21 Chương 21Kích tình mãnh liệt qua đi, Âu Dương Tịch cẩn thận lau người cho Tầm Thiên Hoan, đem cô dặt lên giường, đắp chăn, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô, trong lòng đau nhức không lời nào tả được, bất đắc dĩ xoay người chuẩn bị rời đi.
22 Chương 22Bóng đêm dần yên tĩnh trở lại, nhưng Tầm Thiên Hoan lại tỉnh dậy. Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, KiKi đi công tác chưa về, nhưng còn Âu Dương Tịch? Đã muộn như vậy hắn còn đi đâu?Tìm trong phòng mấy lần cũng không thấy bóng dáng Âu Dương Tịch.
23 Chương 23Lỗ mũi ngứa ngứa…. . Ngứa, ngày càng ngứa……“KiKi, đừng làm loạn!” Tầm Thiên Hoan rốt cuộc không nhịn được nữa kêu to, mười giây đồng hồ sau, cô bỗng mở to mắt, bên giường đã không thấy Âu Dương Tịch đâu.
24 Chương 24Pub, một nơi tràn ngập tình cảm mãnh liệt và rơi rụng, trong sàn nhảy người nào cũng còn trẻ, thân hình giãy dụa dưới ánh đèn lộn xộn. Trong đó có KiKi đang mặc trang phục màu hồng, thân thể cô như một con rắn giãy dụa, diêm dúa lẳng lơ, ánh mắt câu hồn, cặp môi đỏ mọng mê người, cơ hồ hấp dẫn tất cả ánh mắt đàn ông ở đây…….
25 Chương 25Một kiến trúc xa hoa, trang trí tráng lệ, hội chung làm người ta có loại cảm giác huyễn hoặc không chân thật. Tầm Thiên Hoan cũng rất không thích loại cảm giác này, so với một tòa biệt thự xa hoa, cô còn yêu thích mấy nhà trò cũ nát nhỏ hẹp hơn.
26 Chương 26“Thiếu phu nhân…… Thiếu phu nhân……”Trong lúc ngủ ngon mộng đẹp lại có người quấy nhiễu, trong cơn mơ người đang ngủ mất hứng nỉ non một tiếng, người hầu bên giường vừa cho rằng cô đã tỉnh cô lại trở mình tiếp tục ngủ….
27 Chương 27Bắc Khả Uy tà ác nói ra một câu, dục vọng cũng dần thức tỉnh, vật nam tính đã to cực đại, cách hai lớp quần áo, đè lên mông cô, vận sức chờ bùng nổ……Vật nam tính nỏng bỏng ép chặt lên mông cô, Tầm Thiên Hoan có thể cảm nhận rõ ràng dục vọng dần cương lên, cũng lạnh lùng thốt lên: “Chẳng phải chúng ta đều như nhau sao?”Ở cửa ra vào đột nhiên truyền đến giọng bối rối của A Đan: “Thiếu gia, thiếu phu nhân….
28 Chương 28“Nhất định phải đi sao?” Tầm Thiên Hoan do dự, đôi mi thanh tú nhăn lại. Bắc Khả Uy gỡ kính râm xuống nhìn cô, thanh âm lạnh lùng: “Vấn đề này cô hỏi ba lần rồi.
29 Chương 29“Chị là chị em. Tân Đồng, chuyện này vĩnh viễn không bao giờ có thể trở thành sự thật. ”“Chị? Chị thì sao? Ai quy định chị em không thể yêu nhau? Cứ coi như có quy định đi, thì ta cũng có thể phá quy định.
30 Chương 30“Tầm gia các người thật thú vị!” Vừa về tới Bắc gia, Bắc Khả Uy tựa như thay đổi ngay lập tức, trên mặt chẳng còn một chút vui vẻ, chỉ còn ý châm chọc.
31 Chương 31: Phát hiện cô……. “Ưm, a ” Tầm Thiên Hoan rên rỉ, hoa huyệt không ngừng co rút co rút lại từng đợt. Hoa vách tường xiết chặt mang đến cho hắn sung sướng, đã làm cho hắn không kiểm soát, bắt lấy cái mông của cô, đâm vào một cái thật sâu……“A ”Theo thú tính của Âu Dương Tịch từ trước đến nay, không hề cho cô kịp thích ứng đã không ngừng đâm mạnh, chạy nước rút, từng lớp từng lớp khoái cảm ào ạt dâng tràn khắp cơ thể tầm Thiên Hoan, tập trung đến yết hầu, cô muốn thét lên, nhưng, cô nhẫn, cắn răng nhẫn……Âu Dương Tịch điên cuồng ra vào, trong hoa huyệt của cô, phát ra âm thanh mất hồn dâm mị……Âu Dương Tịch trong cơn co giật của cô vẫn không ngừng mãnh liệt đâm vào, một bên nói:“Không cần phải chịu đựng như vậy, muốn hét thì cứ hét đi….
32 Chương 32Bắc Diệc Uy ngoảnh mặt làm ngơ, bỗng nhiên đem thân thể của cô vừa xoay lại áp nhanh lên tại cửa sổ xeDưới sự khiếp sợ của cô, vén váy của cô lên, cô vô ý thức kẹp hai chân của mình.
33 Chương 33: Quay phimTầm Thiên Hoan thiếu chút nữa cười bật ngửa, Bắc Diệc Uy đáng giận, lần này ăn đau khổ rồi chứ? Tuyệt đối, tuyệt đối vì không được thõa mãn mà tức nghẹn nha! Quá mức tức nghẹn!!Chỉ là, chưa cao hứng được bao lâu, Tầm Thiên Hoan đột nhiên dừng lại bước chân, nhìn lại.
34 Chương 34: Rước họa vào thânTầm Thiên Hoan tắm rửa, thay quần áo xong, từ trong phòng tắm đi ra, trong này, cô đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. Ki Ki ngồi ở trên ghế sa lon xem tv, cắn cắn hạt dưa, nhất phái thản nhiên tự đắc.
35 Chương 35: Giết người xong chạy trối chết Dáng người cao gầy của Ki Ki không hề có nét quyến rũ ma mị như ngày xưa, mà là tăng vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên gương mặt xinh đẹp, nét mặt tươi cười nũng nịu cũng đã biến mất, ngược lại nhiều thêm sự lạnh lùng, nhưng chỉ mới bước được vài bước, xã hội đen đã đến trước mặt cô, đưa tay vòng ở trước ngực nhìn Ki Ki, đôi môi dày khiêu gợi nở một nụ cười thật tươi, qua lớp kính mắt trên mặt, cặp mắt kia sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ki Ki, nói:“Ki Ki, em, em chưa quên ước định của hai chúng ta chứ?”Ki Ki cảnh giác theo dõi hắn:“Anh có ý gì?”Xã hội đen cười tủm tỉm đi đến trước mặt Ki Ki, nói:“Đêm hôm đó, em nói chỉ cần tôi đập vỡ quán bar đó, em sẽ sẽ đem chính mình cho tôi, ngày hôm qua tôi đã phá vỡ nó, em nói xem, chúng ta khi nào thì hoàn thành?”Ý của hắn thì ra là, khi nào thì lên giường!Ki Ki lạnh lùng nói:“Hôm đó tôi uống rượu, lời người say mà anh cũng cho là thật sao?”Xã hội đen nhíu mắt lại, nói:“Được, cho dù lúc ấy lời say không thể là thật, nhưng giấy trắng mực đen như thế này thì thật chứ?”Trong tay xã hội đen xuất hiện tờ giấy A4 trên đó chằng chịt chữ viết, ánh mắt sắc bén của Ki Ki nhìn lướt qua, trong nội tâm cả kinh:“Đường Khải Long, anh thật hèn hạ! Thấy tôi say, anh dám giờ trò này với tôi!”Xã hội đen nghe vậy, đôi mắt không vui nhíu lại:“Ki Ki, em đừng rượu mời không uống lại uống rượu phạt, lúc ấy nếu không phải em đưa ra ước định này, tôi sẽ làm như vậy sao? Hiện tại tôi đã làm xong việc em giao, em cũng phải thỏa mãn yêu cầu của tôi!”Nói cách khác, bất kể như thế nào, hôm nay muốn định cô!Đáng giận……Ki Ki thầm mắng!Cô biết rõ, hôm nay là chạy không khỏi một kiếp, cô mặc dù không phải là ngọc nữ thanh thuần gì, tuy Đường Khải Long cũng coi như không phải loại người tầm thường nhưng ở phương diện tình yêu nam nữ, cô cũng là có nguyên tắc của chính cô chứ? Cơ bản nhất cũng phỉa do cô tự nguyện chứ? Không phải tự nguyện sẽ làm cô có cảm giác chán ghét!“Nếu như tôi nói ‘Không’ ?”Đường Khải Long cười cười:“Hôm nay không phải do em nói ‘Không’!”Đường Khải Long đưa ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ki Ki, phất phất tay về phía sau, đám đàn em thấy thế tranh thủ thời gian lui ra, thuận tiện đóng cửa lại.
36 Chương 36Ba người chật vật chạy đến một khách sạn, Tầm Thiên Hoan cầm chứng minh thư đặt một gian phòng cho hai người. Nhân viên lễ tân nhìn ba người nghi hoặc nói:“Các vị xác định chỉ đặt một phòng?”Tầm Thiên Hoan mặt không biểu tình nói:“Tôi vừa mới nói với cô, chỉ một phòng.
37 Chương 37Bắc Diệc Uy cả kinh, vô ý thức nắm chặt cánh tay Tầm Thiên Hoan, tay kia duỗi ra đem thân thể Tầm Thiên Hoan ôm vào trong ngực, sau khi ổn định thân thể của cô, nhíu mày, ngữ khí càng lạnh như băng còn mang vài phần tức giận:“[uy,] Tầm Thiên Hoan? Tầm Thiên Hoan! Cô đừng giả vờ ở trước mặt tôi, cô cho rằng cô giả vờ hôn mê tôi sẽ buông tha cô sao? Cô đừng có nằm mơ!”Tầm Thiên Hoan nhắm mắt lại, sợi tóc đã ướt đẫm, giọt mưa từng giọt từng giọt theo gương mặt chảy xuôi dưới xuống, sắc mặt tái nhợt dị thường.
38 Chương 38 Khi Tầm Thiên Hoan tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau, đầu đau như muốn nổ tung, thân thể cũng vô lực, nhưng trong tích tắc cô vừa mở to mắt, cô đã muốn đứng lên, trong khoảng thời gian ngắn, cô không biết xảy ra chuyện gì, nơi này là Bắc gia, làm sao cô lại về tới Bắc gia?Đúng rồi, Bắc Diệc Uy! Trước khi hôn mê, cô tựa hồ nghe thấy thanh âm của Bắc Diệc Uy…… Là thế này phải không? Bắc Diệc Uy đem cô té xỉu mang về Bắc gia………Vén chăn lên, Tầm Thiên Hoan cau mày, cố hết sức phóng xuống giường, nhưng khi chân vừa chạm đất, thân thể mới đứng lên lại té xuống, nhịn đau, Tầm Thiên Hoan lại cố gắng đứng lên, cắn răng, từng bước một đi tới cửa, thân thể cũng dần dần có chút thích ứng, vì vậy, cô vịn vách tường từng bước một đi tới, sau đó chậm rãi đi xuống thang lầu…….
39 Chương 39 Tầm Thiên Hoan lẳng lặng đứng ở phía trước cửa sổ, gian phòng này vị trí rất tốt, liếc nhìn lại, có thể đem hơn phân nửa Bắc gia thu hết vào đáy mắt, Bắc gia, đích xác không hổ là danh môn thế gia, đừng nói cả kiến trúc, chỉ nhìn đám hoa hoa cỏ cỏ này mà nói, đã là quý giá vô cùng! A, ở Bắc gia chưa dưỡng ra được gì, nhưng thực sự mở rộng tầm nhìn không ít.
40 Chương 40 Dùng thân thể trao đổi……. . Tầm Thiên Hoan sửng sốt! Lửa giận không ngừng xông lến ngực, Có một loại gọi là tự tôn gì đó, hình như bị giẫm đạp!Tầm Thiên Hoan trừng mắt nhìn Diệc Uy, nói:“Bắc Diệc Uy, anh xem tôi là cái gì? Con điếm sao?”“Điếm?” Bắc Diệc Uy tự định giá cái từ này, sau đó cười:“Sao lại là điếm? Ai lại sẽ ột con điếm cái giá cao như vậy?”Bắc Diệc Uy đưa bàn tay vuốt ve cái cổ trắng ngần của cô, ở đó còn có năm dấu tay rõ ràng, Bắc Diệc Uy gian xảo mím môi, chậm rãi để sát vào, nhẹ nâng cằm cô lên, hôn lên trên cổ của cô………Tầm Thiên Hoan cau chặt lông mày, tay vịn nắm chặt thành giường………Tầm Thiên Hoan ẩn nhẫn tức giận:“Ai muốn đồng tiền dơ bẩn của anh!”Giọng Bắc Diệc Uy uy hiếp:“Là cô, vì muốn phân nửa gia sản Bắc gia, nên cô không từ thủ đoạn, muốn cho tôi mất hết mặt mũi trên khắp thế giới có phải không?”Tầm Thiên Hoan trừng mắt, cô hoàn toàn không biết nên đáp lại như thế nào:“..........”Bắc Diệc Uy cười lạnh:“Yên tâm, nếu tôi mất hết mặt mũi, tôi cũng nhất định sẽ kéo cô xuống nước.