101 Chương 101: Không đội trời chung (1) Phòng làm việc mang đậm phong cách Châu Âu, bức tường cùng những giá sách đều là màu trắng. Một hàng dài cửa sổ sát đất được mở rộng, sáng ngời, chiếc rèm bằng vải sa tanh ở hai bên nhẹ nhàng rủ xuống mặt đất, chiếc chuông gió khẽ lay động, phát ra những âm thanh trong trẻo.
102 Chương 102: Không đội trời chung (2) Tiểu Thỏ dùng ánh mắt đáng sợ như muốn bắn chết đồ chết tiệt đang ngồi phía đối diện kia. Tên vô lại đáng ghét! Sao hắn có thể nhẫn tâm nhốt Tiểu Thỏ vào lồng sắt, đã không cho ăn cơm lại còn bắt ngủ bên ngoài, để cô đói khát cả một đêm chứ? Đôi bàn tay nhỏ bé nắm chặt thanh sắt, mạnh mẽ lay động, “Này, mau thả tôi ra! Thả tôi ra!” “Agger Las…” Thân ảnh uyển chuyển của một người phụ nữ từ phía con đường mòn tiến lại gần, váy ngắn trễ ngực đỏ rực màu lửa để lộ ra dáng người hoàn mỹ.
103 Chương 103: Không đội trời chung (3) Trong hoa viên, có hai cô gái đang đánh nhau. Một người từ trước đến nay vẫn luôn tao nhã như Sasar hiển nhiên không phải là đối thủ của Kaka Lucy, rất nhanh, cô liền bị đối phương tát trúng mặt, ngã xuống đất.
104 Chương 104: Không đội trời chung (4) Thời gian lại trôi qua thêm tám tiếng đồng hồ nữa, từ khi Tiểu Thỏ mất tích đến lúc này đã hơn hai mươi tư giờ, cứ mỗi một giây bước đi, tình trạng bặt vô âm tín càng lúc càng khiến cho Văn Trạc lo lắng tột cùng.
105 Chương 105: Không đội trời chung (5) Thật muốn phá hủy hoàn toàn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ này. Bên môi Agger Las hiện lên một đường cong lạnh lẽo. Tiểu Thỏ nghe thấy hai tiếng ‘Diễm Hoàng’, âm thầm vểnh hai cái tai nhỏ nhắn, không hề hé môi.
106 Chương 106: Không đội trời chung (6) Mùi cháo nhẹ nhàng di động trong không khí. Căn phòng ngập tràn hương thơm. Agger Las “làm lụng vất vả” cả một đêm không hề chợt mắt, tinh thần tất nhiên vô cùng sảng khoái, sáng sớm liền sai người đem nước đá hắt Tiểu Thỏ tỉnh dậy.
107 Chương 107: Không đội trời chung (7) Một cái tát thật mạnh giáng xuống mặt khiến Tiểu Thỏ tỉnh lại, cô dùng sức mở to đôi mắt trong suốt, ngay lập tức thấy Ngải Thụy Khắc Tư đang đứng trước mặt mình.
108 Chương 108: Không đội trời chung (8) “Đã điều tra được nơi ở của người nhà bọn họ, đêm nay có thể động thủ. ” Tô Lợi Văn hơi nheo mắt, lật xem tập tài liệu trong tay.
109 Chương 109: Không đội trời chung (9) Máy bay nhanh chóng lướt qua từng tầng mây dày, vượt lên những tòa nhà cao lớn trên đảo, “xẹt” một cái liền mất dấu trên bầu trời xanh thẳm.
110 Chương 110: Không đội trời chung (10) “Nhóc con thu hồi nước mắt lại ngay lập tức. ” Agger Las mạnh mẽ nắm chặt lấy cằm Tiểu Thỏ, nheo mắt uy hiếp, “Lại để ta trông thấy một giọt nào nữa, ta thể, cả đời này, cô vĩnh viễn đừng hòng nhìn thấy Irenaeus.
111 Chương 111: Người lao động nhỏ mạnh mẽ (1) Lau thì lau, Agger Las cho rằng cô là tiểu thư sống an nhàn sung sướng từ nhỏ ư, nhầm rồi! Làm việc nhà chính là sở trường số một của Tiểu Thỏ.
112 Chương 112: Người lao động nhỏ mạnh mẽ (2) Không có khả năng! Lau chùi đại sảnh lớn đến thế, ngay cả người lớn làm đều khó khăn, huống hồ là một cô bé mềm mại yếu ớt như vậy? Hừ! Không đến cầu xin hắn sao? Vậy cô cứ tiếp tục chịu khổ đi! Vất vả sẽ càng ngày càng nhiều, theo từng giờ chồng chất không ngừng! Cho đến khi cô chịu lại đây cầu xin hắn tha thứ! Agger Las tức giận thầm nghĩ, bàn tay đang ôm lấy thắt lưng công chúa Sasar bất chợt buông ra, dưới ánh mắt ngập tràn mất mát của công chúa, hắn nhanh chóng biến mất ở chỗ rẽ cầu thang.
113 Chương 113: Cảm giác tim đập (1) “Làm gì vậy?” Tiểu Thỏ đá loạn hai chân ngắn ngủn, hò hét không ngừng. “Câm miệng. Ồn muốn chết!” Agger Las ôm lấy Tiểu Thỏ quay trở lại phòng, ném cô vào trong phòng tắm, “Đi tắm rửa.
114 Chương 114: Cảm giác tim đập (2) Người này thật đúng là thần kinh có vấn đề, lúc nào cũng thích có người cầu xin hắn, chẳng lẽ chỉ cần cầu xin một lần hắn sẽ nhiều thêm một miếng thịt sao? Tật xấu a tật xấu! Tiểu Thỏ đứng trước tấm gương lớn nhìn ngang nhìn dọc.
115 Chương 115: Nông nô vùng lên, nên hát mừng Băng quốc. Sân bay thủ đô. Hòa trong dòng người bước ra từ phi trường, Văn Trạc ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xanh ngắt.
116 Chương 116: Tôi nhớ anh (1) “A!” Cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ mở lớn, kinh ngạc nhìn Kaka Lucy. “A –“ Ngay sau đó, Kaka Lucy phát ra một tiếng thét chói tai, cô lập tức nhận lại được ánh nhìn đầy khinh bỉ từ phía công chúa Sasar.
117 Chương 117: Tôi nhớ anh (2) “Những chuyện đã đồng ý với tôi thì phải giữ lời hứa, không thể lừa gạt tôi, cũng không được phép miễn cưỡng. ” Agger Las nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đưa lên môi, nhẹ nhàng hôn một chút.
118 Chương 118: Lục soát (1) Tiểu Thỏ chạy vọt qua cánh cửa to lớn, có điều thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện như ma quỷ của Agger Las thoáng chốc đã ở ngay trước mặt cô.
119 Chương 119: Lục soát (2) Tiểu Thỏ ‘ư ư a a’ không ngừng, trong lòng vô cùng phẫn uất. Agger Las mặc kệ sự chống cự yếu ớt của cô, tự ý làm loạn, cởi hết quần áo trên người Tiểu Thỏ, hai tay liên tục di chuyển trên làn da trắng nõn, cau mày lẩm bẩm, “Hắn thương cô như vậy, hẳn sẽ không cấy thứ đó vào da của cô, vậy thì nó ở đâu?” “Ư… ư… ư… ư……” [thực ra là, oa oa oa… *tiếng khóc*] “Mau nhớ rõ lại cho ta, trước khi đi, Irenaeus có làm việc gì đó đặc biệt đối với cô hay không?” Agger Las kiểm tra xong phía trước, liền lật người Tiểu Thỏ quay lại tiếp tục tìm tòi phía sau, ngón tay kéo chiếc quần lót, không chút chần chừ lục soát, chạy loạn khắp toàn thân của cô.
120 Chương 120: Giam cầm tâm trí Sáng sớm hôm sau. Mose mỉm cười nhìn cô gái nhỏ trước mặt đang say sưa uống sữa, “Tiểu thư Tiểu Thỏ, nếu như bữa sáng không hợp khẩu vị thì cứ nói với tôi.