21 Sau một đêm mộng chìm mình vào màn đêm tối đen mặt trời cũng ló dạng sau những rặng núi thô sơ. Ánh nắng dịu nhẹ pha chút hơi lạnh của gió sớm.
22 Sáng hôm nay là khởi đầu ngày đầu tiên nàng làm hoàng hậu. Ân Ly lách mình ra khỏi tấm chăn bông, xỏ chân vào hài rồi mở cửa cho bọn nô tì.
23 Sau khi dùng điểm tâm y phải quay về phê chuẩn tấu sớ đểmột mình nàng đi dạo trong hoa viên, tuy rằng có đôi chút buồn chán nhưng thời gian của cả hai ở bên nhau vẫn còn rất nhiều.
24 Thoáng mấy chốc cũng đã năm năm trôi qua. Ngôi vị hoàng hậu của Xích Diệm nàng vẫn ngồi vững như trước, Yến Thiên Sở tuyệt nhiên không nạp thêm phi tần, quốc thái dân an.
25 Hơi lạnh bắt đầu phủ kín nhân gian, Yên Thiên Sở không chịu được ho khan vài tiếng. Những năm gần đây sức khỏe của y không tốt chút nào, dù là phong hàn cũng kéo dài gần cả tháng, đừng nói đến những lần có dịch bệnh ngoài nhân gian y sẽ là người đầu tiên mắc phải.
26 Nơi trước mắt nàng chính là một vùng núi non rộng lớn bao phủ bởi sương mù vạn dặm. Theo trí nhớ của Tiếu Ân Ly lần cuối cùng nàng đến nơi này là năm năm trước khi làm đại điển sắc phong phải đến cúng bái tổ tiên, sau lần đó nàng không quay lại đây lần nào, nhưng lần đó đến cũng chỉ là căn phòng đạt bài vị bình thường sao bây giờ lại rộng lớn như vậy, chưa kể xoay lưng một cái ngay cả khung cửa cũng không thấy.
27 Sau một đêm thâu hoang nàng mệt mỏi nằm ngả người xuống tấm đệm, ngắm nhìn dung nhan của y đang yên bình khép hờ bờ mi lại. lắng nghe hơi thở đều đặn và đầy sức hút.
28 Yến Thiên Sở đi từ Bắc đến Nam, đi ngày đi đêm cũng không tìm được nàng. Đã trôi qua 5 tháng, Yến Thiên Ung nhìn y:-Hoàng huynh, huynh nhớ lại xem, lúc trước tẩu ấy thích nhất là đi đâu.
29 Tiếu Ân Ly khó xử nhìn tình cảnh xung quanh sau đó nhìn đến Lâm Nguyệt bên cạnh:-Tiểu Nguyệt, nếu con muốn có thể theo ta và Hàn nhi hồi cung.
30 Sau khi vào thành Yến Thiên Sở cho người cung nhân cho Yến Lãnh Hàn và Lâm Nguyệt. Nàng thì được y tận tình đưa về cung. Tiếu Ân y đẩy nhẹ cánh cửa gỗ màu nâu đỏ nhạt đi vào phòng.
31 Dưới ánh trăng màu vàng nhạt nhẹ nhàng nhuốm màu tà áo của nàng. Tiếu Ân Ly dịu dàng đi đến bên y. Chiếc cầu từ bên bờ đến mái đình kia như dài thêm cả vạn thước.
32 Đêm nay kéo dài hơn bất kì đêm nào. nàng tựa người vào cơ thể ấm áp của y. Ngửi mùi tóc xòa vào lòng mình, những sợi tóc đen nhẹ len qua bờ vai gầy bé nhỏ.