kinh, vội vã chạy đến đỡ Lục Ngọc Hoa dậy, xem xét chỉ thấy nàng ngất đi mà không tìm được vết tích nào cả.
42 Giọng nói lão như sấm, đôi mắt loáng ra tinh quang. Bọn Miêu Cương Tứ Sát cảm thấy rùng mình. Âm Dương Nhất Giám trợn mắt nói:- Ồ ! Ngươi là ai ở đâu dám đến đây phách lối trước mặt chúng ta.
43 Tiếng hú phát ra chưa được bao lâu thì Xích Diện Quỷ Điền Tam Á phát hiện được một bóng người từ trong rừng vụt ra nhanh như điện chớp. Lão vội hét to:- Hãy tạm dừng đã ! Đêm nay có cao thủ đến rồi.
44 Hồng Đường chủ La Sát háy mắt nhìn Lý Thanh Hùng với cử chỉ bất bình. Qua một lúc, nàng mới mở lời:- Lý tiểu hiệp ! Chớ nên tự phụ, ngươi nên biết rằng cao thủ của Phi Long Bang đông vô số.
45 Lý Thanh Hùng thoáng thấy trên bàn có một tấm giấy và một cây trâm. Chàng vội đánh lửa đốt đèn, xem qua tấm giấy thì bỗng chàng hét lên một tiếng, và lẩm bẩm:- Thôi ! Thế là hết !Nguyệt Lý Hằng Nga thấy vẻ mặt sững sờ của Lý Thanh Hùng không hiểu tại sao, nàng vội ghé mắt nhìn vào tấm giấy thì thấy đó là một bức thư.
46 Truy Vân Thần Khất nói chưa dứt lời thì trước cửa đã xuất hiện hai lão già. Hài Nhi Thần Đồng nhảy phóc ra, la lớn:- Ông nội và sư phụ !Đúng vậy, Hai lão già này là Cùng Nho Vạn Niệm Tổ và Vũ Nội Nhị Tồ Kim Kiếm Sanh.
47 Thì ra trước khi Bang chủ Phi Long Bang đến nơi là có tiếng sáo báo hiệu, long trọng chẳng khác một vị thiên tử lâm triều. Điệu sáo vừa dứt thì trước trận đã có một tên bộ hạ mang đến một chiếc ghế đầu cọp đặt ở giữa đám quần hùng.
48 Thiên Diện Ma cười khúc kích không thèm cãi lời của Truy Vân Thần Khất, lão tính cách nào hủy diệt cho được quần hùng trong các phái dẫu trong bang của lão có hy sinh bao nhiêu cao thủ lão cũng chẳng cần.