41 Cô bé thông minh lanh lợi, biết là không hay, liền cầu xin mụ già xấu ác rằng muốn theo hầu hạ mụ, làm trâu làm ngựa cho mụ đều được! Vì cô bé biết sau khi bị bán đi rồi, vận mệnh sẽ còn thê thảm hơn cả làm một con a đầu! Nhưng mụ già ấy lòng gang dạ thép, mặc kệ cô bé cầu xin thế nào cũng không chấp nhận!Người xem xung quanh dần dần đông đúc, mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, có mấy người muốn mua, nhưng giá cả không như yêu cầu của mụ già.
42 Đoạn Như Yên không ngờ Hàn Tiểu Tranh lại là con trai của Tửu thúc, không khỏi vừa vui mừng vừa kinh ngạc, kinh hỉ quá đỗi lại nhớ đến chuỗi ngày cùng với Tửu thúc sống nương tựa vào nhau, không nén được bật khóc nức nở.
43 Quả nhiên không ngoài dự đoán, lúc bấy giờ, toàn bộ số thi thể trong phòng để xác đã lật tung mớ vải trắng, nhảy ra khỏi giá. Hàn Tiểu Tranh la lớn :- Cẩn thận!Kỳ thực trong lúc Hàn Tiểu Tranh ra tay, Đoạn Như Yên đã cảm thấy bất diệu, nhưng trong tay nàng không có món binh khí nào cả, nhất thời chỉ có thể dĩ tịnh chế động.
44 Người Hàn Tiểu Tranh trên không lộn nhào ngược về, gập người một cái lại lượn về chỗ cũ. Đưa tay ra sờ thử, không sao, kiếm không bị hao tổn gì. Bằng không, Hàn Tiểu Tranh sẽ cảm thấy mình đã phụ lòng Diệp Thích.
45 Đây không phải chỉ vì trận quần chiến mà còn vì hồi hộp lo lắng quá độ, thần kinh của họ luôn trong tình trạng căng thẳng dường như muốn đứt tung ra. Ba người ngồi bệt xuống đất, một lúc rất lâu mà vẫn không nói được lời nào.
46 Ba người Hàn Tiểu Tranh đến vùng phụ cận bãi lau chờ trước. Trời vừa tối, các lộ nhân mã cũng dần dần kéo đến, lúc trời đã hoàn toàn tối đen, tất cả thành viên đều đã tề tụ đông đủ.
47 - Đừng ham chiến!Sau đó, nàng tiến lên trước, hướng về phía Nam xông thẳng. Vì bọn họ từ phía Bắc công kích vào, nên xem như nàng xông vào càng sâu bên trong Lục vương phủ.
48 Không ngờ, Thần Thủ chẳng những không né, ngược lại còn dùng tay phải phóng mạnh đến bắt lấy thanh kiếm của Hàn Tiểu Tranh. Hàn Tiểu Tranh trong lúc sợ hãi, không dám cưỡng lại, lập tức đánh nhanh một chữ “thoát”.
49 Hai bên đã quyết định phải dùng sinh tử để phân thắng phụ. Đây không phải chỉ vì thù hận giữa họ không cách nào hóa giải được, mà còn vì võ công của họ đã quyết định họ phải dốc hết toàn lực, hoặc giết chết đối phương, hoặc bị đối phương giết.
50 - Câu này sai rồi! Bọn họ làm sao không phải người trong giáo? Chỉ là bọn họ không phải người của Vô Nhai giáo, mà không lâu nữa sẽ trở thành người trong Võ Quốc.