1 Ân Ly mở to đôi mắt trong veo nhìn cảnh vật xung quanh mình. Trời ơi nàng thật đã xuyên không ư. Là tại cái nhẫn thối tha mà nàng mua được ở đại hội đấu giá đó hại chết nàng mà.
2 Nàng vẫn còn hơi sốc khi nghe tin Hoa phi này không thể mang thai được nữa, quả là một điều mất mắt quá lớn đối với phụ nữ, nếu đã muốn chết vậy sao Tiếu Ân Ly của kiếp này lại muốn đưa nàng quay về.
3 Trương thái y ở Diễn Tâm điện, cúi mình khẽ giọng:-Khởi bẩm Hoàng thượng, Hoa phi nương không có vấn đề gì đáng lo ngại. . . Ông ta khẽ sát vào tai hắn nói nhỏ chuyện mình vừa biết được, Cơ Viên Phàm lập tức thay đổi thái độ ngay, từ ung dung bình đạm lại thành có nét gấp gáp.
4 Chuyện Hoa phi muốn hưu phu quả là một đồn mười, mà mười thì đồn trăm. Lục cung từ nhỏ đến lớn ai ai cũng xì xào bàn tán. Chính điện ngày nào cũng sôi nổi.
5 Tiếu Ân Ly tựa người vào thành ghế, đầu ngẩng lên nhìn bầu trời xanh bên cạnh là bình hoa bạch mai đã chớm nụ. Nhìn khung cảnh thanh bình này khiến không ít người hiểu nhâm là nàng đang thưởng cảnh ngâm thơ.
6 Tên đánh xe sau khi tìm được một nhà trọ thượng hạng vội quay lại để tìm nàng nhưng đều không thấy. Hắn ta lo đến phát cuồng, nàng là Hoa phi được hoàng thượng sủng đến nỗi đồng ý cho nàng xuất cung, nay hắn lại làm lạc mất nàng.
7 Chiếc xe ngựa chạy lộc cộc, người trên xe đã thiêm thiếp ngủ đi. nàng thật không quan tâm, đi đến đâu cũng được. Hắn chống cằm, tỳ lên gối nhìn nàng:-Ta thật cũng úa thất lễ, vẫn chưa hỏi danh xưng quý tánh của cô nương?-Ta họ Tiếu tên là Ân Ly.
8 Nàng bị hắn chiếm tiện nghi bao nhiêu lần vậy mà giận hắn cũng không nỡ giận. Ngược lại còn có vẻ nàng rất thích được ở trong lòng hắn thế này, hắn nói không để nàng rời xa hắn liệu có thật?-Ngươi chỉ giỏi nói, ta không tin.
9 Nàng và Yến Thiên Sở cùng nhau du ngoạn khắp nơi đâu biết ở Chu Ngưng quốc đã nháo loạn cả lên. Cơ Viên Phàm nổi trận lôi đình, đã qua 5 ngày vẫn không có chút tin tức nào của nàng.
10 Cuối cùng cũng về thành trong sự yên ặng của màn đêm. Cả hai dừng lại ở một mái đình hóng mát ven hồ. Tiếu Ân Ly vừa tuột xuống người hắn là Yến Thiên Sở lập tức hiện ra nhục thể của mình:-Chơi có vui không?-Vui lắm, Thiên Sở làm lại làm lại đi.
11 Nàng trở về phòng ngã cả người xuống giường, uy món Gà bách thảo đó thật là rất ngon nhưng nàng không tiện khen y được. Yến Thiên Sở ngu ngốc vậy mà cũng tin lời nàng nói.
12 Mới sáng tinh mơ là nhìn thấy gương mặt của y phóng đại cực điểm. Y đang ôm nàng dể vào lòng ngực rắn rỏi đó thật là làm tốn bao nhiêu là sức mà vẫn không vùng ra khỏi.
13 Yến Thiên Sở ôm nàng vào lòng giọng ôn nhu :-Tối nay ta sẽ mở yên tiệc mời mọi người đến, ta muốn cả thiên hạ này đều biết Tiếu Ân Ly nàng là hoàng hậu của ta!-Được.
14 Lâm Phi Nhạn nghe mà tức tối, nàng ta từ khi nhập cung lần đàu tiên đã yêu Yến Thiên Sở ngay từ cái nhìn đầu tiên. Y vừa đánh trận trở về, trên người mặt áo giáp tay cầm thương, máu đỏ nhuộm phai màu tóc.
15 Nàng ngây người, chuyện này thật sự là do nàng gây ra sao? Ân Ly không chút do dự cương nghị nhìn Lâm Phi Nhạn:-Vậy ta phải làm sao mới có thể giúp Thiên Sở?-Cô chết đi vậy thì mọi chuyện được giải quyết.
16 Chương 16Bọn quân lính trên thành nhìn y hắc tuyến đen tuyền quay về ta chân run không ngừng. Nếu y suy ét ra chúng cũng sẽ mang tội vì đã để nàng bị thương như vậy mà đứng nhìn, nhưng đầu cơ cũng là do Lâm Phi Nhạn ra lệnh, bọn chúng dù sao cũng chỉ là binh sĩ nhỏ nhoi có suy tội ra thì bọn chúng cũng chết trước.
17 Muốn đến được Tinh Kỳ Môn phải đi qua tổng cộng 18 vị chu tiên canh gác, thập đại kì trận độc vì nơi đây là nơi an nghỉ của những vị tiên bối tiên trưởng của long tộc nên rất được canh gác nghiêm ngặt tránh sự làm phiền không cần thiết.
18 Mọi người ai cũng hốt hoảng nhìn nhau, thái y lập tức được truyền đến. Vị thái y này nhìn bề ngoài chắc cũng đã ngoài 60 râu tóc bạc phơ.
19 Tiếu Ân Ly ngâm mình trong bồn nước nóng lòng không khỏi buồn bã. Đôi tay này nàng xem như đã mất nó, chưa kể đến chân phải do bị gãy quá nghêm trọng mà bây giờ ngay cả di chuyển nàng cũng không thể đi quá nhanh chứ đừng nói đến ca múa.
20 Ratting 18+Yến Thiên Sở king ngạc nhìn nàng, sau đó lại thở dài một hơi, giọng nói có phần dịu xuống:-Sao đột nhiên nàng lại hơi ta như vậy?-Là ta hỏi chàng trước.