81 Chương 81: Nhiêm vụ (1) “Không ngoan!” Văn Trạc cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, trong lòng rung động, “Mau nói nhớ anh, anh sẽ bỏ qua cho em. ” “Irenaeus…” “Không nói thì anh sẽ hôn đến khi nào em nói mới thôi!” “Irenaeus!” Cô vội vã đưa tay ngăn lại đôi môi nóng rực của hắn, gật đầu lia lịa, “Nhớ! Nhớ! Bức tượng của Irenaeus còn đang đặt ở trước cửa đấy thôi, đi qua đi lại chỗ đó, cho dù là người mù cũng có thể thấy nha.
82 Chương 82: Nhiệm vụ (2) “Gạt người!” Một đám học sinh nữ líu ra líu ríu vây xung quanh Tiểu Thỏ, cô một câu tôi một câu, tranh nhau nói, “Y Tiểu Thỏ có phải đang hẹn hò với Alvin thiếu gia không?” “Đương nhiên không có!” Tiểu Thỏ trừng lớn mắt, vội vã lắc đầu, “Sao mọi người lại nghĩ như vậy chứ?” “Bởi vì Alvin thiếu gia dường như rất che chở cho cậu nha.
83 Chương 83: Nhiệm vụ (3) Alvin ung dung bước ra khỏi đại sảnh của khách sạn Ái Uy, hướng về phía chiếc ô tô màu đen đang đỗ ven đường, giơ tay gõ ‘cộc cộc’ lên cửa kính, sau đó thuận đà ném chiếc túi đựng vợt tennis to tướng ra ghế đằng sau, “Tình hình thế nào?” “Vô cùng suôn sẻ.
84 Chương 84: Nhiệm vụ (4) Trước cửa khách sạn Hối Hoa. Hai tay Kate cầm lấy vô lăng, cười thản nhiên nhìn chăm chú vào hình dáng ba kẻ kia đang giúp đỡ cậu thiếu niên bước vào đại sảnh của khách sạn.
85 Chương 85: Nhiệm vụ (5) “Mật mã!” “7920836!” “Vâng, được. ” Người đàn ông đeo kính đen vừa nói chuyện điện thoại vừa đi đi lại lại bên cạnh cửa sổ sát đất, bàn tay không ngừng vuốt ve những con số trên tờ giấy, trên gương mặt lướt qua ý cười hưng phấn đầy tham lam, “Thủ tướng xin cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thả con trai của ông ra.
86 Chương 86: Cậu quen họ sao? Trông thấy cô gái nhỏ nghiêng đầu lệch hẳn sang một bên, đôi mắt trong veo mở lớn, ngẩn người nhìn bọn họ, Văn Trạc nhịn không được phì cười.
87 Chương 87: Yêu – Không yêu (1) “Két—“ Cánh cửa nặng nề bằng sắt chậm rãi được kéo sang một bên, để lộ ra một khoảng sân rộng lớn. Khu vực ở giữa được bao quanh bởi một lớp thủy tinh công nghiệp chuyên dụng, bên trong xếp dày đặc các loại máy móc công nghệ cao cùng các loại màn hình đủ màu sắc, còn có mười mấy người đàn ông mặc tây trang màu đen đang bận rộn làm việc trước bàn điều khiển.
88 Chương 88: Yêu – Không yêu (2) Người đàn ông khẽ nheo mắt, trong đôi con ngươi xẹt qua một tia mỉa mai, bước về phía căn phòng hướng tây. Ở trước cửa phòng yến hội, anh ta nhìn thấy một cô gái mặc bộ váy dạ hội màu đen trễ ngực, thân hình uyển chuyển quyến rũ.
89 Chương 89: Đào hoa (1) “Bạn học Y Tiểu Thỏ!” Hai người đi tới trước cổng kí túc xá, một cậu nam sinh đột nhiên từ phía sau thân cây vọt ra, khiến Tiểu Thỏ cùng Cao Mĩ nhảy dựng lên.
90 Chương 90: Đào hoa (2) “Ừm, bảo Johnny đi theo cô ấy. ” Văn Trạc bực bội thả mấy tấm ảnh xuống, ánh mắt lại không kìm được mà khẽ liếc về phía gương mặt nhỏ nhắn đang tươi cười vô cùng rạng rỡ.
91 Chương 91: Bỗng nhiên thấy nhớ Cứ như vậy… Đột nhiên bị hơi thở bá đạo mê người của hắn vây lấy toàn thân. Tiểu Thỏ hơi ngửa đầu về phía sau, ánh mắt mê ly dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú bị đôi kính đen che mất phân nửa, có cảm giác trái tim mình đột nhiên nhảy mạnh thịch thịch, giống như sắp phá tung lồng ngực chui ra, giống như đã không thể kiểm soát được nữa, giống như đã bị đắm chìm trong một thứ tình cảm không thể trốn tránh, thứ tình cảm đó lặng lẽ bước vào, trú lại, chiếm lấy, cho dù có đá thế nào cũng không đi… “Đột nhiên nhớ em.
92 Chương 92: Mùa xuân của Tiểu Thỏ (1) Kết quả của nụ hôn “chân chính” đó là, làm hại cả người Tiểu Thỏ mềm nhũn vô lực ngã vào người Văn Trạc, hai mắt mơ màng nhìn hắn, một thời gian dài sau đó, cô vẫn bị bao vây trong thứ cảm xúc miên man lúc đầu.
93 Chương 93: Mùa xuân của Tiểu Thỏ (2) Phòng khách rơi vào một mảnh yên tĩnh. Di động của Văn Trạc đột nhiên vang lên. Hắn nhíu mày, xoay người vươn tay về phía bàn trà, “Ai vậy?” “Có chút nhớ ông anh…” Thanh âm băng giá như đáy hồ ngàn năm, chậm rãi thấm vào tai Văn Trạc, dần dần xâm nhập thần kinh của hắn.
94 Chương 94: Mùa xuân của Tiểu Thỏ (3) Văn Trạc giơ tay chống cằm, ánh mắt dừng ở phía trước, môi mỏng khẽ cong lên thành một đường duyên dáng. An bá từ phía đằng kia đi tới, miệng lẩm bẩm gì đó, đột nhiên xoay người qua, trông thấy ánh mắt thờ ơ như không của Văn Trạc, kháng nghị quát lớn, “Sao bệ hạ lại có thể vẫn duy trì thái độ lơ đễnh như vậy chứ?” “Nhìn xem, nhìn xem! Những tấm ảnh này nếu như bị lộ ra ngoài, sẽ tạo ra bao nhiêu chấn động?” Ông lão vọt tới trước bàn làm việc, dùng sức chỉ vào đống ảnh chụp tán toạn ở bên trên.
95 Chương 95: Gối ôm của bệ hạ (1) Thời tiết đã bước vào tháng năm, ánh nắng hè chói chang gay gắt hừng hực thiêu đốt vạn vật. Mới hôm qua còn mặc áo khoác dày cộm trên người, hôm nay người người đã nhanh chóng thay đổi một bộ váy mỏng ngắn tay đáng yêu.
96 Chương 96: Gối ôm của bệ hạ (2) Khi cánh cửa màu cà phê bằng sắt nặng trịch được nhẹ nhàng mở ra, ánh mắt công chúa ngay lập tức liền dừng lại trên người đàn ông đang bước tới.
97 Chương 97: Gặp nạn Chiếc du thuyền sang trọng rộng lớn hơn 200 m2, tất cả đồ đạc bên trong đều là gỗ sam cao cấp, trên đó còn xây dựng một cái bể bơi dài 5 m.
98 Chương 98: Tà Hoàng (1) Lần lượt từng tên từng tên hải tặc đua nhau nhảy lên thành chiếc du thuyền. Tiểu Thỏ cùng công chúa vô cùng sợ hãi, vội vã chạy trốn, vài tên cao lớn cười ha ha đuổi theo sau hai người, dốc sức chạy về phía trước.
99 Chương 99: Tà Hoàng (2) Lũ hải tặc quỳ thành vòng tròn, ôm đầu run rẩy ngồi sát vào nhau. Người đàn ông tóc vàng xoay xoay chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay cái, ánh mắt lạnh lùng dừng lại trên người đám hải tặc, “Bọn chúng là những kẻ ngu xuẩn đang làm loạn ở biên giới phải không?” “Vâng, đúng vậy, thưa bệ hạ.
100 Chương 100: Tà Hoàng (3) Từng luồng nhiệt nóng bỏng dội thẳng vào sâu trong cơ thể khiến Sasar bừng tỉnh, từ miệng cô phát ra những thanh âm rên rỉ đứt quãng khiến ngay cả bản thân cô nghe thấy cũng phải đỏ mặt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50