21 Chương 21: Suy nghĩ xấu xa “A!” Tiểu Thỏ bị dọa sợ chết khiếp, vội vã xoay người đẩy bàn tay bẩn thỉu kia cách ra xa. “Anh… anh rể? Anh…” “Tiểu Thỏ, anh nhớ em chết đi được, lại đây cho anh rể hôn một cái, nào, nào, …” Cái miệng chu ra thật dài hướng thẳng về phía Tiểu Thỏ.
22 Chương 22: Uất ức “Câm mồm! Không được kêu!” Trương bằng dùng một tay tát mạnh vào miệng Tiểu Thỏ, tay kia vội vã cởi quần của Tiểu Thỏ ra. Tiếc rằng hiện giờ đang là mùa đông, Tiểu Thỏ mặc những ba cái quần, ngoài cùng là một chiếc quần bông kiểu cũ đầy nút buộc khiến cho Trương Bằng loay hoay mãi vẫn không cởi được.
23 Chương 23: Nổi giận “Oành!” Khi Trương Bằng nhận thức được tình cảnh của mình bây giờ, liền cảm thấy bản thân giống như quả bóng cao su căng phồng dần dần bay lên cao, cả người trong chốc lát vắt ngang qua một cành cây đại thụ ở cửa sổ trước nhà.
24 Chương 24: Chuẩn bị xuất phát Trong lòng sông như xuất hiện một luồng lốc xoáy cuồn cuồn dậy sóng, làn nước xanh biếc trở mình úp ngược lên người Trương Bằng, nhấn hắn chìm xuống nước.
25 Chương 25: Nhục mạ “Cộc cộc cộc cộc, cộc cộc cộc cộc!” Cửa phòng nhỏ bị người ta đập mạnh vang lên tiếng ồn ào. Tiểu Thỏ chạy tới mở cửa, đập vào mắt là vẻ mặt đầy giận giữ của chị cả.
26 Chương 26: Trục xuất “Oa…” Tiểu Thỏ đau lòng gần chết, đáng thương hề hề há mồm khóc lớn, “Chị cả…” Y Trạch Mộng dùng sức đẩy tay Tiểu Thỏ ra, cô liền lảo đảo ngã vào lòng Hoàng Phủ Văn Trạc.
27 Chương 27: Dự tính “Được thôi!” Hoàng Phủ Văn Trạc gật đầu, thuận tiện từ trong túi lấy ra một tờ giấy đưa tới trước mặt Y Bác Dương, “Vậy phiền ông kí vào bản cam kết này, cuộc sống đôi bên sẽ không còn gì liên quan đến nhau nữa.
28 Chương 28: Cuộc sống mới Ngoài cửa sổ, những tia nắng rực rỡ nhảy nhót khắp nơi, xuyên qua tấm mành treo bằng tơ tằm ở trong phòng, quyến luyến dừng lại bên người cô gái nhỏ đang nằm trên giường.
29 Chương 29: Được nhận nuôi “Không được kêu là Tiểu Trạc, phải gọi là anh! Thật không lễ phép!” Bàn tay không lưu tình chút nào đánh vào mông Tiểu Thỏ. Tiểu cô nương oa oa kêu to, liều chết giãy giụa, đôi mắt to tròn ầng ậc nước tràn đầy vẻ đáng thương.
30 Chương 30: Chúng ta ở chung cũng tốt Thật vất vả mới dành ra được một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, vốn định tìm chút thú vui giải sầu, ai ngờ ánh mặt trời, bờ cát, mỹ nữ còn chưa được hưởng thụ đến, kết quả xách trở về chỉ có mỗi một nhóc Tiểu Thỏ Con đáng thương.
31 Chương 31: Gay ca ca Thời gian dừng lại ở thời điểm hai giờ mười lăm phút chiều ngày hai tám tháng hai. Sân bay thủ đô nước Z. Tiểu Thỏ đang cầm một hộp trà sữa nóng hổi ngồi trong phòng chờ, hai chân bé nhỏ khẽ đung đưa, ánh mắt liếc nhìn xung quanh một vòng.
32 Chương 32: Không phải truyền thuyết “Được rồi, chúng ta nên xuất phát thôi. ” Hoàng Phủ Văn Trạc đứng dậy túm lấy Tiểu Thỏ, thản nhiên nhìn Ngải Thụy Khắc Tư liếc mắt một cái, “Cùng Kim tiên sinh tạm biệt đi.
33 Chương 33: Đế quốc Máy bay to lớn lướt qua bầu trời xanh biếc, cùng ánh tà dương giao hòa lại với nhau. Xuyên thấu qua tầng tầng mây mù, cúi đầu nhìn xuống phía dưới liền trông thấy một mảng màu lục tràn đầy sức sống.
34 Chương 34: Lải nhải Sau khi máy bay hạ cánh, những nhân viên sân bay cùng với các phóng viên, nhà báo đang ùn ùn kéo đến đều bị Hoàng Phủ Văn Trạc ra lệnh giải quyết triệt để, cho nên chỉ có lão An cùng với cận vệ Tra Lý vội vàng chạy tới trước mặt hai người.
35 Chương 35: Quá đỗi xa hoa “Hừ. ” An bá dùng ánh mắt dò xét một lần nữa nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ. Tiểu Thỏ kề sát vào người Văn Trạc, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, đột nhiên bị cảnh tượng trước mắt đang ngày một tiến gần lại làm cho ngây người.
36 Chương 36: Bắt đầu từ con số không Ánh nắng rực rỡ từ ngoài cửa sổ tràn vào trong phòng, rơi vào thân hình bé nhỏ của cô gái đang nằm trên giường, hai hàng lông mi hình quạt khẽ động đậy một chút.
37 Chương 37: Làm sao có thể như vậy? Bởi vì Tiểu Thỏ không muốn đeo vòng tai cho nên công cuộc chọn lựa phiền toái tạm thời dừng lại, đương nhiên, nếu cô muốn cũng có thể từ hàng ngàn chiếc kia mà tìm được một đôi phù hợp.
38 Chương 38: Không được ngang ngược “Em đang làm gì?” Bạn học Hoàng Phủ Văn Trạc đi theo phía sau Tiểu Thỏ tò mò hỏi. Tiểu Thỏ không để ý tới anh ta, tự mình bận rộn ôm lấy đống chăn, xắp xếp xong xuôi, xoay người lại một cái liền đụng vào Hoàng Phủ Văn Trạc đang đứng đằng sau.
39 Chương 39: Người kia Sau khi Tiểu Thỏ rời đi, Văn Trạc thản nhiên liếc mắt nhìn Tô Lợi Văn một cái. Vẻ mặt của anh ta có điểm ngưng trọng, thần sắc có chút hơi trắng bệch.
40 Chương 40: Keo dính Thảm nhung đỏ trải dài thành một đường khắp cả hành lang. Đẩy ra cánh cửa thủy tinh, Văn Trạc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ đang nằm bên cửa sổ yên lặng ngủ say, cái miệng nhỏ khẽ nhếch.