81 Chương 80 Tầm Thiên Hoan không gọi điện thoại cho Âu Dương Tịch, tự mình trở về nhà. Bóng đêm bao trùm, đèn đường sáng rực, xe cộ qua lại như nêm, mọi người tấp nập như nước chảy…… nhưng tất cả đối với Tầm Thiên Hoan đều như không tồn tại.
82 Chương 81Âu Dương Tịch sững sờ: “Tầm Thiên Hoan, em vừa nói cái gì?”Tầm Thiên Hoan vẻ mặt thành thật: “Em nói em sẽ đem 30% cổ phần công ty tặng cho anh!”Âu Dương Tịch nhẹ nhàng mà vỗ đầu Tầm Thiên Hoan: “Nha đầu, nói ngốc cái gì đây?”Tầm Thiên Hoan nắm chặt tay hắn: “Tịch, em nói đều là sự thật đó!”Âu Dương Tịch ôn nhu nhìn Tầm Thiên Hoan: “Thiên Hoan, nên ngủ.
83 Chương 82 Tầm Thiên Hoan đối với việc gì cũng đều suy nghĩ sâu xa lo lắng trước khi thực hiện, cũng như cô xử lý việc chuyển nhượng cổ phần công ty này cũng trải qua một khoảng thời gian đắn đo suy nghĩ.
84 Chương 83“Thiếu phu nhân?” A Đan giật mình nhìn Tầm Thiên Hoan đột nhiên đến, ăn mặc giản dị, trên tay xách theo nguyên một gói to, xem ra có vẻ giống với một bà chủ gia đình bình thường.
85 Chương 84: Sanh con Âu Dương Tịch cười: “Làm sao em hoài nghi hắn?”Tầm Thiên Hoan chăm chú: “Bởi vì em nhìn bóng lưng hắn rất quen thuộc, ngày đó em quan sát rất kĩ người mang mặt nạ nên ấn tượng rất sâu! Sẽ không nhớ sai!”Âu Dương Tịch gật gật đầu, nhưng lại không phát biểu ý kiến, ánh mắt thật sâu, biểu tình nhàn nhạt, không ai biết hắn suy nghĩ cái gì.
86 Chương 85: Nghi ngờ Bắc gia. Hoa lệ giống như vĩnh hằng, đồng thời sự tĩnh lặng bao phủ thời thời khắc khắc trong biệt thự, không gian rộng lớn quá mức nhưng người lại rải rác, không có mấy ai, sao không cô tịch cho được?Phòng ở tĩnh, người cũng tĩnh, tâm càng tĩnh, cho nên, không khí, hô hấp, tất cả tất cả trong này, đều tịch mịch.
87 Chương 86: Làm sáng tỏ Khi Tầm Thiên Hoan…tỉnh lại, trong phòng chỉ có một mình cô, Tịch lại ra ngoài?Hôm nay cô muốn đến Bắc gia lần nữa, cô không tin hôm nay còn không gặp được Ân Khả! Trừ phi hắn quả nhiên là có tật giật mình!Chuẩn bị xong, Tầm Thiên Hoan lập tức xuất phát.
88 Chương 87: Bắc Diệc Uy sụp đổ Chuông điện thoại di động của Bắc Diệc Uy làm cho Tầm Thiên Hoan cùng Ân Khả đều không khỏi im lặng, nhìn Bắc Diệc Uy lấy điện thoại ra nhấn nút, sau đó đặt bên tai.
89 Chương 88 Hắn hận cô!Nói hắn như thế nào không hận cô?Bắc gia suy sụp không sao cả, nhưng nếu là cô lợi dụng cảm tình hắn đối với cô đánh bại Bắc thị, hắn hận cô thật sâu, càng sâu hận chính mình!Ngày thứ hai sau khi cô bị ‘Bắt cóc’, có một người thần bí gọi điện thoại cho hắn…… Người thần bí kia chính là do cô chỉ đạo!Tầm Thiên Hoan sửng sốt hơn nữa ngày.
90 Chương 89 Tầm Thiên Hoan ngơ ngẩn về đến nhà, trong nhà không có người, Tầm Thiên Hoan lẳng lặng ngồi xuống ghế sa lon, không nhúc nhích, chỉ ngồi im như vậy vài giờ, trong đầu những hình ảnh, suy nghĩ chưa bao giờ đình chỉ, lặp đi lặp lại, mặt trời cũng dần dần xuống núi và thay thế bằng bóng đêm vắng lặng.
91 Chương 90: Đối mặt Ánh mắt Tầm Thiên Hoan vô thần, tùy tiện chọn đại một bộ quần áo thay vào rồi đi ra ngoài. Cô không nhớ rõ mình đã ăn uống gì chưa nữa, cô chỉ nhớ cả ngày hôm qua Tịch chưa có về nhà, cô cũng ngồi trên ghế sa lon không nhúc nhích, cuối cùng đứng dậy ra ngoài……Thân thể còn có bao nhiêu lực chèo chống? Cô không quản nữa, chỉ cần chân còn có thể đi, chỉ cần mắt còn có thể mở ra, cô cứ tiếp tục đi lên phía trước, cố dựa vào ý niệm trong đầu đi đến hướng công ty thiên hoa……Sắp đi đến tòa nhà công ty, một chiếc xe quen thuộc có rèm che dừng lại bên cạnh Tầm Thiên Hoan, cửa xe mở ra, Bắc Diệc Uy bước xuống xe, đến bên cạnh Tầm Thiên Hoan, chú thị cô, có chút nhíu mày nói: “Sắc mặt của em thoạt nhìn rất kém cỏi, làm sao vậy?”Tầm Thiên Hoan chậm rãi liếc mắt nhìn hắn, nói: “Tôi không sao.
92 Chương 91 Nguyên lai, tất cả những ngọt ngào kia, tất cả sung sướng, tất cả hạnh phúc, tất cả đều là anh một tay tạo ra!Anh tạo ra một người phụ nữ ỷ lại vào anh đến không còn là chính mình, anh tạo ra người phụ nữ luôn sống trong hạnh phúc, ôn hòa, anh che chở cô, làm cho cô nghĩ anh là người duy nhất cô có thể tín nhiệm!Chính là, cuối cùng cũng chính anh đã đẩy cô vào vực sâu!Anh làm hết thảy cái này, không từ thủ đoạn, trăm phương ngàn kế, chỉ vì muốn đạt tới mục đích cuối cùng nhất!………………Ngay lúc Tầm Thiên Hoan cho là mình đau đến sắp hồn bay phách tán, Bắc Diệc Uy cùng Âu Dương Tịch đều đã ký kết có hiệu lực, từ đó về sau cái danh hào bắc thị này đã không đáng một đồng!“Bắc Nhị thiếu gia, hãy tiếp tục ở ‘Hoa Hạ’ nhậm chức, dù nói thế nào cũng có tâm huyết của cha và anh hai của anh ở đây, anh tiếp nhận trông nom là thích hợp nhất.
93 Chương 92: Về đâu? Âu Dương Tịch được cấp tốc mang đến bệnh viện. Xe cứu thương chạy hoả tốc trên đường. Tầm Thiên Hoan mê mang đi ở ven đường, những thân cây bên đường cứ chậm rãi lui ra phía sau, mặt cô không biểu tình, ánh mắt vô thần mà nhìn thẳng phía trước, chân từng bước một đi về phía trước……Trong lúc đó, một chiếc xe cứu thương “Ô ô ô” chạy vội qua bên cạnh…… Trong xe cứu hộ, Âu Dương Tịch khó chịu nằm ở trên cáng cứu thương, Ân Khả ở bên cạnh lo lắng nhìn hắn…… Chỉ nghe miệng hắn không ngừng thì thào: “Thiên Hoan, Thiên Hoan……”Xe cứu thương gào thét chạy đi……Xoáy lên một trận gió, sợi tóc bay lên, tay áo phiêu khởi, dường như chỉ cần gió lớn một chút sẽ liền thổi bay thân thể gầy gò của cô……Từ trong Thiên Hoa, Bắc Diệc Uy vội vàng chạy ra đường nhìn quanh, liền trông thấy thân ảnh Tầm Thiên Hoan xa xa, giống như một thể xác không có linh hồn đang bước từng bước bên vệ đường……Bắc Diệc Uy nhíu nhíu mày, nhanh chóng đuổi theo, chỉ mất vài phút đã bắt kịp cô, hắn bắt lấy cánh tay của cô: “Thân thể của em rất yếu, lên xe của anh, anh đưa em trở về.
94 Chương 93 “Em nghĩ yêu một người là do bản thân quyết định sao?” trong nụ cười của Bắc Diệc Uy có chút ít đau khổ: “Nếu chỉ cần nói không yêu liền có thể không yêu thì hiện tại em cũng sẽ không thống khổ như vậy, không phải sao?”Bắc Diệc Uy trả lời như thế.
95 Chương 94: Bắt đầu lại Hôm nay Tầm Thiên Hoan đã chết lặng, những người đàn ông kia vì thành công, vì sự nghiệp có thể bỏ hết thảy, cô đã không tài nào theo kịp.
96 Chương 95Tầm Thiên Hoan lúc này đã không còn sợ hãi như lúc trước, tâm tình cũng dần dần vững vàng lại, tay của cô chậm rãi vòng lên ôm lấy cổ của hắn, nói: “Khuya hôm nay hãy ở lại bên cạnh tôi”Hiện tại cô cần một người để bầu bạn, có thể giúp cô từ từ vượt qua đêm tối…Cô muốn dùng sung sướng của thể xác để quên đi đau lòng, dù chỉ là ngắn ngủi!Đồng thời, cô cũng sẽ đem lòng của mình phong kín, không cho tình yêu có cơ hội nữa…Người đàn ông kia là một ví dụ, cô thật sâu nhớ kĩ, tuyệt không tái phạm!Bắc Diệc Uy không được tự nhiên nói: “Thiên Hoan, hôm nay…em đã mệt chết…”Tay thon của cô nhẹ nhàng ôm lấy cổ của hắn, dán cơ thể vào thân hình to lớn của hắn, cô nói: “Tôi rất sợ.
97 Chương 96 Đêm đó Ân Khả không có ra ngoài tìm Âu Dương Tịch, hắn một mực ngồi ở trong phòng bệnh, chờ đợi……Ngày hôm sau, Âu Dương Tịch trở lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ, tựa hồ có một tầng sương mỏng, không lộ vẻ gì, ánh mắt tối tăm, không có thần thái ngày xưa, thân thể có điểm hơi gầy đi nhưng lại không mất đi dáng vẻ đẹp như cũ…….
98 Chương 97 Tầm Thiên Hoan ngồi ở trong phòng khách, trong tay cầm một ly cà phê nóng hổi, hương vị nồng đậm lượn lờ vào chóp mũi, Tầm Thiên Hoan chậm rãi nhấp một ngụm, một hương vị khổ sáp chảy vào miệng, đột nhiên cô rất không yêu mến loại cà phê không đường này.
99 Chương 98Âu Dương Tịch cùng Ân Khả rời khỏi phòng khách, đang đi ra, Âu Dương Tịch bỗng quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan nói: “Hiện tại em vẫn là nhân viên của Thiên Hoa, tuy đã nghỉ mấy tháng nhưng cái này sẽ không tính vào, em cùng công ty có ký hợp đồng nên cho dù hiện tại coi như là em muốn từ chức, cũng một tháng sau mới có thể phê chuẩn, nếu không……”Hắn không có biện pháp nào khác thì đành làm cho cô cùng hắn có càng nhiều cơ hội ở chung…… chỉ có như vậy…… Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên, hắn nói như vậy, đơn giản là buộc cô về công ty.
100 Chương 99Tầm Thiên Hoan sợ tối, đây cũng không phải là bí mật gì, vì vậy, đến buổi tối, Bắc Diệc Uy cũng rất có ý làm bạn bên cạnh cô, trải qua chuyện buổi tối hôm trước, Bắc Diệc Uy không dám lại muốn cô, sợ là thân thể cô không được khỏe, Tầm Thiên Hoan cũng quá mệt mỏi nên vừa nằm xuống giường đã ngủ.