21 Đột nhiên. . . Một bóng người từ trên cây cao nhảy xuống đứng hiên ngang giữa lộ, cản đường đi của mọi người. Tất cả đều dừng chân, Lý Thanh Hùng bình tĩnh trố mắt nhìn bóng người kia, đây là một lão già trạc bảy mươi, tóc bạc như bông ra vẻ hiền lành phúc hậu, mặc đạo bào, quả là con người chính phái, nhưng không biết đạo sư này từ đâu đến.
22 Mỗi lần lũ quạ kêu lên một tiếng là sức đánh lại càng hăng thêm. Cho hay bãn lĩnh của loài ô thước khác hơn của loài người!Trận đấu mỗi lúc một ác liệt hơn, tuy ba mươi sáu chiêu "Bách Cầm Kiếm Pháp" thần kỳ hay tuyệt, nhưng cũng không giết được thêm con nào nữa.
23 Mai Hoa Thần Kiếm ngạc nhiên, nắm chặt thanh trường kiếm trong tay đưa mắt nhìn Lý Thanh Hùng. Trong lúc đó Kết Anh Kiệt cũng nhìn Lý Thanh Hùng không nháy mắt, hắn từ từ hạ con đao xuống.
24 Lý Thanh Hùng nghe sư phụ chàng nói đến việc đem Vạn Tiểu Bảo giới thiệu cho Kim Kiếm Sanh để học võ công, lòng chàng vui mừng vô cùng. Chàng quay lại nói với Tiểu Bảo:- Tiểu Bảo! Thúc thúc mừng cho cháu đấy! "Thái Ty Thần Chưởng" của Kim lão tiền bối mà cháu học được rồi không những bảo vệ được bản thân mà còn có thể nổi danh trên giang hồ nữa.
25 Nhưng Vương Diệu Huyền là chưởng môn của phái Điểm Thương, tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ ai ai cũng biết, thì có đâu ông ta lại đi giết người trái phép gây ra cảnh tượng như thế này sao? Thế thì những cái xác này đã chết về loại công phu gì? Ai đã giết chết họ? Mai Hoa Thần Kiếm Vương Diệu Huyền hiện giờ ở đâu?Bao nhiêu ý nghĩ ấy xoay tròn trong đầu Lý Thanh Hùng và Lục Ngọc Hoa không sao tìm ra thủ phạm, khiến hai người sững sở như kẻ mất hồn.
26 Lý Thanh Hùng từ trên cây nhảy xuống đưa chân đạp lên ngực hắn, và cúi xuống xem chàng lẩm bẩm :- Ồ ! Tên ác đồ này đã bị điểm huyệt "câm"rồi !Tên ác đồ kia tuy bị điểm huyệt câm, nhưng trong tâm trí vẫn còn tỉnh táo, nên khi hắn thấy chàng đến sắc mặt bỗng tái nhợt đôi mắt từ từ nhắm lại, có lẽ hắn biết số phận hắn đã đến rồi, nên đành nhắm lại mà chờ chết Lý Thanh Hùng vừa đạp trên ngực hắn vừa vận chưởng giải huyệt.
27 Nguyệt Lý Hằng Nga nghe bà ta nói chừng nào thì tức giận chừng nấy. Giọng cười của bà tanhư châm biến ngạo nghễ. Đã thế bà ta lại còn đem cả tên họ của ân sư nàng để làm trò cười.
28 Tác Vân Thủ Lục Tác Vân vô cùng căm phận cho hành động của Độc Gai Mai Quế, nên đành bẻ gãy kiếm, quyết lánh xa nghiệp võ về vui thú ruộng vườn ần cư tại vùng Thương Khê thuộc tỉnh Tứ Xuyên, về sau lại lấy vợ là Võ Thị sinh được hai trai hai gái, Lục Ngọc Hoa là đứa con gái nhỏ nhất.
29 Lý Thanh Hùng thất kinh trước biến cố nguy ngập. Chàng thấy việc cần thiết nhất lúc này là cứu lấy tánh mạng Nguyệt Lý Hằng Nga hơn là giao đấu với Độc Gai Mai Quế, chàng vội xoay mình phóng lên, bồng lấy thân hình Nguyệt Lý Hằng Nga, điểm vào " Huyệt Ngũ " của nàng đồng thời chàng thò tay vào túi móc vội hai viên "Thái Thanh Đơn" bỏ vào miệng nàng.
30 Con vượn chúa hú lên một tiếng vang rừng, tức thì bầy vượn chạy đến đứng xugn quanh hắn. Vượn chúa lập tức chạy vào trong đám cỏ bồng xác của Độc Gai Mai Quế ra.
31 Kim Kiếm Sanh đưa tay chỉ vào một ngôi nhà lá phía trước mặt nói với Lý Thanh Hùng :- Đây là nhà của lão phu. Lý Thanh Hùng trố mắt nhìn đầy vẻ ngạc nhiên, đứng xa nhìn thì ngôi nhà này chỉ là một mái lá nóc nhọn được dựng lên dưới một kẹt núi, không có cửa ngõ gì, bốn bề trống rỗng đằng trước là một khoảng đất rộng độ hai mươi trượng vuông, không một cây cỏ nào mọc ở trên bãi đất đó rải rác đó đây vài cụm đá nhỏ mà thôi !Nếu là nhà ở thì thật kỳ lạ ! Nếu là nơi để nghĩ mát thì cũng không đúng.
32 Kim Kiếm Sanh dẫn hai người luồn lách qua mấy khúc quanh, rồi trỏ tay chỉ về phía trước :- Tới rồi ! Đây là phòng khách của ta !Sau khi đẩy cánh cửa, Kim Kiếm Sanh chỉ tay vào trong nói với lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga :- Mời vào !Ly Thanh Hùng còn ái ngại vì trong phòng còn có người lạï !Kim Kiếm Sanh cười ha hả :- Đều là người nhà cả ! Oa nhi ! Ngươi không biết người này là ai sao ?Lý Thanh Hùng lễ phép thưa :- Tiểu điệt chưa từng gặp mặt.
33 Thì ra Kỳ Vân Cốc này Kim Kiếm Sanh đã sắp đặt mọi cơ cấu tinh vi. Tiếng chuông vừa rung đó chính là tiếng chuông báo hiệu có địch thủ đến và ông đóan chắc là người của Phi Long Bang.
34 Độc Nhãn Ma vụt bay lên như tên bắn, hai chưởng cong lại từ trên không chụp xuống Lý Thanh Hùng. Lúc bấy giờ Độc Nhãn Ma tấn công liên tiếp hợp thành kỳ chiêu khiến Lý Thanh Hùng không thể khinh thường được.
35 Quận Bình Dương là nơi giáp giới tỉnh Hiệp Tây và Cang Sơn. Tuy không phải là chỗ phồn hoa đô thị nhưng lại rất đông đúc dân cư, nhất là các anh hùng hảo hán võ lâm thường lưu trú rất nhiều.
36 Nguyệt Lý Hằng Nga nảy ra một sáng kiến mới, nàng trợn mắt nhìn thẳng vào mặt Ngân Nguyệt Sư Thái hét lớn :- Nữ ma đầu kia ! Cái chết đã sờ sờ trước mắt mà còn không biết liệu sức sao ?Ngân Nguyệt Sư Thái tức giận muốn nát gan, cười oang oang như điên dại, bà tiến tới hai bước đưa ra hai song chưởng, hai luồng cuồng phong phóng tới "ồ ồ" cuốn qua phía Nguyệt Lý Hằng Nga.
37 Mai Hoa Thần Kiếm biết không thể núp mãi được nữa, nên cất tiếng cười ha hả. Lý Thanh Hùng cũng đồng thời đứng dậy với Lục Ngọc Hoa. Lý Thanh Hùng vì bị thương lại thêm ngây ngất qua một trận cho nên toàn thân bủn rủn, đã yếu sức lại càng yếu hơn nữa.
38 Bốn bề đều im lặng, không một tiếng động, cũng không một dấu hiệu gì khả nghi. Mai Hoa Thần Kiếm rất ngạc nhiên, lão lẩm bẩm:- Lạ thật ! Nếu trong rừng này quả có địch, sao lại im hơi lặng tiếng không hành động gì cả ? Hay là hắn phục kích đâu đây, đợi ta vào tận ổ mới ra tay?Nghĩ như thế lão càng dè dặt, cẩn thận hơn nữa.
39 Dứt lời lão vung tay lên, dùng chiêu Đinh Sơn Bán Nguyệt đẩy qua hong Kích Nhân Khánh một chưởng. Sa Mạc Phi Hồng Kich Nhân Khánh chưa rõ đối thủ của mình là ai, nên không dám khinh địch.
40 Hai người đều bị văng ra, chỉ thấy Mai Hoa Thần Kiếm lắc lư mấy cái rồi đứng vững lại như cũ. Còn Sa Mạc Phi Hồng văng xa hơn bảy bám bước, hét lên một tiếng, phun ra một miệng máu, lảo đảo té ngồi xuống đất, mặt mày xanh như tàu lá.