481 "Yêu cái đầu nhà ngươi ý! Không biết xấu hổ!"Đối với những lời không biết xấu hổ này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc chỉ có thể đáp lại như thế!Nghe vậy, Huyền Lăng Thương chỉ là hé miệng cười một tiếng.
482 Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc bọn họ, càng là tràn đầy kinh ngạc hâm mộ ghen tị. Đối với ánh mắt của những người khác, Đồng Nhạc Nhạc bọn họ không thèm quan tâm, chỉ là coi như bên cạnh không người , cứ tay nắm tay, đi ở trên con đường cái chật chội kia.
483 Chỉ thấy căn phòng này diện tích không lớn, lại phi thường sạch sẽ. Phía trước là một loạt phòng ốc, đầu nhà là một miếng đất trống, bên ngoài dùng hàng rào ngăn.
484 Đồng Nhạc Nhạc rõ ràng cũng nhận thấy được sự khác thường trên mặt Huyền Lăng Thương, trong mắt càng là xẹt qua một tia kinh ngạc. Nàng hé mở làn môi hồng, liền đưa tay chỉ vào gương mặt ửng đỏ của Huyền Lăng Thương , mở miệng cười nói.
485 Thấy vậy, khóe miệng Huyền Lăng Thương không khỏi cong lên một cái, đưa tay vỗ vỗ lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang phùng ra của Đồng Nhạc Nhạc, mở miệng cười một tiếng.
486 Vừa dứt lời, nam nhân đã đi đến. Cùng với nam nhân đi tới, Đồng Nhạc Nhạc gương mặt rạng rỡ, lập tức mở miệng cười nói. "Ha hả, không có gì, Vương Gia, ngài trở về từ lúc nào vậy! ?"Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ánh mắt nhìn Lan Lăng Thiệu Giác, càng là cười hân hoan.
487 Phải biết rằng, Lâu Vô Tâm với Lan Lăng Thiệu Giác đối với nàng mà nói, đều là bằng hữu tốt phi thường quan trọng. Hiện nay, sau khi biết được tâm ý của Lâu Vô Tâm đối với Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc tự nhiên muốn giúp nàng một tay.
488 Trở thành tiêu điểm của mọi người trái lại đã trở thành thói quen của bọn họ, chỉ là tùy tiện tìm một vị trí gần của sổ ngồi xuống. Hôm nay quanh cảnh thật đẹp, gió nhẹ nhàng không ngừng từ cửa sổ thổi vào bên trong thuyền hoa.
489 Nghe thấy tiếng nói này, cho dù Đồng Nhạc Nhạc không ngẩng đầu nhìn cũng biết được người này là ai. Huyền Lăng Dạ!Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây?Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc hết sức kinh ngạc, đôi mắt mở to, nhìn đi nhìn lại nam nhân đang mặc bộ quần áo màu đỏ, trên mặt vẫn là chiếc mặt nạ màu bạc đó.
490 Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Dạ môi đỏ mọng thoáng mím lại, lập tức, mũi chân nhún một cái, thân hình chợt lóe, cả người liền nhanh như chớp, ôm lấy Đồng Nhạc Nhạc chạy về phía trước.
491 Cùng lúc đó, ở bên này …Vẫn biết Đồng Nhạc Nhạc bơi lội vô cùng tốt…Chỉ có điều, mới vừa rồi bối rối không kịp đề phòng, tâm lý chưa kịp chuẩn bị liền bị người xô xuống hồ Thái Tử.
492 Càng nghĩ, trong lòng Tử Ngữ càng tức giận. Tử Kiều, ngươi mắc nợ ta nhiều lắm!Ngươi không nên tranh đoạt chủ nhân với ta!Nỗi oán hận trong đầu, giống như một con độc xà, không ngừng lan tràn ra oán độc ở trong lòng …Chỉ là, Tử Ngữ am hiểu ngụy trang.
493 Dù sao, lúc ấy nàng một lòng nghĩ rằng có thể thường xuyên nhìn thấy nam nhân mình thích, liền liều lĩnh không màng nguy hiểm đến tính mạng mà vào cung.
494 Nụ hôn của nam nhân tới bất ngờ, Đông Nhạc Nhạc đang bối rối không còn kịp đề phòng nữa, chỉ cảm thấy cái miệng nhở nhắn đỏ hồng của mình bị nam nhân kia hôn thật sâu.
495 Lúc Đồng Nhạc Nhạc đang ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ bé hơi cúi xuống, cho nên nàng hoàn toàn không hề phát hiện ra có một ánh mắt nóng rực đang gắt gao nhìn nàng.
496 Khó có thể nhìn thấy dáng vẻ chăm chú của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương trái lại cảm thấy cực kỳ hứng thú. "Tốt, vậy ngươi nói đi. "Huyền Lăng Thương mở miệng, cơ hồ là không hề nghĩ ngợi, liền đồng ý.
497 Liền tại trong thời gian Lâu Vô Tâm trong lòng nghĩ ngợi thì một bên Đồng Nhạc Nhạc đang đánh giá Lâu Vô Tâm dường như nghĩ ra cái gì, đột nhiên che miệng cười một tiếng, gương mặt đều không che dấu nổi vui vẻ.
498 Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc lại thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cười tươi như hoa, hai hàng lông mày của Lan Lăng Thiệu Giác khẽ chau lại, mở miệng nói ,'' Mới vừa rồi Bổn Vương nếu như chú ý một chút thì ngươi cũng không bị hoảng sợ như vậy, thiếu chút nữa là té sấp xuống nếu như ngươi thật sự xảy ra chuyện gì, Bổn Vương.
499 Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, ánh mắt nhìn người mới đến, càng là không che dấu chút nào lo lắng. Chỉ thấy nữ nhân phía trước, giờ phút này sắc mặt thoáng tái nhợt, mắt nhung cụp xuống, làm cho người ta không thấy được thần sắc trong mắt nàng.
500 Nam nhân mở miệng, ở trong giọng nói, đều là không dám tin và kinh ngạc. Dù sao, hắn căn bản liền chưa từng nghĩ đến, nữ nhân chung chăn chung gối cùng hắn, lại thừa dịp lúc hắn ngủ say, dùng Chủy Thủ đi ám sát hắn!Nghĩ tới đây, trong ánh mắt của Huyền Lăng Thương nhìn Đồng Nhạc Nhạc, ngoài kinh ngạc không dám tin, chỉ còn nỗi tuyệt vọng và đau buồn sâu sắc.