421 Từ nhỏ thân là cô nhi, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết cảnh chịu đói qua ngày là như thế nào. Nghĩ đến, tiểu cô nương này, tuổi nhỏ như vậy phải tự thân bán hoa kiếm tiền, vừa nhìn quần áo trên người liền biết cuộc sống quá khổ.
422 Tiểu nhị kia thấy vậy cũng khiếp sợ không thôi. Dù sao, Đồng Nhạc Nhạc mặc bộ trang phục sang trọng, còn có dung mạo tuyệt sắc, liền biết không phải là tiểu thư nhà bình thườngNghĩ tới đây,sắc mặt tiểu nhị kia thoáng cái trắng bệch.
423 Nếu cứ ngã thẳng xuống đất như vậy , mặt của nàng khẳng định sẽ hung hăng nện ở trên mặt đất. Đến lúc đó đau đớn là nhỏ, nếu làhủy dung nên làm cái gì bây giờ?Ngay tại thời gian này, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến kinh hồn bạt vía, môi đỏ mọng hé ra, tính toán muốn mở miệng kinh hô.
424 Giờ phút này, điều làm cho lòng người kinh hãi nhất, chính là một đôi huyết mâu động lòng người của nam nhân kia. Chỉ thấy huyết mâu của nam nhân có hơi híp lại, hào quang trong mắt lạnh lùng lóe ra không thôi.
425 Nhìn vẻ mặt chấn động của tên dâm tặc, Huyền Lăng Thương lại nghe được lời này của hắn, lại thấy tên dâm tặc kia tràn đầy dáng vẻ kinh ngạc, môi mỏng hơi mở ra, lạnh giọng nói.
426 "Người đâu, chuẩn bị xe ngựa!"Nghe thấy lời Huyền Lăng Thương nói, lập tức có người đi chuẩn bị xe ngựa. Không bao lâu, một thị vệ vội vã đi tới, cung kính mở miệng nói với Huyền Lăng Thương.
427 Huyền Lăng Thương hắn tại sao phải sợ hãi chứ?Là bởi vì lo lắng cho nàng sao?Nghĩ tới đây, vẻ mặt của Đồng Nhạc Nhạc bỗng sửng sốt, trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc.
428 Liền vào lúc Huyền Lăng Thương thở phào nhẹ nhõm, lại thấy đôi mắt ướt sũng của Đồng Nhạc Nhạc, giờ phút này gắt gao nhìn chằm chằm trên người hắn. Thấy vậy, Huyền Lăng Thương không khỏi nhớ lại nụ cười vừa rồi trên mặt Đồng Nhạc Nhạc, mở miệng hỏi.
429 Đến sau đó, nhìn thấy con ngựa bị sợ hãi không ngừng phóng điên cuồng hộc tốc. Mà cách đó không xa, chính là vực sâu không thấy đáy kia, Lan Lăng Thiệu Giác thấy vậy, sợ đến chỉ còn thiếu nước hồn cũng không có.
430 Nghĩ tới đây, tên dâm tặc kia không ngừng giãy dụa kêu to. "A, Hoàng thượng tha mạng a, đừng thiến ta, người giết ta đi. . . "Đối với tên dâm tặc gào thét cầu xin tha thứ kia, Huyền Lăng Thương không để ý tới.
431 Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, khuôn mặt tuấn tú của Lan Lăng Thiệu Giác tức thì sửng sốt. Nghĩ đến chính mình mới rồi lại đứng ngây người ra mà nhìn người nhỏ nhắn này, trên mặt không khỏi liền buồn bực.
432 Edit : Nhan Như Song Kể từ hôm đó xoa bóp cho Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc mỗi ngày đều sẽ đúng giờ, vào lúc sẩm tối, Huyền Lăng Thương mệt mỏi, liền xoa bóp bả vai cho hắn.
433 Vào đêm, hoa đăng cao treo. Đêm đầu mùa xuân , giống như gương mặt người đẹp. Trăng sáng giữa trời, ánh trăng mê người, những vì sao lấp lánh càng tôn lên màn đêm lóng lánh xinh đẹp như thế.
434 Cùng với tiếng “bùm” vang lên, ngay cả thời gian kêu cứu cũng không có, cả thân thể Đồng Nhạc Nhạc hung hăng rơi vào ôn tuyền. Ngay lập tức đại não Đồng Nhạc Nhạc cũng trống rỗng.
435 Edit : Dung CảnhNghĩ đến giấc mộng rung động kia làm cho Đồng Nhạc Nhạc cảm giác tim đập tăng tốc, tràn đầy xấu hổ. Chết tiệt, đang yên đang lành tại sao nàng lại mơ giấc mơ như vậy.
436 Hiện tại lòng Đồng Nhạc Nhạc rung động, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Vào lúc khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ngây ra nhìn Huyền Lăng Thương, nàng cũng không biết,dáng vẻ hiện tại của mình ,ở trong mắt Huyền Lăng Thương, là cỡ nào dễ thương, khơi gợi người ta phải thương xót.
437 Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương càng nghi hoặc không thôi. Huyền Lăng Thương hắn. . . đang tức giận!?Chính là, hắn giận cái gì chứ!?Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, Lan Lăng Thiệu Giác đứng một bên thấy vậy, hắc mâu xinh đẹp lóe lên, lập tức hé mở môi hồng nói với Đồng Nhạc Nhạc.
438 Chỉ thấy Huyền Lăng Thương, hôm nay trên người mặc một bộ mãng bào màu tím, ở cổ áo và ống tay áo, được thêu nhiều đoá Tường Vân, thắt lưng màu đen khảm bảo thạch, vừa nhìn giá trang phục liền biết là người không phong thì quí!Gương mặt tuấn tú kia, cương nghị hoàn mỹ, mày kiếm kéo dài xếch lên, mũi cao thẳng tắp tựa như được điêu khắc, đôi môi hình trái tim, tất cả đều được phối hợp một cách hoàn mỹ!Thu hút lòng người nhất là đôi mắt huyết sắc độc nhất vô nhị kia, chỉ cần liếc mắt, liền có thể làm người ta can tâm tình nguyện hiến dâng linh hồn của chính mình…Mặc dù Huyền Lăng Thương thần sắc tuấn tú lạnh như sương, nhưng lại khiến nhiều nữ nhân giống như thiêu thân lao đầu vào lửa chỉ vì để có được ngọn lửa này…Đối với Huyền Lăng Thương lúc nào cũng vô cùng lạnh lùng thì Lan Lăng Thiệu Giác liền giống như một bầu trời trăng sáng bình thường.
439 Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương càng dùng sức ôm chặt người nhỏ bé trong lòng,dường như chỉ hận không thể nuốt cả người nhỏ bé này vào trong thân thể của hắn.
440 Nghe vậy, lập tức gật đầu, sau đó đi theo phía sau Huyền Lăng Thương bọn họ về hướng tới hoàng cung. Tuy nhiên, trong lúc Đồng Nhạc Nhạc đi theo phía sau Huyền Lăng Thương bọn họ, đột nhiên, nàng cảm giác được một ánh mắt nóng rực đang gắt gao nhìn nàng chằm chằm.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88