161 Chương 161: Họa thủy đông dẫnNhững tông chủ giáo chủ ở lại, nhìn đến trên tay Diệp Húc có thêm một quả Huyết bồ đề nữa, đôi mắt gần như nhảy ra khỏi hốc, gió biển phất qua, những người đó hồi lâu đều không nói gì.
162 Chương 162: Rơi vào hiểm địa“Diệp đà chủ, ngươi và ta, ai là kiến, ai là voi, ngươi hẳn là rất rõ chứ nhỉ?”Phạm Huệ m cười, phong tình vạn chủng, quay ra nói với Vạn Pháp yêu vương: “Pháp vương, nơi này không còn bảo vật nào đáng để mắt nữa, chỉ có một con kiến la hét ầm ĩ, chúng ta có lẽ trở về lãnh giáo tâm pháp thôi.
163 Chương 163: Một phen bóp chếtTrong La Phù đảo, đám người Ngưu Đức tức giận vạn phần, vây quanh cô gái xinh đẹp kia, nổi giận nói: “Ngươi dám động thủ đánh người trên La Phù đảo, muốn chết!”“Ta đánh người sao?”Nàng kia cười khanh khách nói: “Quy củ của Pháp vương, thiếp thân rất rõ, chỉ cần không đánh người bị thương trên đảo, Pháp vương liền mặc kệ.
164 Chương 164: Một kích toi mạngHạ gia Trung Châu là một trong những vu hoang thế gia cổ xưa nhất, nổi danh cùng với Đông Hoàng, Hạ Hầu, Phòng Phong, có lai lịch từ xa xưa, có thể so với các đại phái ma đạo cổ xưa, thậm chí Hạ gia còn xuất hiện hai vị Đại đế nhân tộc, được xưng là Vu hoàng!Những đệ tử thế gia cổ xưa này khi đi ra ngoài, bất luận kẻ nào cũng không dám khinh thường.
165 Chương 165: Huyết tinh đại đồ sát. Diệp Húc đột nhiên rút Bàn long kim trượng ra, nhảy vào trong đám người, nâng trượng, đập vỡ đầu một tên vu sĩ Chân Nguyên kỳ, huy trượng quét ngang, lại chặt đứt một người thành hai nửa!Lúc này có cửu đỉnh của Hạ Dương Sóc trấn áp, gần như tất cả mọi người đều không thể sử xuất vu pháp, tế khởi vu binh vu bảo, chỉ có thể dựa vào sức mạnh bản thân đối kháng lại Diệp Húc.
166 Chương 166: Giết người phóng hỏaTrên La Phù đảo, đám người Vạn Pháp yêu vương lắc đầu thở dài: “Hơn một trăm người đã chết, vị Diệp đà chủ này tuy còn nhỏ tuổi, nhưng quả thật đủ độc…”Sắc mặt Thiên m tông chủ cũng có chút không vui, đệ tử hắn đắc ý nhất Mạnh Đình Phương cũng chết trong hỗn chết, nhưng dù vậy, hắn cũng không thể không bội phục bản lĩnh Diệp Húc, gật đầu nói: “Ngũ Độc giáo chủ Lệ Thượng Dương ánh mắt không tồi, không vì tu vi tiểu tử này thấp mà khinh thường hắn, ngược lại ủy thác trọng trách.
167 Chương 167: Giết sạch tất cảHách Tài nhìn thấy Viêm Dương hồ lô, trong mắt lộ ra vẻ tham lam, kêu lên: “Trong hồ lô này không ngờ chứa Viêm Dương lôi hỏa! Lão phu không cần cái kim trượng kia, chỉ cần quả hồ lô này!”Hắn sợ bị người đoạt tiên cơ, ra tay trước, tế ra đan đỉnh hắn khổ luyện đã lâu, vù một cái bay lên, đánh tới Diệp Húc!Viêm Dương lôi hỏa chính là một loại liệt diễm lợi hại hơn chân hỏa của vu sĩ, loại lôi hỏa này, dù là vu sĩ Đan Đỉnh kỳ cũng không chịu nổi, bởi vậy hắn mới động lòng tham.
168 Chương 168: Nhất chiêu chi ướcNhìn đến tình hình này, dù là đám người Vạn Pháp yêu vương cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh, bọn họ vốn đều cho rằng Diệp Húc tất sẽ chết không thể nghi ngờ, thậm chí cả cơ hội chạy trốn cũng không có, có ai ngờ được hắn ở thời khắc quan trọng giả chết, liên sát hơn mười người, tạo thành một trận đại loạn, ước trước chết hơn trăm vu sĩ, ầm ĩ cho mọi người mặt xám mày tro.
169 Chương 169: Nhị nữ tranh phongNghe lời đó, Thiên m tông chủ lại hộc máu, vội vàng mang theo Hám thiên cổ, oán hận rời đi. Hắn chịu nhục lớn, không còn mặt mũi đứng ở trong La Phù dảo, cũng không còn mặt mũi chào từ biệt đám người Vạn Pháp yêu vương.
170 Chương 170: Một lần thấy mới biết thần trung đếnLoại thế gia cổ xưa như Hạ gia Trung Châu này, lai lịch từ xa xưa, truyền thừa mấy vạn năm, ẩn chứa năng lượng khủng bố vô cùng, thậm chí có cả một tòa Vu Hồn giới dùng để tôi luyện con cháu trong gia tộc, muốn tiêu diệt một môn phái nhỏ dễ như trở bàn tay.
171 Chương 171: Đối nghịch với ta, chỉ có đường chết!Lão già kia lấy ra một cái ghế dựa lớn từ trong ngọc lâu của mình, thoải mái nằm xuống, một tiểu yêu tinh quyến rũ đi ra khỏi ngọc lâu của lão, ăn mặc bạo lộ, quần áo trên người chỉ sợ không bằng một cái tất, vội trước vội sau bưng trà đệ nước cho lão.
172 Chương 172: Thiên ma thiện âm. Shared by: MTQ - HSVforum. vnTrong nháy mắt, Kỳ Liên Phong quả thực cảm giác được hơi thở tử vong, hắn hoàn toàn không ngờ được, Diệp Húc ra tay sẽ hung ác như vậy, gần như trong khoảnh khắc, sử xuất tất cả thế võ toàn thân ra, tấn công hắn như dời non lấp biển!“Ngươi chẳng qua chỉ là một tiểu vu sĩ Dung Nguyên kỳ, sao có thể là đối thủ của ta?”Kỳ Liên Phong quát lớn, một khẩu đại đồng chung đột nhiên thoát ra khỏi mặt trăng đen trên đỉnh đầu kia, bao lại quanh thân, cùng lúc đó, hắn tế khởi Tịch nhiên đâu suất thanh quang lâu bốn tầng, hạ xuống từng quầng sáng, phòng ngự như thùng sắt, không gì phá nổi!“Họ Diệp, trước khi đến, ta đã tìm hiểu rất rõ ràng tất cả về ngươi rồi!Kỳ Liên Phong sắc mặt dữ tợn, lạnh lùng nói: “Sở dĩ ngươi có thể giết nhiều vu sĩ như vậy, thậm chí cả cường giả Đan Đỉnh kỳ cũng chết trong tay ngươi, đơn giản là dựa vào uy năng của Viêm Dương hồ lô! Kỳ thật với thực lực của ngươi, còn kém ta hàng vặn dặm! Hiện giờ đã không còn Viêm Dương hồ lô nữa, ta xem ngươi chống lại ta như nào!”Vu sĩ Hạo Nguyệt kỳ, đặt ở trên địa phương, đã là cao thủ cấp gia chủ, có thể trở thành gia chủ của một vu hoang thế gia loại nhỏ, những vu hoang thế gia ở những địa phương như Liễu Châu Thanh Châu, gia chủ cũng chỉ là cấp bậc này.
173 Chương 173: Tội ác tày trời. Shared by: MTQ - HSVforum. vn“Thiên ma thiện âm của ngươi, cho dù có thể biến hóa ra tất cả các loại vu pháp trên thế gian, trước mặt ta đều vô dụng!”Diệp Húc lại nâng trượng, hạ xuống, cười lạnh nói: “Cái trượng rách nát của ngươi, học đòi đàm phong lộng nguyệt còn được, dùng để giết người, quả thật buồn cười!”Đương!Tiêu Trường Thanh lại giơ Thiên ma cầm lên, đỡ một trượng, tiếng ùng oành vang lên, cầm huyền lại đứt một dây, chấn khiến hổ khẩu hai tay hắn muốn nổ tung, trong tâm một trận đau xót.
174 Chương 174: Thiên quỷ pháp tướngDiệp Húc nhíu mày, lúc này cao thủ Hỗn Nguyên kỳ đến lấy mạng hắn đã tăng lên sáu người!Sáu người này đến từ những môn phái khác nhau, thực lực không đều, như Tiêu Trường Thanh và Tiết Tùng mới tu luyện đến Hỗn Nguyên kỳ, cao nhất là nhất phẩm nhị phẩm, mà Liễu Như Nhứ của La Sát môn, Vương Vũ của Huyết Thần bảo, Mục Thiết Sơn của Quỷ Vương tông thực lực cao hơn chút.
175 Chương 175: Nguyên công tầng thứ tám. Vương Vũ vừa mới hiện thân liền bị Diệp Húc đánh cho một gậy, nếu không phải Huyết thần kinh thần diệu vô cùng, có thể hóa thân thành hàng nghìn hàng vạn chạy thoát, chỉ sợ hiện tại hắn đã chết rồi.
176 Chương 176: Cái chết của cường giả. Lương Châu là biên cương của Đại Tần, cách chiến trường Tần – Hán chỉ có vài trăm dặm, khác loại thành nhỏ nơi biên cương như Liễu Châu, nơi này vu sĩ rất nhiều, có thể thường thấy được vu vĩ phóng lên cao, bay đi hướng tây, lại thỉnh thoảng có chiến xa từ phương xa chạy đến, trong xe là quân sĩ Đại Tần, tu vi thấp nhất cũng là Chân Nguyên kỳ.
177 Chương 177: Cho các ngươi chết có nhịp điệu. Thành Lương Châu nằm ở vùng biên giới, những vu sĩ qua lại nơi này đều coi trời bằng vung, không chỉ có Diệp Húc có suy nghĩ này, thậm chí có người liền hành động ngay.
178 Chương 178: Bão cát Tây Hoang. Bạo loạn Lương Châu kéo dài một đêm, những vu sĩ không truy sát Diệp Húc ở lại trong thành bắt đầu tấn công quân sĩ Đại Tần, định phá vỡ liên hoàn đại trận của bọn họ, cướp lấy bảo ấn, không biết bao nhiêu người đã chết.
179 Chương 179: Mượn đao giết người. Diệp Húc nghĩ cái liền làm, lập tức thu hồi Định phong bảo trụ, áp lực vô cùng vô tận kéo đến, xương cốt hắn lập tức phát ra tiếng răng rắc, thân hình trong nháy mắt bị ép xuống còn ba bốn tấc!Hàn khí vô biên xâm nhập, gần như đông cứng nguyên khí của hắn lại, thậm chí thân thể cũng không thể nào động đậy.
180 Chương 180: Tình cờ gặp cố nhân. Trận bão cát này kéo dài hai canh giờ nữa cuối cùng cũng tan, để lại những cảnh tượng hoang tàn, Diệp Húc vội vã chạy mấy trăm dặm trong bão cát, lúc này cũng không biết mình đang ở đâu.