1 Đông Phi, tại một khu bảo tồn động vật hoang dã. Gió từ rừng rậm phía xa liên tục thổi đến thảo nguyên, làm cho cánh đồng đậu lupin cùng với cỏ tranh Châu Phi bị thổi tạo nên âm thanh xào xạc, thân thể mềm dẻo của chúng nghiêng đổ về phía sau, hiển lộ ra tư thế cuộn sóng, dưới sự phản chiếu ánh sáng xinh đẹp tựa như một biển cát vàng, từng tầng một từ dưới chân cuộn sóng mãnh liệt về phía đường chân trời.
2 Trái với sự may mắn của Kane, Lý Kỳ trên xe việt dã lại cảm thấy hôm nay quả thực không may mắn. Hiện tại là 11 giờ trưa, theo kế hoạch, lẽ ra bọn họ đã tới đích -- bộ lạc người Maasai, rồi ở nơi đó chuẩn bị tiến hành việc chụp voi, nhưng bởi vì nhiếp ảnh gia Kane xui xẻo kia mà bọn họ đã chậm tròn 40 phút.
3 Khi mặt trời bắt đầu ngả về tây, Đường Mật trèo lên sườn núi, ngắm nhìn mảnh đất màu đỏ tươi phía dưới. Đất đỏ bao la dưới vách núi thỏa sức trải rộng, tựa như một ngọn lửa thiêu cháy sạch mọi thứ trên đường nó đi qua cho tới tận chân trời, mà ở chân trời, sa mạc lại viền thêm cho đám lửa cháy lan rộng kia một vòng mỏng manh màu vàng.
4 Ô tô xuyên qua sa mạc, lái vào một vùng thảo nguyên thưa cây, độ cao so với mặt biển không ngừng tăng dần, không khí càng lúc càng trở nên loãng. Dưới sự nhuộm đẫm của trời chiều, từ những áng mây đã hóa thành từng luồng ánh sáng nhè nhẹ bồng bềnh tản mạn khắp không trung, màu da cam, đỏ tươi, lam nhạt cùng tím thẫm đan chồng lên nhau, chậm rãi bay về phía trước, đẹp đến gần giống như cực quang* trong màn đêm.
5 "Tôi đã xem qua toàn bộ ảnh chụp ở bên trong, trong đó quả thật có rất nhiều voi. " Arthur ném cái thẻ nhớ kia xuống, đồng thời quan sát vẻ mặt Đường Mật.
6 Tuy rằng hiện giờ chỉ là mưa cuối mùa, mưa rơi sẽ không quá lớn, nhưng chẳng ai dám đi khiêu chiến sấm sét đánh xuống thảo nguyên vào đêm tối cả, cho dù là bộ đội đặc chủng được huấn luyện nghiêm chỉnh cũng sẽ không chọn loại thời điểm này mà đi vào chốn hoang dã vắng vẻ.
7 Vào ngay lúc Arthur chuẩn bị bóp cò, con sư tử trắng kia bỗng dừng động tác, sau đó từ từ lùi về phía sau, xoay người, lại lần nữa lẩn vào trong rừng rậm, thân hình trắng như tuyết sau khi lắc lư vài cái liền biến mất.
8 Mấy tháng sau, trong tiệm cà phê của một sân bay Châu Âu nào đó. "Lúc ấy anh ngồi trên chiếc máy bay cỡ nhỏ, khi đang bay qua một cái hồ nước của công viên quốc gia Masai Mara, đột nhiên, động cơ ngừng hoạt động, máy bay cắm thẳng xuống hồ, phi công không mất một sợi tóc nào bơi đi, còn anh thì bị chổng ngược ngâm trong nước lạnh như băng.
9 Sau khi Đường Mật chia tay với Lý Kỳ ở sân bay, liền đón taxi về nhà mình nằm ở một vùng nông thôn, còn Lý Kỳ thì cần chuyển cơ để bay đi Hawaii, thực hiện "Hành trình đi săn tươi đẹp" của anh ta trong hai tháng.
10 Makin thở dài, day thái dương trả lời: "Việc ấy đương nhiên là tốt, tại thung lũng Great Rift của Đông Phi chứa đựng tài nguyên địa nhiệt dồi dào nhất thế giới, nhưng con cũng biết đấy, với thực lực của một mình nước Z căn bản không thể riêng lẻ hoàn thành xây dựng hạng mục như vậy, tất phải dựa vào tài chính và kỹ thuật của những nhà đầu tư nước ngoài.
11 "Ba, hai, một. ""Póc" một tiếng, nút gỗ từ chai champagne bật tung ra, bọt trắng bắn khắp bốn phía, chất lỏng vàng óng ánh trút xuống những ly thủy tinh được xếp chồng như Kim Tự Tháp, hương rượu ngọt ngào hòa quyện với dải ruy băng có biểu tượng chim bồ câu hòa bình màu trắng xanh rủ xuống trên trần nhà bị gió thổi nhẹ đang phất phơ, các khách mời sôi nổi nâng ly, phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt.
12 Cô hoảng sợ quay đầu lại, chỉ thấy một nhân viên phục vụ đang nâng khay ngạc nhiên nhìn mình, có chút bối rối nói: "Cô à, cô có cần champagne không?"Đường Mật thở phào, cầm lấy một ly nói: "Cảm ơn.
13 Khi Đường Mật bước vào đại sảnh thì 20 bức ảnh mèo rừng Iberia cô quyên góp đã được nâng lên mức giá cao đến 5 vạn đồng Euro. Cô có chút kinh ngạc, tuy rằng cô coi như cũng có một ít danh tiếng trong ngành, nhưng dù sao vẫn còn là nhiếp ảnh gia trẻ tuổi, 5 vạn đồng Euro một tập ảnh chụp từ ý nghĩa nào đó cũng xem như là một loại vinh dự.
14 Đèn báo hiệu màu đỏ trước phòng cấp cứu vẫn đang chớp tắt, trên hành lang ảm đạm mọi thứ đều lờ mờ, thỉnh thoảng xuất hiện bóng áo trắng của bác sĩ và y tá, thoáng như những u hồn tự do.
15 "Không, tôi từ chối. Mặc dù hết sức cảm tạ anh và quý quốc đã giúp đỡ ba tôi, nhưng chúng tôi sẽ không vướng vào bất kỳ đấu tranh chính trị nào, càng sẽ không bán mạng vì bất kỳ thế lực nào.
16 Nhìn khuôn mặt tươi cười hoàn mỹ không tỳ vết của Arthur, Đường Mật bĩu khóe môi, bỏ chân từ trên đầu gối anh xuống, đứng lên đi về phía bàn trang điểm: "Anh hoàn toàn không cần phải làm như vậy, tôi sẽ không nói tiếng cảm ơn.
17 Một người đàn ông đang khom lưng điều chỉnh máy chụp hình trên giá ba chân, trang bị flash cỡ lớn trên máy chụp hình chắc chắn là nguồn gốc của ánh sáng mạnh vừa rồi.
18 Xe hơi đi qua khu dân nghèo, hai bên đường đều là những nhà bằng tôn đơn sơ, ngọn đèn dầu lờ mờ ánh ra từ khe hở lớn của cửa gỗ, tựa như những đốm lửa Photpho trong các phần mộ.
19 Nửa đêm, Đường Mật đột nhiên giật mình tỉnh giấc. Cô mơ thấy cha mẹ ruột của mình, biển rộng, nổ tung, bức tường cô nhi viện, ánh mắt điên cuồng tà ác của người đàn ông, cùng với nụ cười lúc cuối cùng trầm tĩnh mà lạnh lẽo kia của Emile.
20 Hai ngày sau, Đường Mật cùng Arthur tới hoàng cung của Emile. Lần này Emile chọn tiếp đãi bọn họ ở ‘hậu cung’ nơi sinh hoạt hằng ngày của hắn, bữa tiệc mang tính chất tiệc gia đình nên cũng không mời thêm người khách nào khác, chỉ có nhị phu nhân của hắn và người hầu cùng ra tiếp khách.