441 Cuối cùng,Đồng Nhạc Nhạc cũng lười suy nghĩ. " Ai, không nghĩ không nghĩ nữa,phiền chết ta rồi. "Sau một lúc,than phiền,đôi mắt đẹp của Đồng Nhạc Nhạc đảo qua cửa sổ.
442 Đồng Nhạc Nhạc mở miệng giật mình la lên. Tuy nhiên, tiếng kêu giật mình của nàng vừa mới lên đến cổ liền bị một cánh tay thon thả bịt lại. Muốn hô lên thành lời, lập tức bị nghẹn mà dừng lại!Đồng Nhạc Nhạc chỉ có thể mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào trên mặt con 'Quỷ' đang bịt kín miệng nàng.
443 Chỉ là, ánh mắt nam nhân bỗng dưng lạnh buốt, nhưng cũng chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, rất nhanh, không để cho người khác thấy được. Hắn quay sang nhìn Đồng Nhạc Nhạc, ánh mắt liền khôi phục vẻ lo lắng.
444 Mùi vị trên người nam nhân này, không giống như là Long Tiên Hương trên người Huyền Lăng Thương, cũng không là Ngọc Lan hương trên người Lan Lăng Thiệu Giác, lại càng không giống mùi vị nam tính trên người Bạch Thập Nhị.
445 "A!"Đồng Nhạc Nhạc hét lên một tiếng, lập tức, sau một khắc, liền nghe thấy 'bịch' một tiếng vang thật lớn. Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy đầu đau nhói, sau đó, cả người lập tức hoàn toàn thức tỉnh.
446 Nghe vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc rung động. Nhưng mà, còn không chờ nàng suy nghĩ nhiều đến mặt khác, liền nhìn thấy Huyền Lăng Thương xoay người sang chỗ khác, sau đó đi tới ngăn tủ bên kia.
447 Lại thấy lúc nam nhân nghe được lời nữ nhân nói, chỉ là môi đỏ mọng hé mở, mở miệng nói. "Tử Ngữ, ban đầu, ngươi cứ nói là Tử Kiều rơi xuống vực chết, là ngươi tận mắt thấy sao! ?"Nam nhân mở miệng, âm thanh mặc dù nhẹ nhàng, thế nhưng, ánh mắt nhìn về phía nữ nhân, cũng là vô cùng sắc bén.
448 Nửa đêm canh ba, mọi âm thanh hoàn toàn yên tĩnh. Cả hoàng cung, đều bao phủ trong bóng tối yên tĩnh. Vầng trăng vằng vặc bị che phủ bởi mây đen, khiến cho bốn phía càng thêm âm u.
449 Dưới ánh trăng bàng bạc, lưỡi kiếm sắc bén loang loáng ánh sáng lạnh lẽo tản ra hơi thở chết chóc khiến Đồng Nhạc Nhạc sợ mất hồn vía, con mắt trợn ngược, trái tim trong lồng ngực đập bình bịch chực chờ bay vọt ra ngoài, nỗi sợ hãi làm cho cổ họng Đồng Nhạc Nhạc tắc nghẹn không thể kêu lên thành tiếng.
450 Nhìn thấy lúc này đột nhiên xuất hiện một Hồng Y Nhân thần bí, trên mặt Huyền Lăng Thương đầu tiên là sửng sốt, lập tức, liền nhanh chóng nhấc chân cất bước đuổi theo.
451 Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương chợt nảy ra ý nghĩ, lập tức không nhịn được vươn ngón tay từ từ xoa trên gương mặt xinh đẹp của nữ nhân. Chỉ cảm thấy da thịt nơi đầu ngón tay cứ như vậy mà mềm nhẵn non mịn, tựa đang lướt trên loại lụa thượng đẳng nhất khiến người ta nhớ mãi không quên.
452 Giờ phút này, mặt trăng đã đã ngả chênh chếch về tây, các ngôi sao mờ nhạt dần. Phía đông đã hiện ra màu trắng bạc nhờ nhờ, những tia nắng màu da cam xuyên thấu qua tầng mây thật dày kia, tỏa ra ánh vàng rực rỡ vạn trượng khiến cho phía chân trời giống như gấm hoa màu sắc sặc sỡ, đẹp không sao tả xiết!Trong phủ Đôn Vương ---Huyền Lăng Dạ một tay hung hăng đẩy nữ nhân ngã ở trên cái giường lớn, sau đó phẩy phảy ống tay áo, trên gương mặt xinh đẹp là chỉ có vẻ hoàn toàn lạnh lùng.
453 Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng. Hắn cùng Huyền Lăng Dạ, tuy là huynh đệ ruột thịt, tuy nhiên, sinh tại Hoàng gia, bọn họ cuối cùng chỉ có quan hệ đối địch.
454 Đối với Đồng Nhạc Nhạc mặt mày lo lắng , nam nhân sau khi nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, đồng mâu cũng là có hơi ngước lên một cái, cũng không hề lập tức mở miệng nói chuyện, chỉ là lẳng lặng đánh giá người nhỏ bé đang lo lắng đứng trước mặt hắn.
455 Sau một khắc, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bỗng, chờ sau khi nàng phục hồi tinh thần lại, hai chân đã đạp trên mặt đất cực kỳ rắn chắc ở bên dưới.
456 "Tử Kiều, đêm nay Bổn vương chỉ là muốn mang ngươi tới nơi này, không ngờ bị Huyền Lăng Thương phát hiện, vì thế,mọi người liền coi Bổn vương trở thành thích khách.
457 Chỉ là, Đồng Nhạc Nhạc nghe được lời Huyền Lăng Dạ nói, trong lòng lại hoàn toàn không tin. Bởi vì, nàng rõ ràng là người của Huyền Lăng Thương, nàng tuyệt đối không tin lời nói của Huyền Lăng Dạ.
458 Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng không muốn giấu diếm. Dù sao, chuyện này vẫn cứ nghẹn ở trong lòng nàng, nếu như nàng không hỏi, khẳng định sẽ ăn ngủ không yên.
459 Rốt cuộc, lời nói của Huyền Lăng Dạ, là thật hay giả! ?Tình cảm hắn đối với nàng, là thật sự, hay là giả! ?Còn nữa, hắn nói, hắn sẽ không gây bất lợi cho Huyền Lăng Thương, lời này thật sự có thể tin sao! ?Nếu hắn thật sự không có ý định gây bất lợi cho Huyền Lăng Thương, vì sao giả bộ có bệnh, vì sao quay về kinh! ?Trong đó, rốt cuộc có chuyện gì, là nàng không biết! ?.
460 Là bởi vì cô gái có lúm đồng tiền đang ngồi trên tảng đá?Nghĩ tới đây, đôi mắt nam nhân mở to, trong lòng kinh ngạc vô cùng. Bởi vì cảm giác ấm áp mà xa lạ đó đến bây giờ hắn chưa bao giờ được cảm nhận.