21 Bị phản lại một đòn, lông mày Vân Chiến dựng thẳng lên, cố gắng bẻ lại: "Ta. . . Ta nói vậy mà thô tục hả? Ta chỉ nói sự thật thôi. " Ngải Thiển chớp đôi mắt to tràn đầy ý cười: "Sự thật? Chuyện muội vừa nói cũng là thật.
22 "Ừm. " Vân Chiến giơ tay lên, trên đại điện liền có thêm một bộ bàn ghế. Hắn bước tám bước qua, ngồi xuống, bắt chéo đôi chân thon dài lên bàn một cách tự nhiên.
23 “Ta chưa điều tra được yêu quái này là gì. Nó chỉ hại nam nhân, hơn nữa đều là nam nhân không có tóc. ” Vân Chiến cau mày, nói. “Thật là kỳ lạ, vì sao lại cần tóc chứ?” Ngải Thiển nghe hứng thú dạt dào: “Yêu quái cạo sạch tóc à?”“Ừ.
24 "Nha đầu. " Nguyệt Ca khẽ nói, mái tóc đen bóng mềm mại như tơ xõa ra. "Huynh ổn chứ?" Nghe tiếng, Ngải Thiển vội vàng quay đầu lại, trong mắt tràn đầy kinh hỉ.
25 "Này. . . " Vân Chiến hoảng sợ, sửng sửng sốt sốt, sao tình huống lại chuyển xấu đột ngột thế này? Nguyệt Ca cười khẽ, nói từ từ: "Được rồi. Chúng ta đi thôi.
26 Hiếm thấy khi Nguyệt Ca nhíu mày. Hắn bỗng cảm thấy yêu quái trước mặt thật khiến người ta chán ghét. Cảm giác chán ghét nồng đậm lan ra trong lòng. Ngải Thiển nhìn chằm chằm vào nữ nhân yêu mỵ này, bỗng nghĩ tới một vấn đề, rốt cuộc nó là yêu quái gì?"Nguyệt Nguyệt, rốt cuộc thì ả biến ra từ cái gì vậy?" Ngải Thiển cúi đầu nhìn về phía Nguyệt Ca, hỏi ra lời.
27 "Đây là phía tây Hiên Viên, cách đây không xa có một trấn nhỏ. Những người bị hại đều ở đó. " "Trấn này tên là gì?" Ngải Thiển dứt khoát ngồi xổm xuống, chống hai tay lên đùi Nguyệt Ca, ngửa đầu, đôi mắt sáng ngời lóe lên.
28 Hai bên đều là những ngôi nhà một tầng xây bằng gỗ, trước nhà bày đủ loại hàng hóa. Nhóm người bán hàng rong đang lớn tiếng quảng cáo cho hàng hóa của mình.
29 “Là sao?” “Này… Tiểu nhân cũng không rõ lắm. Chờ chưởng quầy của chúng ta quay lại, người hỏi thử xem. ” Tiểu nhị thoái thác trả lời, mặt mày tươi cười chào đón khách, nói.
30 "Nhìn thuận mắt mới nói, nhìn không vừa mắt thì không nói. " Ngải Thiển cười yếu ớt, chớp chớp mắt, giải thích. "Gì cơ? Ý ngươi là nhìn bản công tử không vừa mắt?" Người mặc đồ tím không dám tin, trừng lớn mắt.
31 Ngải Thiển nhíu mày, liếc về phía Phó Hân đang đi tới: "Ngươi lại tới làm gì?" "Công tử tới nhà ta ở mấy ngày được không?" Phó Hân cố gắng nhấn từng chữ một, không quan tâm tới Ngải Thiển, phe phẩy cái quạt, bước từng bước về phía Nguyệt Ca.
32 Là nhị sư huynh "Ngải cô nương không ở lại thêm mấy ngày sao?" Thấy tên Ngải Thiển trên giao kèo, Lưu Đại cũng gọi thẳng họ cô. “Không cần, chúng con phải về.
33 Huynh ấy muốn làm gì? Ngải Thiển ngửi thấy mùi hương tản ra từ người Nguyệt Ca rất rõ. Nàng vẫn chưa rõ lắm Nguyệt Ca muốn làm gì. Nàng không tin hắn sẽ làm gì mình.
34 "A?" Ngải Thiển kinh hãi, đồng tử mở lớn, đôi mắt sáng trợn tròn không thể tin được. Nàng không nghe lầm chứ? Nàng vừa nghe thấy gì? Nói nàng đáng yêu? Nguyệt Ca bật cười, nhìn Ngải Thiển.
35 Vân Chiến bình ổn cảm xúc kích động, tròng mắt quay tròn, ngoắc tay với Ngải Thiển: "Muội theo chúng ta ra ngoài chút. " Ngoắc tay với nàng? Đôi mắt Ngải Thiển lóe lên, bỗng nở nụ cười.
36 "Việc này. . . Cũng là vì tốt uội. " Vân Chiến chần chừ nói ra những lời này. "A?" Ngải Thiển bày ra vẻ mặt giật mình, "Tốt uội? Tốt thế nào? Muội được lợi gì? Là vàng bạc hay là bảo vật?"Lời nói liên tiếp này khiến Vân Chiến trợn mắt há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối, tóm lại là vô cùng khiếp sợ.
37 Ai vậy? Đôi mắt của Tô Lạc thẫm lại, bất động thanh sắc đánh giá Ngải Thiển. Bộ quần áo màu xanh làm nổi bật lên sự đáng yêu động lòng người của nàng.
38 Nàng ta muốn, không ai có thể cướp được! Ngải Thiểm mỉm cười, nhìn cái gọi là tình thế bắt buộc của Tô Lạc, cảm thấy thật nực cười, càng nghĩ càng buồn cười.
39 Nguyệt Ca lại đột nhiên cười dịu dàng: "Cô nương, ta thấy nàng có bệnh không tiện nói ra, chi bằng để tại hạ thi pháp chữa cho?" "Bệnh không tiện nói ra gì?" Tô Lạc vừa nghe những lời dịu dàng này thì sóng lòng lại dâng lên cuồn cuộn nhưng vẫn cảm thấy nghi ngờ.
40 Điện Tử Nguyệt không yên tĩnh như trước. Chỉ nghe tiếng va đập, thì ra là Ngải Thiển đang khua khua gõ gõ trên vách đá. Hôm nay Nguyệt Ca xuống núi làm từ thiện, Ngải Thiển một mình rảnh rỗi nhàm chán liền tìm kiếm trong điện Tử Nguyệt, hy vọng có thể gõ ra được một hang bảo vật.