1 Thiên Dương nhìn thấy Mục Phong Duyên lần đầu tiên là khi y được 16 tuổi. Rất nhiều năm về sau, Thiên Dương gần như đã quên mất trong lần thoáng nhìn ban sơ ấy, y trông thấy chính là dung nhan ra sao, chỉ nhớ được vẻ tươi cười khinh khinh đạm đạm trong mắt Phong Duyên.
2 Trong Phong Hà cung lại đến một chủ nhân mới, nghe nói là chưa ai từng gặp, thị nữ Thúy Bình hầu hạ Uyển phi, trong viện liền không có dấu người. Hoàng thượng mỗi ngày đều nán lại Phong Hà cung, ngay cả chỗ của Linh phi luôn sủng ái cũng không thấy tới.
3 Thiên Dương mở mắt ra, người bên cạnh còn đang ngủ, dung mạo khuynh quốc khuynh thành. Lần đầu tiên nghe nàng xướng khúc, liền hơi luyến tiếc rời khỏi.
4 ?
Lời đồn đãi trong hoàng cung, tựa như gió lạnh tháng chạp, thổi đến rát cả mặt.
Thủ vệ Phong Hà cung một lần say rượu, liền khai ra tân chủ nhân Phong Hà cung mà trong cung người người đều tò mò.
5 Một sớm, Ly Ương đến Di Hoa cung của Nghi quý phi, vì là biểu muội thanh mai trúc mã cùng lớn lên với đương kim Hoàng thượng, lại là con gái của trọng thần đương triều Cửu vương gia, cho nên ngay đến nơi ở cũng hoa lệ hơn nhiều cung điện của những tần phi bình thường.
6 Ta mơ một giấc mơ. Đột nhiên mơ thấy rất lâu rất lâu trước kia, khi đó còn ở Giang Nam. Mùa đông năm ấy, bị phụ thân phạt quỳ trong viện. Không nhớ mình rốt cuộc vì sao bị phạt, chỉ mang máng nhớ mình quỳ trong viện mà rất không phục, mẫu thân đến khuyên cũng quật cường không muốn đứng dậy vào nhà, khi đó đang chờ phụ thân chăng? Cho rằng như vậy chính là chiến thắng phụ thân.
7 Năm Vĩnh Duyên thứ 12 tiết Mang chủng hoàng lăng ngoại ô kinh thành.
Phong Duyên, trẫm đến thăm ngươi đây. Thiên Dương đứng trước 5 mộ bia. Nơi đó chôn Mục Phong Duyên cùng một đôi trai gái của y, rồi cả ngoại tôn nữ chưa chào đời nữa.