1 Có tốt đẹp mấy rồi cũng sẽ phải quên, có bi thương mấy cũng chẳng thể dùng chống đỡ được cho ngày mai. Cuộc sống của con người vốn rất ngắn ngủi, nhưng mỗi cuộc hội ngộ, mỗi mối quan hệ giữa người và người lại làm cho nó trở nên thật đặc biệt, sinh động, rực rỡ sắc màu.
2 Công trường thi đang công, công nhân giải quyết các vấn đề sinh hoạt cá nhân như ăn uống, tắm giặt hay đi vệ sinh… tất cả đều phải chấp nhận điều kiện rất thô sơ, tạm bợ.
3 Đám người của Diệp Ý Tiêu dừng lại ước chừng bốn mươi phút, Bạch Hy ngẩn đầu nhìn đoàn xe nối đuôi nhau rời đi, đưa tay gỡ nón bảo hiểm trên đầu, cực kỳ bất mãn làu bàu: “ Tên khốn Diệp Ý Tiêu nhà ngươi, làm ta không dám cởi nón bảo hộ cả giờ.
4 Trên đường đi, tâm tình Diệp tổng tài phi thường tốt, xe lao vun vút trên con đường vắng vẻ của trấn nhỏ, lưu lại phía sau từng mảnh lá rụng bay bay.
Chính là, ngồi ngay kế bên, Bạch Hy buồn bực tới mức muốn nhảy xe.
5 Trấn nhỏ cũng không có khách sạn năm sao cao cấp, Diệp Ý Tiêu ngủ lại xem như đã là cái tốt nhất trong trấn. Bạch Hy mới bước vào gian phòng, một trận mưa hôn liền rơi điên cuồng rơi xuống, đầu lưỡi linh hoạt cùng bá đạo xông thẳng trong miệng, không cho cậu kháng cự, trêu chọc dục vọng đã ngủ say ba năm.
6 Bạch Hy di chuyển thân thể bủn rủn, kéo rèm cửa rồi thực hiện kế hoạch tối qua đã tưởng tượng.
Khi cầm cái đồng hồ tinh xảo Diệp Ý Tiêu để trên đầu tủ, trong mắt Bạch Hy thoáng có chút ngạc nhiên.
7 Trên thực tế, điều Bạch Hy lường trước tương đối chính xác. Cái tên Diệp Ý Tiêu bị cho leo cây kia chính là mới vừa tỉnh lại, trong trạng thái vẫn còn ngái ngủ liền sờ sang bên cạnh, cảm xúc trống trơn trên tay làm y hoàn toàn thanh tỉnh.
8 Đại minh tinh không những không đi, còn đến sát bên cạnh Diệp Ý Tiêu, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Hy: “Tiêu, các ngươi có bí mật gì không thể nói cho ta?”
“Cút.
9 Xe cứu thương đã đến, nhân viên y tế nhanh chóng sơ cứu miệng vết thương, họ cho rằng rút cây thép ở tại đây quá nguy hiểm nên quyết định vẫn là đem người tới bệnh viện.
10 Tỉnh lại đã là buổi tối, chiếc đèn tinh xảo trong phòng bệnh hắt lên ánh sáng thực nhu hòa, làm cho người ta có cảm giác thả lỏng rất thoải mái. Bạch Hy quay đầu, nhìn thấy Diệp Ý Tiêu ngồi bên giường, hết sức chăm chú theo dõi nhiệt kế mới lấy ra, sau đó thở dài một hơi.
11 Nửa tháng sau, vết thương của Bạch Hy có thể cắt chỉ, cả phía sau lưng cũng đồng dạng.
Hôm nay Diệp Ý Tiêu cố ý nghỉ làm, nói cũng muốn tới, liền bị Long Diệu Thanh hung hăng cười nhạo một phen, cuối cùng vẫn là bị trợ lý dùng điện thoại đoạt mệnh truy hồn gọi về.
12 Bạch Hy vừa cầm áo đi vào phòng tắm, Diệp Ý Tiêu cũng tiến vào theo. Bạch Hy đỏ mặt: “Ý Tiêu, ta muốn tắm rửa. ”
“Ta biết rõ, nhẫn nhịn nửa tháng không có tắm rửa thực khổ, ta giúp ngươi.
13 Ngày hôm sau, Bạch Hy bị điều dưỡng viên mang đi kiểm tra tổng quát, cơ hồ mỗi khoa, mỗi phòng đều lạng vào một lần, lại thêm đêm qua mới làm vận động trên giường, chờ mọi việc xong xuôi, Bạch Hy đã mệt tới mức ngủ suốt một buổi chiều.
14 Trước kia, vì còn yêu nên thường hay tỉ mỉ để ý chi tiết, cho dù là chuyện nhỏ cũng để tâm suy nghĩ. Hôm nay không còn bận tâm, chỉ đơn giản là bởi phần yêu kia đã phai nhạt đi rất nhiều.
15 Đến thời điểm này, Bạch Hy cũng không kiềm chế được nữa, nước mắt ào ào rơi xuống. Diệp Ý Tiêu thấy thế liền vòng tay ôm lấy hắn, nhẹ nhàng vỗ lưng, im lặng an ủi Bạch Hy.
16 Qua tới đầu tháng bảy, Bạch Hy xuất viện, quà mừng cho hắn là một chiếc điện thoại mẫu mới nhất. Hôm nay, Diệp Ý Tiêu có một hội nghị rất trọng yếu. Sau khi đem hắn trở về căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố liền vội vàng ly khai.
17 Bởi vì đoạn thời gian trước đem toàn bộ quan tâm đặt trên người Bạch Hy, làm cho rất nhiều sự việc của công ty bị ngưng trệ, cho nên hiện tại, Diệp Ý Tiêu chính là công việc ngập đầu.
18 “Cái công ty môi giới kia tên gì a?” Diệp Ý Tiêu hỏi. Kỳ thật y đã sớm đề nghị Bạch Hy tới Lợi Hải làm việc, tuy nhiên lại bị người kia dùng thái độ cực kỳ kiên quyết cự tuyệt.
19 Diệp Ý Tiêu nói được làm được. Tối thứ sáu, y nói với Bạch Hy chuyện chuyển trường đã sắp xếp thỏa đáng. Chỉ cần giữa tháng tám tới báo danh là được. Hiện tại, Bạch Nhiên vừa mới hoàn thành kỳ thi cuối cấp, cự tuyện đề nghị tới ở chung của ca ca, tự mình báo danh tham gia trương trình giao lưu trại hè.
20 Đợi lúc Diệp Ý Tiêu phát hiện Bạch Hy chưa trở lại, lễ chúc mừng đã chấm dứt, 55 căn biệt thự tại Thế Ngoại Đào Nguyên đã bán ra 32 căn, những người muốn mua vẫn còn xếp hàng không ít.