121 Chương 121: Sư thúcShared by: MTQ - HSVforum. vnDiệp Húc và Hùng Bi đánh nhau kịch liệt, bất kỳ người nào tiến lên cũng lọt vào công kích của bọn họ. Lúc này Thạch Trường Thanh cũng không thể ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ phá hư chung quanh mà thôi.
122 Chương 122: Vu hồn giới. Shared by: MTQ - HSVforum. vnDiệp Húc khẽ nhíu mày, nói: “Lão ca, vu hồn giới là cái gì?” Hắn lần đầu tiên nghe thấy cái tên vu hồn giới này, trong lòng có chút tò mò.
123 Chương 123: Cảm giác về sự ưu việt. Shared by: MTQ - HSVforum. vnDiệp Húc cẩn thận đánh giá Tô Kiều Kiều, chỉ thấy khí tức của nàng lộ ra bên ngoài, quanh thân tràn ngập sương mù, khí chất càng thêm mờ ảo hơn so với trước kia.
124 Chương 124: Dụ dỗ Hoa Hồ ĐiêuDiệp Húc và Lương Vương đi vào trong Bách Hoa cung, chỉ thấy 24 viên Đông Hải Giao Nhân Châu lơ lửng trên một cái trụ đồng thật lớn.
125 Chương 125: Đại sát tứ phương. Shared by: MTQ - HSVforum. vn“Tiểu tử, không cần phải đi nữa rồi, nơi này non xanh nước biếc, đúng là nơi chôn cốt của ngươi!”Diệp Húc cưỡi Can Sài Giao vừa mới rời khỏi núi, năm lão già lập tức xông tối, trong đó có một lão bộc suýt nữa bị một quyền của hắn phế bỏ, cười lạnh nói: “Ngươi đả thương thiếu chủ nhà ta, lại suýt nữa phế bỏ lão phu, chẳng lẽ còn muốn sống trở về?”Một lão già khác cười lạnh nói: “Ngươi thật sự tránh ở trong Bách Hoa cung không ra ngoài, làm rùa đen rút đầu, ít nhất cũng không phải chịu chết!”Diệp Húc thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chư vị, ta là đà chủ Ngũ Độc giáo, các ngươi giết ta, chẳng lẽ không sợ Ngũ Độc giáo trả thù?”“Trả thù?”Một lão già cười lên ha hả, điềm nhiên nói: “Người khác sợ Ngũ Độc giáo các ngươi, nhưng Huyết Thần Bảo chúng ta lại không sợ! Cho dù là giáo chủ của các ngươi Lệ Thượng Dương thấy bảo chủ của chúng ta, cũng phải ăn nói khép nép! Ta ngược lại muốn nhìn, sau khi ngươi chết Lệ Thượng Dương sẽ xuất đầu cho ngươi không?”“Hóa ra giáo chủ của chúng ta tên là Lệ Thượng Dương…”Vài lão nhân kia đột nhiên im lặng, Diệp Húc thân là đà chủ Vân Môn sơn, không ngờ không biết tên giáo chủ, thật có thể nói là ngớ ngẩn.
126 Chương 126: Đại vu chi mộ. Shared by: MTQ - HSVforum. vnVu pháp của hắn tốc độ còn nhanh hơn thân pháp của lão già kia nhiều. Hơn mười đầu giao long bay vút lên, vây quanh lấy lão già kia lại, chen chúc mà đánh tới.
127 Chương 127: Quần hùng hội tụShared by: MTQ - HSVforum. vn“Nếu có thể đem Can Sài Giao cùng đầu hắc hùng này vào trong vu hồn giới, vậy vô địch rồi …” Diệp Húc trong lòng thở dài một tiếng.
128 Chương 128: Phá cấm mà vàoThất sát tinh này chính là do thất sát tinh lực tạo thành, khí tức sát phạt vô cùng nồng đậm. Nó bay trên không trung giống như một viên sao băng, ầm ầm đánh vào phái trên băng sơn ở Mã Đạp Hồ, chỉ một kích liền xóa bỏ tòa băng sơn này.
129 Chương 129: Đồng môn tương tànShared by: MTQ - HSVforum. vnDiệp Húc đứng một mình bên ngoài một mảnh thung lũng, mở ra bản đồ địa hình của Lương Vương cho, hắn quét mắt nhìn quanh một cái lẩm bẩm nói: “Nơi này hẳn là Hắc Thổ Lĩnh rồi.
130 Chương 130: Chu quả linh cănDiệp Húc cẩn thận kiểm tra những gì hai gã vu sĩ Quỷ Vương tông kia cất chứa, hai người này đều là đệ tử tinh anh của Quỷ Vương tông, trong ngọc lâu cất chứa rất nhiều tài liệu, tuy nhiên thứ tốt nhất chỉ có huyền thiết, to tầm một nắm tay, đại đa số tài liệu đều là tinh thiết hay khoáng vật cấp bách luyện tinh cương.
131 Chương 131: Hoàng tước tại hậu. Shared by: MTQ - HSVforum. vnTim Diệp Húc đập loạn lên, đang muốn đến gần, đột nhiên thấy phía trên vách núi, một con trăn lớn chậm rãi bò ra, thò đầu liếc hắn một cái, ánh mắt lạnh lùng khiến hắn khiếp đảm!Hắn hút một ngụm khí lạnh, con cự mãng này dài hơn hai mươi mét, khi ngẩng đầu cao bảy tám mét, gần bằng độ cao của ba tầng lầu, cái đầu hình tam giác dẹt mọc lên hai bao xương, đã có xu thế hóa giao!Yêu khí toàn thân nó nồng đậm, gần như thực chất, có thể so với khí thế của Ưng tiên sinh!Sở dĩ nó không biến hóa thành người, là bởi vì nó căn bản chưa từng gặp qua nhân loại, chứ không phải nó không thể biến hóa.
132 Chương 132: Kho báu kinh thiênCon cự mãng này đã tu luyện đến Hạo Nguyệt kỳ, tu vi cực kỳ hùng hậu, chỉ bằng yêu khí đã có thể trấn áp được Diệp Húc, khiến hắn gần như không thể nhúc nhích, có thể nói là khủng bố đến cực điểm!Cự mãng vù vù bay tới, càng ngày càng gần!Diệp Húc giãy dụa lấy một viên đan dược trong ngọc lâu ra, há mồm nuốt vào, vội vàng thúc dục dược lực.
133 Chương 133: Cá lớn nuốt cá bé. Người đang ở trước mặt lợi ích cực lớn, thường thường dễ liều lĩnh, Diệp Húc cũng không ngoại lệ. Vu bảo trong Đồng Lô cốc vô giá, dù không chiếm được vu bảo, đạt được vài món vu binh, cũng cực kỳ quý báu, làm hắn cam tâm tình nguyện đi mạo hiểm.
134 Chương 134: Sư thúc thật dũng mãnh. Những vu binh đó, đều là do Quỷ Đồng Tử đoạt được trong Đồng Lô cốc, vượt xa vu binh bình thường, mặc dù lấy Cửu chuyển nguyên công của Diệp Húc, cũng không dám ngạnh kháng.
135 Chương 135: Bàn long kim trượng. “Nước này thật nặng!”Diệp Húc vừa mới chạm đến dòng nước đó, liền cảm thấy đỉnh đầu như có một ngọn núi áp xuống, dòng nước lam sắc đại kỳ kích phát nặng vô cùng, một giọt liền nặng cả cân, một dòng nước này như một ngón núi, dường như muốn đè hắn thành thịt nát!Hắn cũng không biết, loại nước này không phải nước bình thường, mà là trọng thủy, nặng hơn kim thiết đến mấy trăm lần!Dòng nước chảy xuống, Diệp Húc cũng không chịu nổi, lúc này ngọc lâu hiện lên trên đỉnh đầu, giống như nuốt chửng cầu vồng, hút dòng nước này vào trong không gian ngọc lâu.
136 Chương 136: Liên bạo tám lầnHạ Mộ Bạch hoảng sợ, vội vàng thu hồi đồng đỉnh, tế lên đỉnh đầu, chớp chớp mắt, vùi sát khí trong lòng xuống, khổ sở đáng thương nói: “Đại ca ca, người ta vẫn là trẻ con, trẻ người non dạ, ngươi thật sự nhẫn tâm động thủ sao?”Hắn mới mười một mười hai tuổi, chỉ cao tới ngực Diệp Húc, phấn điêu ngọc mài, làm cho người ta không nhịn được tâm sinh yêu thương, hận không thể ôm hắn vào ngực, bóp bóp khuôn mặt trắng mịn kia.
137 Chương 137: Nhất chưởng ấn tửHắn đứng dậy định rời đi, đột nhiên yêu khí trong Giao Long đàm phóng lên cao, sát khí đậm như máu, làm cho người ta khiếp sợ.
138 Chương 138: Hỏa sơn dược cungChân hỏa hừng hực đột nhiên tràn ra hai bên, Diệp Húc đi ra từ trong hỏa, thổi tắt ngọn lửa trên người, quần áo hắn gần như bị chân hỏa đốt sạch, lộ ra làn da trắng nõn như ngọc, cơ bắp nổi lên, như đao gọt búa bổ, vô cùng mỹ cảm.
139 Chương 139: Viêm dương hồ lôTòa dược cung này tọa lạc trên đỉnh núi lửa, bên cạnh là miệng núi lửa, dung nham cuồn cuộn, không ngừng toát ra những đám bọt khí thật lớn, to chừng năm sáu trượng, giống như một đám nhà bạt đỏ chói, ầm một tiếng nổ tung, thanh âm rung trời, như sét đánh kinh thiên!Nhiệt độ nơi này đã cao đến không thể tưởng tượng được, nếu so sánh thì chân hỏa của Đàm Phong chỉ là một ly nước ấm, còn nơi này là dầu sôi!Diệp Húc cũng cảm thấy khó chịu, thân thể hắn đã đạt tới Cửu chuyển nguyên công đệ thất trọng cảnh giới, không ngờ vẫn bị nướng đến đỏ bừng, như bàn ủi bị nung đỏ lên.
140 Chương 140: Bảy cái long trụDiệp Húc đứng trên đỉnh núi lửa, nhìn xuống mọi người, liên tục có người thúc giục: “Tiểu tử thối, nhanh xuống đây tìm chết nào!”“Không cần Hạ thiếu gia ra tay, một mình Hàn Phong ta đấu với ngươi!”“… Nếu còn không xuống, các ông đây liền xông lên đấy!”Diệp Húc khẽ mỉm cười, nói: “Ta xuống đây.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 251