Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đoạt Hồn Kỳ

Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 81
Chương mới nhất: Thành Công Mỹ Mãn
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Oan trầm hải đềHận mãn tâm đầuVới hai thế đánh, tiểu anh hùng Thượng Quan Linh kinh đảm song Đoạt Hồn Kỳ. . . Động Trung lão nhân vì ai mà phải ôm sầu nuôi khổ, quên thân nơi hang sâu biền biệt ? Giang hồ nổi sống tham tâm thiên hạ giành giựt nhau cuốn bí kíp U Minh thập tam tinh, để rồi người thành ma, kẻ mất tính.

Danh sách chương Đoạt Hồn Kỳ


Tranh Dành Trên La Phù Sơn

21 Đang lúc tình hình khẩn trương giữa Thượng Quan Linh và Tôn Thúy Thúy sắp bộc phát, đột nhiên trong Tiêu Hồn Cốc một đạo sĩ áo bào đen chạy ra, thì ra chính là đạo sĩ Huyền Phong ác đạo mà kỳ trước đã bị Thượng Quan Linh đánh chạy cùng với Liễu mi kiêu hoa quỉ kiến sầu Chữ Hồng Đào.


Loading...

Ỷ Kỳ Đấu Thắng

22 Thì ra Tiếu diện diêm bà Mạnh Tam Nương, bởi mến thích người con cái của Hạo thủ thần long Thường Tử Tuấn là Thường Bích Vân, sau khi đem nàng về La Phù Sơn, câu chuyện thứ nhất là cho nàng uống luôn chén thuốc mê tâm dược của La Sát Môn, thuốc mê ấy được đặt tên là Mạnh bà thang (canh Mạnh Bà).


Huyền Vụ Nghi Vấn

23 Duyên cớ lo âu của Đoạt Hồn Kỳ ác là bởi sang năm tới, cuộc thịnh hội định danh cho Tân Cựu Càn Khôn Ngũ Tuyệt đã sắp đến kỳ hẹn, tuy trong Cựu Càn Khôn Ngũ Tuyệt đã thiếu hẳn Đoạt Hồn Kỳ, chỉ còn chừa lại Tây Đạo, Đông Tăng, Bắc Kiếm, Nam Bút, nhưng về phía Tân Càn Khôn Ngũ Tuyệt, lại đột nhiên thiếu mất một Tiếu diện diêm bà Mạnh Tam Nương, với bốn chọi bốn, quả phía mình đã yếu hẳn, mà cái ác lại không thể tuyển được người nào để tiếp đỡ ngọn Khảm Ly Chỉ và Sinh Hoa Thất Bút của Nam bút Gia Cát Dật! Nhất là mình lại không thể tin vào một Thiểm điện thần khất Gia Minh, một trong Tam Dị Khất của Cùng Cái Bang, lại có thể luyện nổi những khinh công tuyệt như thế được? Mưu trí cũng cao; nay mắt thấy lối vọt bay lên không để khảm mực vào vách đá như thế, càng khiến cho mình không sao đoán trúng đích xác được võ nghệ cao thấp của người ta? Nếu người này quả thật là Thiểm điện thần khất Gia Minh, thì làm gì có nổi lối võ công cao kinh người như thế! Nếu không phải Thiểm điện thần khất Gia Minh, thì y lại là một nhân vật nào đây? Mà đội lốt giả danh người khác để có mục đích gì? Tại sao y lại chịu cung kính vâng thuận theo lời mình đến thế? Đoạt Hồn Kỳ ác hiện rõ sự lo âu của mình trên khóe mắt, bụng đầy nghi ngờ, nhưng Chung Ly Triết vẫn ung dung tươi tĩnh ngồi uống trà, chẳng để ý gì đến ai.


Thiên Đài Thịnh Hội

24 Tuy Thượng Quan Linh phân tích vấn đề tỉ mỉ đâu vào đó khiến cho vị Thiểm điện thần khất Gia Minh nghe xong cũng gật đầu, nhưng cậu lại có ý mà cũng như vô ý không từng nhắc đến bảy chữ U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh! Mà Thiểm điện thần khất Gia Minh, tuy nghe nói đến người mình từng cứu nạn xưa kia hiện còn dưới địa khuyết, lại nữa bộ U Mịch Thập Tam Kinh đã chia năm xẻ bảy như thế, mình cũng không có lòng cố đoạt làm gì, nghĩ vậy nên cũng chẳng buồn hỏi rõ tên họ người dưới địa khuyết ấy là ai! Nhưng cũng chính vì sự sơ suất này, mà sau này đệ tứ Đoạt Hồn Kỳ thình lình xuất hiện giang hồ, đã suýt gây thiệt mạng cho vị Thiểm điện thần khất Gia Minh! Nhưng đây là chuyện hồi sau! Kẻ viết xin tiếp tục câu chuyện của ba người.


Tham Cứu Suy Luận

25 Với thân phận oai danh lẫy lừng như Tây Đạo và Nam Bút thế mà đã ngang nhiên bị người ta từ trên Kinh thần bút bứt mất một sợi lông bút và bứt luôn một sợi lông đuôi ngựa trên cây Trường vĩ vân phất như thế mà không hề hay biết phát giác gì.


Càn Khôn Cửu Tuyệt Hội La Phù

26 Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết thấy vị Chung Ly lão tâm địa đều giống mình, lại nghĩ đến một sự an bài khác của mình, đến cả vị mạo nhận Chung Ly Triết cũng không biết được sự bố trí độc ác thần diệu của mình, bất giác lòng hoài nghi tiêu tan hết hẳn, hùng tâm lại nổi lên đùng đùng, ngửng đầu lên trời cười ngất, tiếng cười như đã khiến cho bầu không khí trở nên nặng nhọc, vườn mai kém tươi! Thời gian cứ thế trôi đi, dần dần vén hẳn màn đêm để nhường cho ngày nguyên tiêu thay phiên luân trực, tức cũng là một ngày so tài của Tân Cựu Càn Khôn Ngũ Tuyệt tại La Phù.


Thần Kỳ Tuyệt Diệu

27 Thiểm Diện Thần Khất nghe xong câu hỏi thứ ba của Chung Ly lão nhân, trong lòng càng đâm thất kinh hoảng hồn! Bởi trong mấy câu nói: Điều hàn linh, Hợp huyền võ, Kinh đồng đình, Xuyên hỏa phủ, Phân độ ngân hà, Tử vi huyền mẫu, toàn là những thế cực khó uyên thâm của diệu quyết nội công mà mình đã được trong bốn chương văn kinh U Mịch Thập Tam Kinh, thế mà không hiểu tại sao lão già Chung Ly Triết này lại lên tiếng hỏi mình như thế! Suy nghĩ kỹ lại, ngoại trừ câu hỏi thứ hai là lão lâm thời nghĩ ra, hình như vị Chung Ly lão nhân này còn có một dụng ý gì để ngấm ngầm chỉ điểm thêm cho mình thì phải! Thiểm điện thần khất Gia Minh trong bụng nghĩ vậy nên tự dưng tan biến hết những sự hổ thẹn trong lòng, bèn cung kính thi lễ cùng Chung Ly lão nhân rằng: - Gia Minh u muội này xin chịu nhận thua, để chờ kết liễu xong cuộc La Phù đại hội này, kính xin ngài chỉ giáo cho những điều hữu ích! Chung Ly lão nhân mỉm cười đáp lễ , nhưng không nói gì, quay sang phía Nam bút Gia Cát Dật rằng: - Xin Gia Cát nhân huynh hãy ghi rõ cho trong mười trận, hai trận đầu, chúng ta đã ngang sức cân nhau! Như thế chưa bên nào chiếm phần thắng đấy nhé! Thiểm điện thần khất Gia Minh cau mày từ từ bước vào trong ngôi đình tranh, đưa mắt nhìn Nam Bút Tây Đạo mọi người, lắc đầu khẽ than rằng: - Tiểu đệ thật quả vô tài quá, xin chư huynh thứ cho, nhưng vị Chung Ly lão nhân ấy, xem những cử chỉ và lời nói của ông ta quả thật thần kỳ bí hiểm lắm.


Tà Dương Minh Nhật

28 Bát chỉ phi ma Tư Không Diêu bất giác lại cẩn thận kiểm soát một lần chót nữa, nhưng lần này lão thình lình run bắn người lên, bộ mặt già nua của lão đỏ ửng lên vì thẹn! Thì ra, tuy trên thân Cửu Bát chỉ phi ma Tư Không Diêu không thấy dị trạng gì lạ lùng, nhưng ngọn binh khí độc đáo nhất của lão là Liên hoàn kim tố nhật nguyệt song luân, trong hai đầu bánh nhật nguyệt ấy, đã bị Nam bút Gia Cát Dật thi triển thủ pháp lên ngọn binh khí quái dị này từ hồi nào rồi! Giữa trung tâm của đầu bánh nhật luân ấy, đã bị Nam bút Gia Cát Dật dùng lối chữ thảo viết lên một chữ Thành, còn trung tâm của bánh nguyệt luân, cũng bị Nam Bút viết lên một chữ Ngộ, cũng lối chữ thảo! Ngọn nhật nguyệt song luân này của Tư Không Diêu, nguyên là một loại binh khí chế tạo bằng thép tinh, cứng rắn vô ngần, thực ra khó mà ăn mực, nhất lại là thứ mực loãng như nước! Nhưng trong lúc Gia Cát Dật vung tay lia lịa ấy, nghiễm nhiên đã đưa ngầm kình lực của mình vào ngọn bút, viết vào đôi nhật nguyệt song luân, khiến cho đường nét mực ăn lõm hằn sâu vào bề mặt của đôi nhật nguyệt kim luân, mà hai chữ Thành Ngộ lại sắc sảo như thế rồng bay phượng múa, nhìn rất bắt mắt! Trong lúc binh khí của đối phương múa tít như một chong chóng gặp bão, thế mà Nam Bút đã nghiễm nhiên có thể đề chữ lên binh khí của đối phương theo lối tùy thích của mình, không những thế mà còn khiến cho binh khí của địch, nơi chỗ nét chữ lại bị lõm sâu thành đường vết, lối thủ pháp vừa nhanh công lực lại vào cao sâu này, chẳng những đã khiến Bát chỉ phi ma Tư Không Diêu đã thất kinh trong lòng, Thượng Quan Linh tâm phục, mà cả đến Thiên Si Tây Đạo, Đông tăng Túy Đầu Đà, Phổ Côn Bắc Kiếm, Thiểm điện thần khất Gia Minh và luôn cả bên đối phương là Chung Ly lão nhân, Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết, không một ai là không phục! Quả đúng như lời Thượng Quan Linh đã hình dung, thật là đúng với bốn chữ thần, kỳ, tuyệt, diệu! Bát Chỉ Phi Ma dù sao cũng là một tôn sư của một giáo phái, trước mặt đông đủ quần hùng hai phe chính tà như thế mặt có dày đến đâu đi nữa cũng phải đỏ bừng lên, đành thở dài một tiếng, rồi tụ hết Huyền âm khí công vào mười đầu ngón tay, bứt đứt hết sợi Kim tố liên hoàn (sợi xích sắt), chỉ hái lại hai bánh xe gai Nhật nguyệt song luân, đưa mắt nhìn Nam bút Gia Cát Dật lạnh lùng rằng: - Này Gia Cát nghèo, lối bút pháp của ngươi quả thật là cử thế vô song! Tư Không Diêu nay tự hủy binh khí độc môn của mình, chỉ giữ lại đôi Nhật nguyệt song luân để làm kỷ niệm muôn đời! Nhưng chúng ta xa nhau lâu năm đến thế, chẳng lẽ lại chia tay bằng lối này sao? E.


Thiên Hương Ấu Triển Chân Kỳ

29 Thượng Quan Linh nghe Nam bút Gia Cát Dật nói vậy cố ngước mắt nhìn lên phía đỉnh hướng Nam, tuy bóng trăng khá sáng, nhưng chẳng thấy gì, nhưng cậu biết những người cao thủ như Nam Bút, tuyệt nhiên không thể nào nhìn nhầm lẫn được! Bèn tự lẩm bẩm rằng: - Vị Đoạt Hồn Kỳ thiệt này, tuy thuộc hạng thần xuất quỉ nhập như thế, nhưng theo ý vãn bối nghĩ, rất có thể còn không bằng Tiêu diêu lão nhân Chung Ly Triết đâu! Nam bút Gia Cát Dật mỉm cười hỏi nguyên do, Thượng Quan Linh trả lời: - Vừa rồi đây, trước khi Chung Ly lão nhân đi, ông ta đã dùng đến thần công Luyện khí phát tơ, truyền âm nhập mật, đưa tiếng nói vào tai vãn bối, và nói rằng tí nữa đây Đoạt Hồn Kỳ thiệt sẽ xuất hiện, bởi ông ta không muốn gặp mặt người này, nên đã mượn cớ rút đi êm nhẹ như vậy về Côn Lôn, nay quả nhiên Đoạt Hồn Kỳ thiệt đã đến, như thế thì sự thần xuất quỉ nhập của Đoạt Hồn Kỳ thiệt chẳng cũng bị Chung Ly lão nhân biết trước cả đấy sao? Nội chuyện tiên đoán này cũng đủ khiến chúng mình phục rồi! Nam bút Gia Cát Dật ngoại trừ võ công ra, thường còn tự phụ về cơ trí xét đoán của mình! Nhưng nay thấy mình đã tổn hao nhiều tâm tư suy nghĩ, vẫn chưa thể nào khám phá rõ về sự bí ẩn của hai nhân vật thần bí như Chung Ly Triết và Đoạt Hồn Kỳ thiệt! Bất giác trong lòng lại nghĩ rằng: thật là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên (mình giỏi còn có kẻ giỏi hơn), trong bụng lập tức quyết định nhanh, chờ xong cuộc đại hội La Phù, mình sẽ đi tu ẩn một nơi kín đáo cũng chẳng màng gì đến tranh kỳ đấu thắng với thiên hạ, vui với cảnh nuôi hạc nhìn mây, minh tâm dưỡng tính, bảo giữ và tu luyện những diệu quyết thượng thặng của nguyên chân cho rồi! Trong lúc ấy trên bốn bức vách cheo leo của các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc, từ Thiên Si đạo trưởng, Túy Đầu Đà, Cửu Độc Thư Sinh, Bát chỉ phi ma Tư Không Diêu, ai nấy đều lo giữ về khí lực tinh nhuệ của mình để tí nữa tranh đồng cầu, nên họ cứ việc ung dung đủng đỉnh leo, mà không một ai muốn phí sức đề khí vọt nhanh trong lúc này! Còn phần Nam bút Gia Cát Dật và Thượng Quan Linh, chẳng ai bảo ai, cả hai đều chăm chú dồn nhãn tuyến của mình về đỉnh hướng Nam, cốt xem Đoạt Hồn Kỳ giả Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết sau khi lên đỉnh núi đá, Đoạt Hồn Kỳ thiệt có chịu xuất hiện và ra tay bằng cách nào? Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết nào đâu có ngờ trên đỉnh núi hướng Nam mình đang leo đây lại có người ẩn núp sẵn bên trên chính là Đoạt Hồn Kỳ thiệt mà mình vẫn hoảng vía kinh hồn nơm nớp bấy lâu nay? Chỉ thấy Cơ Thiên Khuyết vẫn ung dung cử bước chân thoăn thoắt leo lên.


Xin Biết Lư Sơn Chân Diện Mục

30 Thì ra tuy Đoạt Hồn Kỳ thiệt đã phát ra những ngọn Đoạt Mệnh kim châm ấy, vẫn không sao ngăn cản nổi con người tận số của Bát chỉ phi ma Tư Không Diêu.


Đệ Tứ Từ Đâu Đến?

31 Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết cũng chẳng nghĩ được ra, trong giang hồ từ đâu mà có một nhân vật như thế này? Hừ lên một tiếng bằng giọng mũi rằng: - Những nơi mà có gót chân của Đoạt Hồn Kỳ này giẫm tới, đều được biến thành thâm la quỉ vực hết! Tây Đạo, Đông Tăng, Nam Bút, Bắc Kiếm đều là những nhân vật nổi danh Càn Khôn Ngũ Tuyệt và cùng với vô số cao thủ trong võ lâm, đều đã bị ta dùng một kế mọn, khiến cho tan xương nát thịt hết thảy tại Vạn Mai Cốc Thiên Hương Ấu này cả rồi! Ngươi dám lảng vảng nơi đây, bộ muốn tìm chết sao? Người hình thù tựa như Vô thường ác quỉ ấy, thoạt nghe cũng ngẩn người, nhưng lập tức đưa mảnh Câu hồn lệnh bài khua một vòng, lên tiếng cười quái gở rằng: - Tây Đạo, Đông Tăng, Nam Bút, Bắc Kiếm, những nhân vật lừng danh cái thế trong Càn Khôn Ngũ Tuyệt ấy, công lực của họ đâu phải hạng tầm thường gì? Làm sao có thể chết về những âm mưu độc kế của Đoạt Hồn Kỳ giả như ngươi? Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết ngạc nhiên hỏi rằng: - Xin người bạn hãy báo thử tự hiệu (ngoại hiệu) và vịn vào cớ nào mà người bạn dám bảo tôi là thứ Đoạt Hồn Kỳ giả? Người coi hình dáng như Quỉ vô thường ấy không trả lời thẳng câu hỏi của Cơ Thiên Khuyết, lạnh lùng rằng: - Không những ta biết ngươi là thứ Đoạt Hồn Kỳ giả, mà còn biết rõ người là Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết là khác! Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết, xưa nay vốn vẫn tự hào là người bí hiểm quỉ quyệt tuyệt luân, nhưng nay bỗng một người ăn mặc quái gở theo lối ma này, mở miệng đã nói trúng phóc tên hiệu của mình, hỏi làm sao không khiến cho Cơ Thiên Khuyết ngẩn người được? Người gầy cao mặc áo đen lại giơ mảnh Câu hồn lệnh bài khua lên một cái, đưa tay chỉ về hướng bắc cười rằng: - Hà tất người phải kinh ngạc như thế! Đằng kia bộ không phải là vị Đoạt Hồn Kỳ thiệt mà thiên hạ đều mộ danh đó ư? Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết theo ngay phía tay chỉ của người áo đen nhìn đi, quả nhiên cách mười trượng về phía Bắc, trên một đỉnh phong nhỏ, đã xuất hiện một người mặt đeo mặt nạ da người, thân người mặc áo đen, tay cầm một cờ đoạn đỏ có vẽ sọ người và hai xương chéo, đang nhìn về phía mình đứng, và phát ra những tiếng cười nham hiểm lạnh lùng! Cơ Thiên Khuyết tuy đã ở Cửu Hoa Sơn quật mồ để xem cốt, nhưng bởi cây cờ Đoạt Hồn Kỳ trứ danh có thêu chữ Vương hầu bạch cốt, hồng phấn cô lâu ở Thiên Hương Ấu ấy, không khỏi khiến cho Cơ Thiên Khuyết trống ngực đập mạnh về việc cây Phong ma đồng Đoạt Hồn Bảo Kỳ này được! Không hiểu Đoạt Hồn Kỳ thiệt còn ở trên thế gian này hay đã chết thực sự rồi? Nay rõ ràng vị Đoạt Hồn Kỳ thiệt là Thiểm điện thần khất Gia Minh đã chết về độc kế của mình là tiếng nổ kinh hồn vừa rồi, vậy người đứng đối diện đằng kia, cũng mặt nạ da người, cũng áo dài đen, cũng tay cầm cờ Đoạt Hồn Kỳ, đúng mốt lối ăn mặc của Đoạt Hồn Kỳ, chẳng biết thứ thiệt hay thứ mạo bài, nhưng Cơ Thiên Khuyết cũng đã giật mình chột dạ không ít! Vốn là người đa mưu túc trí sẵn, sau khi kinh ngạc, Cơ Thiên Khuyết lập tức lại có kế hiện ngay ra trong óc của mình, ngầm nghĩ ngay về Càn Khôn Ngũ Tuyệt là Nam Bút Tây Đạo Đông Tăng Bắc Kiếm, ai nấy công lực tuyệt thế! Tuy đã nghe tiếng nổ kinh hồn vừa rồi, nhưng chắc cũng còn có người chưa bị chôn thân trong biển lửa ấy cũng nên? Sao không nhử vị Đoạt Hồn Kỳ chưa rõ hư thực này vào Thiên Hương Ấu khiến cho họ ngỡ là mình, do đó tránh sao khỏi một trận ác chiến tưng bừng diễn ra trong lúc hỗn loạn này, còn về hậu quả trong Thiên Hương Ấu ra sao cũng chẳng cần biết vội, nhân ngay dịp này co giò tẩu trước cho yên thân? Thế là Cơ Thiên Khuyết vội thực hiện ngay cơ mưu xếp đặt của mình, lập tức tụ ngầm chân khí vào ngọn cờ đoạn đỏ trên tay, thình lình quạt bùng ra phía trước, một luồng gió buốt lạnh lùng như bài sơn đảo hải cuồn cuộn thốc tới kẻ đứng bên cạnh là người áo đen tay cầm Lang nha khốc thương bảng và Câu hồn lệnh bài; ngọn kình phong vừa quạt ra, miệng đồng thời lên tiếng với Đoạt Hồn Kỳ chẳng hiểu hư thực trên đỉnh phong cách mười trượng ấy rằng: - Hầu hết những võ lâm cao thủ, đều đã bỏ mạng vùi xác hết tại Thiên Hương Ấu Vạn Mai Cốc đây của ta rồi, ngươi đã dám mạo danh Đoạt Hồn Kỳ lại đây, vậy hãy theo ta vào trong xem thử cho biết! Chưa dứt tiếng, thân hình đã vụt bổng lên, bề ngoài trông như vọt vào Vạn Mai Cốc, nhưng thực ra khi đến khúc rẽ, đã lẻn ngay thân vào con đường bí mật mà hồi nãy mình đã chuồn đến! Vị áo đen gầy cao mà ăn mặc lối ăn mặc theo lối Vô thường quỉ tay cầm Lang nha khốc thương bảng, và Câu hồn lệnh bài, không thể nào ngờ rằng Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết lừng lẫy với danh hiệu Đoạt Hồn Kỳ ác này, lại thình lình ra tay đối với mình như thế! Trong tình trạng không phòng bị ấy, thân hình lập tức bị ngọn kình phong của lá cờ đoạn đỏ quạt thốc vào người, lập tức khí huyết toàn thân đều cảm thấy một áp lực ngộp thở, thân hình bị đưa khỏi mặt đất và lao về giữa một hang tối âm u của triền núi! Người ăn mặc theo lối Đoạt Hồn Kỳ đang đứng trên đỉnh phong hướng Bắc, bỗng thấy Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết dùng kỳ phong quạt thốc vào người như vô thường quỉ ấy, thế nào cũng bị thương nặng mất, hét lên một tiếng xé không gian, tay trái vung mạnh phát ra một lúc ba ngọn Bạch cốt đoạn tiễn (tên ngắn làm bằng xương người)! Những mũi tên bạch cốt ấy được đánh ra thinh không, chứ không nhắm hẳn vào người, nhưng tốc độ bay của từng mũi tên lại khác nhau, khoảng cách của mỗi mũi ước chừng trượng rưỡi, mũi tên gần nhất lúc này cũng cách xa trên năm trượng rưỡi! Người ăn mặc theo lối Đoạt Hồn Kỳ ấy, sau khi đánh ra ba ngọn Bạch cốt đoạn tiễn liền tung mình nhảy theo luôn ba mũi tên, hai chân vèo lướt lên trên ba mũi tên đang bay ấy để mượn sức nhún mình đến, trông nhẹ nhàng như một thanh đình điểm thủy (con chuồn chuồn chấm lướt trên mặt nước) vèo ngang hơn mười ba trượng, vượt qua hẳn tuyệt vách, lướt ngay xuống hang tối âm u của triền núi, đưa tay ra hứng ngay lấy người ăn mặc theo lối Vô thường quỉ, đỡ lên sườn vách! Người ăn mặc theo lối Vô Thường Quỉ ấy vì bị ngộp thở, nên đã hôn mê bất tỉnh nhân sự, kẻ ăn mặc theo lối Đoạt Hồn Kỳ chỉ còn cách nắn bóp cho y, khi nghe y thở ra một tiếng dài xong, mới cúi đầu xuống nói bên tai y rằng: - Bọn họ sẽ tới sau, vậy ngươi truyền dụ lệnh của ta tất cả mọi người hãy chờ đợi ta tại ngoài cửa cốc Vạn Mai, nếu không có lệnh gọi của ta, cấm tuyệt không ai được tự tiện đột nhập vào cốc! Bởi Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết đã nhoáng thân vào lại Vạn Mai Cốc, bóng dáng đã biến bay vào rồi, nên người ăn mặc lối Đoạt Hồn Kỳ sau khi cấp tốc căn dặn mấy lời, cũng tung mình như một làn khói đen vèo hẳn vào trong cốc? Làn khói đen vừa vút vào trong cốc không bao xa, bỗng một bóng đen nhoáng nhanh như điện, từ trong phía Thiên Hương Ấu xuyên vèo thẳng ra! Thật khéo hết chỗ nói! Một bên vụt tung mình nhoáng từ bên ngoài vào, một lại từ bên trong bay vèo ra, thân pháp đều hấp tấp nhanh bằng nhau, suýt thì cả hai đều chạm trán, nhưng vì ai nấy đểu có môn khinh công thượng thặng trong mình, cộng thêm nhãn lực (sức nhìn) tinh tuyệt, cả đôi bên, trong nháy mắt đã nhận ra kẻ đối phương và đang tung thân vào ngược chiều với mình, về lối phục sức cũng như lối thân pháp đều hoàn toàn y hệt như mình! Người ăn mặc theo lối Đoạt Hồn Kỳ từ bên ngoài vào thân nhoáng vào trong cốc, bắt gặp Đoạt Hồn Kỳ từ trong cốc tung mình vèo ra, tưởng đâu là Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết đã chạy ngược về, còn phần Đoạt Hồn Kỳ từ trong cốc tung mình ra ấy, cũng ngờ rằng Đoạt Hồn Kỳ đang tung mình nhoáng vào đây là Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết! Thể là cả đôi bên đương sự, đồng hét lên một tiếng kinh người, rồi cùng một động tác và tốc độ như nhau, nghĩa là ai nấy chuyển cờ qua tay trái, tay phải cùng vung chưởng, hai ngọn cuồng phong cuồn cuộn tìm nhau đụng độ trên thinh không! Thì ra người ăn mặc theo lối Đoạt Hồn Kỳ mà từ trong cốc tung mình ra ấy, lại là Thiểm điện thần khất Gia Minh vừa từ trong Thiên Hương Ấu vọt ra, trong lúc ấy thì Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết chợt thấy Thiểm điện thần khất Gia Minh chưa chết, biết ngay nhóm Nam Bút Tây Đạo chưa bị hại, giật mình thất kinh vội lẻn ngay vào một đường mật đạo, (đường ngầm bí mật), chăm chú theo dõi động tĩnh bên ngoài! Thiểm Điện Thần Khất thình lình tung mình ra lúc này, là bởi vì sau khi Thượng Quan Linh lo tiễn đưa Chung Ly lão nhân và Càn Khôn Ngũ Tuyệt rời khỏi xong, rồi hai người đứng ngắm nhìn cảnh tiêu tàn của Thiên Hương Ấu trước mắt, trong lúc đang buồn man mát, bỗng thình lình nghe tiếng cười âm u rợn người từ bên ngoài cốc vang vào! Thượng Quan Linh nghe rõ tiếng cười quái dị ấy, nhận ngay là tiếng cười của Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết, vội lên tiếng nói với Thiểm điện thần khất Gia Minh rằng: - Thưa Gia tiền bối, ngài thử nghe coi, hình như Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết còn chưa đi xa thì phải? Rất có thể là sau khi y nghe tiếng nổ của đồng cầu tưởng đâu cánh bọn mình đã bị tan thành tro bụi hết cả rồi, nên hí hửng quay lại để xem sự thể ra sao chứ gì? Vậy ngài có thể từ Thiên Hương Ấu này nghênh thẳng ra ngoài cửa cốc để đón đường y, còn vãn bối sẽ lo ngược khỏi vách triền này bao hậu sau lưng! Theo thiển kiến của vãn bối, lòng dạ của Cơ Thiên Khuyết này tàn ác độc hiểm tuyệt luân, việc cảm hóa không thể nào thực hiện nổi trên người như y đâu nếu có thể nhân cơ ra tay trừ khử, cứ việc thẳng tay cho rồi? Thiểm điện thần khất Gia Minh lắc đầu cười rằng: - Ấy, Thượng Quan lão đệ nói như thế đâu được, cứ xem vụ Cửu Độc Thư Sinh giam cầm Chung Ly lão nhân gần hai mươi năm trời ở tuyệt cốc Cửu Hoa Sơn như vậy, thế mà người ta trước khi tặng cây Phong ma đồng đoạt hồn bảo kỳ, đã ân cần dặn đi dặn lại: Phải ráng làm sao độ hóa ba lần với Cơ Thiên Khuyết, nếu sau ba lần vẫn chưa chịu cải ác qui thiện, chừng đó hãy thi hành diệt trừ? Một đức tính nhân hậu tuyệt độ như thế, thật đáng quí hóa biết bao? Lão đệ đây mới bước chân tập tễnh vào giang hồ, nên noi gương ấy để làm kim chỉ nam hành sự, chớ nên thấy mà ngại việc, thường nói Quân tử cần đại lượng.


Thâm La Dạ Thẩm

32 U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh gật đầu lia lịa rằng: - Sau khi Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết trốn khỏi La Phù Sơn, nếu không đi Phúc Kiến Giang Tây, thì cũng đi Hồ Nam Quảng Tây hai đường này, nói tóm lại, y đã rời khỏi địa phận Quảng Đông, ắt khó mà tìm cho ra! Vậy Diêm Nguyên Cảnh nay muốn mời Gia đại hiệp cùng Thượng Quan tiểu hiệp đuổi ngay về hướng Tây Bắc còn phần tôi sẽ dắt theo Cam, Mục, Tiêu, Phong bốn vị, đuổi về hướng Đông Bắc, thế nào cũng nguyện bắt cho kỳ được vị ma đầu võ lâm ghê gớm này mới được! Thiểm điện thần khất Gia Minh nghe xong, bèn mỉm cười nói với U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh rằng: - Việc truy tầm tên Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết cứ chiếu theo phương hướng của Diêm thần quân nêu ra vậy, mạnh ai nấy lo cho tròn việc! Tục ngữ có câu: Có công mài sắt có ngày nên kim! Ở đời không có việc gì khó chỉ sợ những kẻ không có lòng mà thôi! Dù cho Cơ Thiên Khuyết có quỉ quyệt thiên biến ngàn hóa đến đâu đi nữa, thế nào y cũng có ngày lọt vào tay bọn mình để cúi đầu chịu tội! Nhưng Gia Minh có một điều xin khuyên với thần quân là: Oan gia không nên kết làm gì, nếu có thể dung thứ được cho đối phương thì nên tha, nếu sau này Cửu Độc Thư Sinh có thể bỏ được tính hung bạo tàn ác, xin mong Diêm thần quân hãy cố cho y một lối thoát để tự cải hối! Nỗi hận xưa kia và mối thù ngày nay của Diêm Nguyên Cảnh đều đang rối beng trong lòng, Diêm Nguyên Cảnh không thể nào không nguôi cơn oán hờn của mình được? Nhưng khi nghe xong những lời nói của Thiểm điện thần khất Gia Minh, thoạt tiên cũng bắt đầu kinh ngạc, nhưng khi nghe đến Gia Minh nói đến mấy câu chót, và đồng thời thấy đưa tay lên rờ những vết thương bị Đoạt Mệnh kim châm đánh vừa rồi, đôi mắt tỏ hắn ra một thần sắc nhân đức ôn hậu, bất giác mặt đỏ cúi đầu tuân lời ngay.


Huyết Lệnh Thần Đàn

33 Cơ Thiên Khuyết nghe vậy, mới vỡ lẽ ra hai hình nộm trắng đen ngoài cửa miếu vừa rồi mình đã dùng phách không chưởng đánh tan ra, tỏa ra một đám khói vàng, chính thứ khói vàng này là một loại ám khí thất truyền từ lâu đời, tức là một loại ám khí khi đánh ra, kẻ bị không hề có thương tích, nhưng sự thật đã bị thương nặng! Hèn gì Cơ Thiên Khuyết vừa rồi đã cảm thấy toàn thân ớn lạnh rùng mình khó chịu! Mặt nạ da người khẽ khích động, lạnh lùng nói với U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh rằng: - Tuy môn ám khí Tu la cửu hàn sa có thể nói là bá đạo trong giang hồ, nhưng Cơ Thiên Khuyết này nay công lực đã thành tựu như: ngũ khí triều nguyên, tam hoa tụ đỉnh, trong nội phủ ngũ tạng có thể nói là cứng như sắt đồng tùy ý! Vậy ám khí của ngươi đã làm gì được ta? U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh hừ lên một tiếng lạnh lùng rằng: - Rất có thể hai hình nộm có chứa chất ám khí Tu la cửu hàn sa không thể nào làm cho một nhân vật như ngươi bị thương được! Nhưng trong hai mũi kim châm tẩm độc của ngươi ta trả vừa rồi, chính ta đã.


Ân Thù Biến Ảo

34 Cơ Thiên Khuyết sau khi định thân, ngầm nghĩ trong bụng rằng: Từ ngày đại bại ở La Phù Sơn đến nay, tên Cửu Độc Thư Sinh của mình, hình như ở đâu cũng gặp sự xui xẻo? Quả thật không còn cách gì để xoay sở! Dù cho mắt tinh tai thính đến đâu đi nữa, hay về sức tu luyện nội công trong vòng mười trượng chu vi, dù là một cây kim rớt xuống đất, cũng có thể lập tức phát giác ngay, thế mà sao mười cô thiếu nữ thình lình xuất hiện trên các mỏm đá như thế, mà mình không hề hay biết tí gì? Nhưng Cơ Thiên Khuyết vốn là kẻ có võ học tuyệt vời trong mình, càng nằm trong những tình trạng bất lợi như thế này, y càng bình tĩnh trầm lặng hơn, tay mặt rút luôn cây phong ma đồng giả từ trong mình ra, treo ngay lá cờ đoạn đỏ sọ người để chuẩn bị nghênh cự với những ám khí của địch, xong đưa tay chỉ về thiếu nữ mặc áo bào đỏ đứng phía trái nhất lớn tiếng rằng: - Nữ oa kia hãy thông báo danh tính!.


Tu La Tam Bảo Và Diệu Vũ Tiêu Thanh

35 Một ngọn phách không kình khí và một luồng âm hàn phong sau khi tiếp hợp với nhau, đôi bên đồng cân ngang sức. Ngọc Tiêu Lang Quân không khỏi kinh ngạc về võ học của đối thủ không những không giống nhau, mà còn kinh ngạc hơn về lối chường phong của Diêm Nguyên Cảnh, thình lình ngừng ngay tay lại lạ lùng hỏi rằng: - Ngươi với Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết cùng đồng một môn phái với nhau sao? Diêm Nguyên Cảnh lắc đầu cười rằng: - Trong số sư huynh đệ của Diêm Nguyên Cảnh, tuyệt không có người nào tính lang sói như Cơ Thiên Khuyết vậy! Chẳng qua chúng tôi mỗi người được bốn chương về quyển kỳ thư võ lâm của Tu La Tôn Giả là U Mịch Thập Tam Kinh, nên về lối võ học có nhiều chỗ giống hệt như nhau.


Ngũ Tuyệt Nhân Bì

36 Thượng Quan Linh nghe vậy, cũng ngước mày hỏi rằng: - Ngài đã nói vậy, thì vị kỳ nhân này là ai? Phải chăng là kẻ ẩn náu biệt tăm biệt tích là sư tỉ đệ Tiếu diện diêm bà Mạnh Tam Nương và Ngọc tiêu lang quân Phan Ngọ? Hoặc là tên độ không hóa, giết không xong, chạy thì nhanh, trốn lại khéo, tức là tên Cửu độc thư sinh Cơ Thiên Khuyết lại tái xuất giang hồ để gây rối loạn nữa đây chăng? Thiểm điện thần khất Gia Minh trầm tư một lúc rồi cau mày rằng: - Trong hai nhân vật này, đều rất có thể là họ lắm, hoặc là những nhân vật khác cũng chưa biết chừng? Nói tóm lại, bất luận họ thuộc loại nhân vật nào đi nữa, mà đã dám ngang nhiên khiêu chiến với cánh mình thế, chúng mình không thể nào không chuẩn bị phòng hờ sự mưu tính ngấm ngầm của chúng, nhất là trong cuộc hành trình đi miền Tây này, phải đặc biệt để ý tất cả mọi sự kiện khả nghi có thể đưa đến những mưu hại của đối phương! Dứt lời hai người vẫn tiếp tục lên đường, nhưng khi đến giao giới của ba tỉnh An Huy, Hồ Bắc, Giang Tây, thì lại có kẻ lạ kiếm chuyện khiêu khích? Địa điểm vẫn là nơi rừng rậm âm u, thời gian cũng thuộc về thói quen của những người giang hồ hành sự, nghĩa là vào khoảng canh hai! Một khu rừng hiểm ác, cảnh sắc thê lương, tứ bề trập trùng những ngôi hoang trũng (những mồ mả lớn lộng lẫy) vô chủ, cộng thêm trăng mờ bị mây che, càng hiểu rõ cảnh âm u thảm đạm, khiến kẻ nhìn hơi khó chịu! Thiểm điện thần khất Gia Minh nghiêng đầu nói với Thượng Quan Linh rằng: - Này Thượng Quan hiền điệt, tôi đã lâu ngày không đi ngang đây rồi, vậy cậu xem thử coi những ngôi mộ hoang trùng trùng điệp điệp đây phải chăng chúng mình đã đến gần nơi Cửu U Địa Khuyết của vị U mịch thần quân Diêm Nguyên Cảnh đó không? Thượng Quan Linh lắc đầu rằng: - Dạ thưa Cửu U Địa Khuyết nằm dưới Vạn Tính Công Phần cơ ạ, cách đây còn khoảng bảy, tám chục dặm xa! Xưa kia Gia lão tiền bối chẳng đã từng cứu vị U Mịch Thần Quân tại đó? Sao ngài còn nhận không ra? Vạn Tính Công Phần nhiều mồ mả hơn đây, cảnh sắc cũng có phần âm u rùng rợn hơn đây nhiều! Thiểm điện thần khất Gia Minh gật đầu cười, vừa chực lên tiếng, đột nhiên phía đằng sau một tiếng kỳ lạ nổi lên và một ngọn gió đánh tới! Thượng Quan Linh vốn đã được Tiêu diêu lão nhân Chung Ly Triết truyền cho ngọn tuyệt kỹ Vân phiêu điện thiểm, còn Gia Minh lại tự có ngọn Thiểm Điện thân pháp trong người, đều là những ngọn khinh công thượng thặng có thể ngạo thị trong giang hồ đương kim, nên khi nghe có tiếng động lạ, chỉ thấy cả hai nhoáng vèo một cái chia hẳn hai bên tả hữu vọt ra xa trên bảy thước.


Tái Hiện Trên Giang Hồ

37 Phía nam Hoàng Hà của miền Trung nguyên, toàn một miền núi non nguy nga hùng vĩ, chùa chiền mọc khắp nơi? Khí hậu tuy vào tiết mùa xuân, nhưng cảnh sắc không được đậm đà như miền Giang Nam, nhưng cũng không vì thế mà thiếu kém các hoa thơm cỏ lạ của địa phương, ong bướm dập dìu lo hái nhụy xuân.


Bát Long Ngân Bị Trộm

38 Thượng Quan Linh lại băn khoăn suy nghĩ, không biết Bát bối na tra Hoàng Phúc này có nói láo với mình không, nhưng chợt nghĩ: nếu hắn muốn lừa mình, nguyên do chính chẳng qua là sợ chết, hơn nữa mình lại đang cố tình theo dõi từng thái độ nhỏ nhen của hắn, dù sao hắn cũng không dám đùa với tử thần như thế, nếu mình phát giác một chút nghi ngờ gì, cứ đoạt ngay mạng hắn là yên! Nhưng chàng lại nghĩ lệnh nghiêm của thầy dặn phải giữ trang viện cho cẩn thận, nay mình dám trái lời thầy sao? Nhưng chàng lại lập tức tự tìm lời biện hộ cho mình, cứ xem tình trạng này, có đến tám chín phần mười là sư bá và sư phụ đã gặp nguy tại Lạc Thủy rồi, mình đâu có thể ngồi im không cứu, dù là võ công mình không tới đâu, mình cũng có thể âm thầm điều tra, rồi tìm cách cứu sau! Tâm trạng của Thượng Quan Linh lúc này mâu thuẫn vô cùng, chàng không sao quyết định được nên đi hay không! Nhưng rút cục, tuổi thiếu niên đã xúi chàng mở cuộc mạo hiểm? Chàng hấp tấp thu thập những hành lý, khi liếc mắt nhìn thấy cây đàn Bát long ngân trên bàn, chàng vội thu cất vào hộp, nghĩ bụng nếu để lại trong nhà chắc không yên ổn, chẳng thà mang nó theo bên mình có lẽ chắc chắn hơn nhiều.


Khắc Cốt Tương Tư

39 Đông tăng Túy Đầu Đà, Nam bút Gia Cát Dật, Thượng Quan Linh, ba người từ trong bụi đen mịt mù ấy tung mình ra, đều oán trách Bắc kiếm Phổ Côn đã phụ thanh danh trong Càn Khôn Ngũ Tuyệt.


Dạ Thám Cửu Thiên Tự

40 Thượng Quan Linh bỏ ngay ngựa lại, nhặt hết những đồ vặt vãnh gói chung vào một gói rồi quàng lên vai, sử dụng ngay đến ngạnh công (lối võ cứng rắn) Đinh Giáp Khai Sơn, chàng đi đến đâu vung chưởng bửa chém tới đó, tiếng chưởng ào ào, tiếng ngã huỳnh huỵch! Hễ kẻ nào ngăn lối đều bị quét sạch ráo, khiến cho đám đông hoảng hồn thất phách né tránh tứ tung nhường lối đi cho chàng, chỉ vài bước nhún nhảy, Thượng Quan Linh đã tung mình ra mấy trượng, khi chàng quay nhìn lại phía Hầu Hạo, thấy chàng ta vẫn còn bị ba người công hãm.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Mai Ảnh Mai Hương

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 7


Thiết Thư Trúc Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 88


Ác Thủ Tiểu Tử

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 24




Ma Đồng

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 3




Ân Thù Kiếm Lục

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 60