61 Một hoa viên cực lớn tràn ngập những đóa hồng nở rộ, xinh đẹp rực rỡ khiến cho người khác không nỡ rời mắt. Toàn bộ hoa viên đều dùng để trồng hoa hồng với hai màu đỏ và trắng, nhiều đến lóa cả mắt.
62 Sắc trời hơi tối lại, Phượng Tê đưa Phượng Lại Tà trở lại phòng, sau đó liền rời khỏi. Phượng Lại Tà vừa bước vào phòng thì đã nhìn thấy Tiểu Bạch đang đứng đờ người cạnh cửa sổ, đưa lưng về phía mình.
63 Trong hội trường to lớn, những chàng trai cô gái huyết tộc diện đủ các loại lễ phục, cầm trên tay ly rượu đỏ tươi, nhìn nhau cười. Sự xuất hiện của Phượng Lại Tà và Phượng Tê thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
64 Tiểu Tiểu Bạch vừa chạm chân xuống đất liền xoay người phun ra một viên lửa đạn bắn thẳng về phía bạch lang. Bạch lang nhanh nhẹn né được, sau đó tiếp tục nhe nanh múa vuốt nhào tới.
65 “Cho em hỏi, chị có nhìn thấy chị Tiểu Tà không?” Phượng Tê và Phượng Ca đang lắc đầu nhìn bóng dáng của Hỏa Đề thì có một bóng người nhỏ nhắn đi tới cạnh Phượng Tê, đưa tay kéo váy hắn.
66 [Chú thích: tử: màu tím; mâu: con ngươi]Hỏa Đề tới trước một cánh cửa sắt, đưa mắt nhìn qua vài lần. Tiểu Bạch đi phía sau hắn, khứu giác nhạy bén dễ dàng ngửi thấy mùi tanh cổ quái tràn ra từ bên trong.
67 “Hỏa Đề. ” Phượng Ca đang thay quần áo trong phòng thì Hỏa Đề và Tiểu Bạch lại thình lình xuất hiện. Hắn giật mình, động tác trên tay cũng ngừng lại. “Ngươi bị sao vậy?” Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Hỏa Đề, Phượng Ca vội vàng đưa tay đỡ hắn dậy, sau đó lại phát hiện dòng máu chảy ra từ khe hở giữa những ngón tay đang che lấy cái cổ của Hỏa Đề.
68 Trong căn phòng im lặng, một vài cơn gió làm tung bay tấm rèm bên cửa sổ. Phượng Lại ngồi bên giường, lẳng lặng ngắm nhìn cô gái đang ngủ say. Hắn quan sát kĩ lưỡng từng tấc một trên cơ thể Phượng Lại Tà.
69 Buổi chiều trong lành và ấm áp, Phượng Lại Tà cuộn mình ngủ trong lòng Phượng Lại tựa như một con mèo con, khóe môi lộ ra một nụ cười ngọt ngào, không biết trong giấc mơ đã thấy được điều gì mà khuôn mặt luôn tỏ ra vui tươi hạnh phúc.
70 Ngày thứ hai trở lại phủ bá tước, Phượng Lại Tà đang mơ màng ngủ thì bỗng cảm thấy khó thở, ngực bị ép lại khiến hô hấp không thông. Buồn bực mở mắt, cô bé liền giật bắn người bởi cái đầu sói chình ình trước mặt mình.
71 Phòng ốc đổ nát, mặt đất cháy đen, Phượng Lại Tà cảm thấy mình đang đứng giữa một đống hỗn độn. “Cô bé, con tìm ai?” Một người phụ nữ ở sát vách nhìn thấy Phượng Lại Tà ngơ ngác đứng giữa phòng, tò mò hỏi.
72 Sài vừa nói xong, Tiểu Bạch đã bắt đầu gầm rít, hai mắt dán vào người hắn. Phượng Lại Tà thông qua cảm ứng tâm linh cảm thụ được sự xúc động trong lòng Tiểu Bạch.
73 “Ai da, hóa ra Mục Đồ đại thúc bị hủy dung rồi. ” Phượng Lại Tà mỉm cười gật đầu, nhớ lại hoàn cảnh lúc đó: cho dù không chết cháy thì hắn ta cũng chẳng thể sống khỏe sống tốt được.
74 Giữa đêm khuya, bầu trời màu đen kịt trông có vẻ đặc biệt u ám, Phượng Lại Tà nhảy xuống giường, đi tới sân thượng, làn da trên người đã khôi phục màu sắc như bình thường.
75 “Bỏ ngươi và sư phụ lại cho Sài đại thúc và tên kia? Đây không phải là phong cách của người ta. ” Phượng Lại Tà đưa mắt nhìn người thiếu niên mặt tái nhợt, hai mắt đóng chặt, đôi tay vô lực rũ xuống đất đang được Sóc Li cõng trên vai.
76 Đầu lưỡi liếm qua khóe môi, xóa đi giọt máu dính trên đó, mùi vị của máu tràn ngập trong khoang miệng Phượng Lại Tà. Khát. Khát quá. Nó cần máu, nó cần một dòng máu ấm áp để làm thông cổ họng đang khô rát.
77 “Muốn sống thì phải quên hết những chuyện xảy ra ngày hôm nay. ” Phượng Lại đưa mắt nhìn toàn bộ căn phòng, ánh mắt tuy lơ đãng nhưng lại làm cho người khác có cảm giác đông cứng lại.
78 Trong cơn mơ màng, Phượng Lại Tà thấy được một đôi mắt màu tím đang nhìn chằm chằm mình, sắc tím diễm lệ kia làm cho cô bé cười rạng rỡ, vội vã chạy về phía đôi mắt ấy.
79 Ma giới – Ma lang bảo. Nguyệt Quang nằm mệt mỏi trên giường, muốn cử động tay chân nhưng lại cảm thấy vô lực. Nguyệt Quang tức giận chau mày lại, việc mất máu làm cho hắn bị thương còn nặng hơn dự tính, mặc dù được viên huyết hoàn kia kịp thời chữa trị nhưng cũng không thể phục hồi sức khỏe chỉ trong một thời gian ngắn.
80 “Cái gì? Daddy phải về ma giới?” Tiểu Tà ngạc nhiên mở to mắt. Bọn họ mới tới nhân giới vài ngày, vì sao phải quay về nhanh như vậy? Nó còn đang định trở lại trường học tìm Hàn Ngự và Long Toa Toa để lấy ít “dụng cụ”, dù sao thì bọn họ vẫn là kho vũ khí của nó.