1
Người ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì?
Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, tình dục.
2
Bốn mươi tám tiếng ba mươi hai phút mười lăm giây trước, Lương Thiểu đứng trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc công ty.
Y hít sâu một hơi, tưởng tượng rất nhiều cá đang bơi quanh người.
3 Đối công tác, Lương Thiểu cảm thấy lưu luyến như người yêu. Lúc quyết liệt cũng không thương tâm, nhưng khi nguôi ngoai rồi, đặc biệt là khi cần đến, lại dị thường tưởng niệm.
4
Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, Sở Thiên Tiếu cười hỏi Lương Thiểu: “Cậu rất thiếu tiền sao?”
Lương Thiểu hơi gật đầu một cái.
“Tôi có biện pháp kiếm tiền.
5 Bảy giờ sáng hôm sau, tất cả chuẩn bị sẵn sàng, đây là hai người ăn cướp không giống người thường, theo bọn họ còn có công cụ có chút sứt sẹo và một bao thuốc rẻ tiền còn lại mười bốn điếu.
6
Giữa đoạn đường kẹt xe, làm người ta bất đắc dĩ sinh ra bi ai.
Lương Thiểu nhìn hàng dài trước mặt, do dự một chút, mới hướng Sở Thiên Tiếu chìa tay nói: “Cho tôi một điếu.
7
Tính đến hiện tại, tên đã lên dây thì phải bắn.
Sở Thiên Tiếu một đường chỉ huy: “Quẹo trái, sau đó đậu xe. ”
Lương Thiểu xoay bánh lái, lập tức phía trước có một bãi đậu xe, ngẩng đầu nhìn toà building có chút quen thuộc.
8
Tới cửa, Lương Thiểu thả bà Trưởng phòng ra, theo Sở Thiên Tiếu hướng về ô tô chạy nước rút.
Lương Thiểu nghĩ, hiện tại cảm giác này tựa như bò tới được đỉnh núi, đứng ở trên cao nguyên tuyết trắng, vừa khó thở nhưng có chút khoái cảm.
9
Ba mươi phút sau, xe dừng tại bãi đỗ.
“Không ai truy hết sao?” Lương Thiểu quay đầu lại nhìn. Từ lúc học lái xe đến giờ chưa từng lái nhanh như vậy.
10
Ngày thứ ba sau khi đánh cướp.
Lương Thiểu nằm ở trên giường, ngẩng đầu ngây ngốc nhìn trần nhà.
Thật thần kỳ ngoài ý muốn, Sở Thiên Tiếu hôm nay dậy thật sớm, cùng nhau vào phòng tắm rửa mặt.