1 - Con à…Dì biết dì có lỗi với mẹ con con nhưng bây giờ con là người duy nhất cứu vãn được cái gia đình này…Dì xin con… Bà Minh ngồi sụp xuống chân Tử Di khóc nức nở cầu xin cô bé con riêng cúa người chồng hơn mình gần hai con giáp.
2 Tử Di đang ngồi tham khảo một số sách gì đó liên quan đến ngành học của cô trong thư viện: - Cô Di mời đi theo chúng tôi. Tử Di ngước mắt lên, 2 người đàn ông sừng sững vạm vỡ đứng trước mặt cô.
3 Bầu trời thật quang đãng với những tia nắng chạy như đang đuổi nhau. Thời tiết thật đẹp nhưng trong căn biệt thự này thật quá vắng lặng…chỉ một mình Tử Di ngồi buồn chán nản, cô quyết định hôm nay sẽ ra ngoài mua sắm một số thứ để trang trí lại cái phòng lạnh lẽo này.
4 Trước cổng nhà có rất nhiều hoa tang, mọi người đang đến viếng rất đông. Tử Di chạy thẳng vào trong, sóng mũi cô cay cay…sao đột nhiên ba cô lại ra đi như vậy.
5 Tử Di cố gắng mở to mắt không chớp cho gió thổi vào cay mắt như thế cô sẽ có thể khóc được. Nhưng sao mãi mà không được giọt nào. Đôi mắt vẫn ráo hoảnh.
6 Ông Thịnh rút khăn giấy trên bàn chặn mồ hôi, miệng nói: - Vậu ông có cách nào giúp tôi…tôi sẽ hậu tạ. Trợ lý Kim ngả người dựa lưng vào ghế chân vắt chữ ngũ, nheo mắt nói: - Chuyện này khó đấy… Ông mở ngăn kéo lấy một xấp tiền cho vào phong bì đứng dậy.
7 Ông Đổng rất muốn kết thông gia với gia đình Tuyết Y nhằm tăng mạnh thế lực cho mình và có thêm nguồn vốn để dự án sắp tới của ông được suôn sẻ thế nên mới đề cập chuyện này đường đột và nhanh đến vậy.
8 … - Huỳnh tổng, xin cậu cho chúng tôi một con đường sống đi, làm ơn đi…- Ông Thịnh qu … - Anh… Đan Băng mở cửa phòng San Phong, cậu bước vào miệng cười tươi: - Chăm nhỉ, không đi chơi với bồ sao? - Làm gì khó – San Phong thở hắt ra.
9 Mọi người đnag chờ đợi kết quả mà Tuyết Y cứ chần chừ mãi chưa tích, người MC dục: - Cậu hãy chọn nhanh đi ạ, mọi người đang rất hồi hộp mong chờ đấy.
10 Đan Băng đang chạy xe thì có một chiếc BMW chặn ngang mặt mình, cậu phanh vội, nhíu mày nhìn chiếc xe trước mặt, giọng đnah lại: - Làm gì… Tuyết Y bước xuống, môi đã điểm sẵn nụ cười đẹp: - Đi dùng bữa với anh chứ em trai.
11 Ngồi một mình không biết làm gì giết thời gian. Tử Di thấy chiếc láp tóp đang đặt trên bàn, cô nhớ lại chuyện mình muốn làm. … Tử Di mở láp tóp vào google tìm thông tin về Hàn thiếu mãi không lên gì cả, cô nằm sụp xuống giường buồn thiu.
12 Song Linh tự nhiên khoác tay Hàn thiếu kéo đi, cô không quên quay mặt lại cười trêu ngươi Nhã Kỳ khiến Nhã Kỳ tức nổ đom đóm mắt, răng cắn vào môi như muốn bật máu.
13 Đan Băng nghe giọng Tử DI hát mà cậu cảm tưởng như cô đã khóc nhưng khi quay nhìn cô thì trả thấy giọt nước mắt nào cả. Phải chăng cô quá nhập tâm khi hát bài này….
14 Cộp… San Phong nắm chặt chiếc điện thoại trong tay đưa lên cao ném mạnh vào một góc phòng làm việc …sao cậu cứ mãi mất bình tĩnh thế này…cậu không còn là San Phong điềm đạm thường ngày nữa rồi… San Phong đang rất lo cho Tử Di, cậu rất muốn biết tình hình Tử Di bây giờ ra sao nhưng sao lại thuê bao thế này… Trợ lý Kim đứng nhìn cảnh tượng này mà lạnh người, ông theo cậu cũng đã được ngót 4 năm vậy mà chưa khi nào thấy San Phong nóng nảy như vậy…cậu là người ưa vẻ tao nhã mà lại… San Phong ngồi phịch xuống ghế cáu gắt nói: - Ông đi tìm ngay Tử Di cho tôi.
15 San Phong kéo lại áo mình, cậu phủi phủi áo, mắt vẫn lườm Tuyết Y rồi nói: Lần sau cậu còn dám đụng đến Tử Di thì đừng trách tôi. San Phong quay mặt đi, ông Kim cũng chẹp miệng quay đi sau.
16 Cuộc họp báo…. Tách…tách… Những tiếng chụp ảnh vang lên khi Tuyết Y cùng với đối tác lớn của công ty ba mình bắt tay nhau : - Tôi rất trông chờ vào cuộc hợp tác giữa chúng ta.
17 Ở đâu đó, một bàn tay sờ sờ lên vai Tử Di… Hắn cười nói: - May mà còn có cô Di, ít ra tôi cũng sẽ kiếm được một số tiền kha khá trước khi đi khỏi đây.
18 Tử Di về nhà nằm nghĩ, cô không hiểu sao tự nhiên mình bị bắt lại đột nhiên được thả về. Cô trằn trọc mãi mà không sao ngủ được lý do tại sao. Tuyết Y đêm nay cũng không về… - Có chuyện đấy nữa à.
19 … Đã xế trưa bọn cướp thay nhau trực hai người kia… Đến lượt tên trọc canh, thấy đồng đội mình không còn ở đó nữa tên trọc mới chạy lại gần cởi trói cho Tuyết Y.
20 - Các người đưa tôi đến đây làm gì? Hai tên mặc áo véc đen nhấn vai ông Thịnh xuống. . . - Buông ra, các người là ai… Bà Thịh với bà Minh ngồi im một chỗ nhìn vẻ mặt mấy người bắt họ đến đây ghê gớm quá nên không dám lên tiếng.