101 Lưu đại nhân chậm rãi đi lại, trầm ngâm nói:"Nếu đã như vậy, chuyện ta thuê các ngươi ám sát công chúa tạm thời dừng ở đây đi, mà gân huyền thú cũng đã thuận lợi thu được rồi, chuyện chỗ này cũng đã giải quyết xong, các ngươi cũng nên chia nhau rời đi, đợi một thời gian ta sẽ nghĩ cách an bài cho các ngươi rời khỏi Thiên Hương quốc.
102 Nhưng cũng vì thế mà có thể đoán ra một điều, vị Lưu đại nhân này tuy là một cao thủ Kim phẩm đỉnh phong cao cao tại thượng, nhưng hắn. . . không biết bơi!Tất cả những điều này, trong nháy mắt Quân Mạc Tà căn cứ vào tình hình mà đoán định.
103 Ba ngày sau, Quân Chiến Thiên lão gia tử trực tiếp đóng cửa! Lão cũng hạ lệnh xuống dưới: bắt đầu từ ngày hôm đó, trừ khi là hoàng thượng có chỉ, còn không bất cứ kẻ nào cũng không cho vào! Nếu có ai dám tiến vào nội viện nửa bước, giết ngay không tha! Toàn bộ Quân gia, bầu không khí lập tức trở nên khẩn trương giống như lâm đại địch, vô cũng nghẹt thở! Cửa vào nội viện được đóng chặt lại, phía bên ngoài, luôn luôn có hai hàng thị vệ gươm đao tuốt sẵn tuần tra liên tục.
104 Mấy đạn hán phụ trách củi bếp thấy vậy cũng hết hồn, mồ hôi lạnh tuôn ra như suối. . . . . !Điên rồi. . . điên rồi. . . . . vất người vào nồi nước sôi khơi khơi luộc như vậy?Nếu như.
105 Hai mắt đẫm lệ, lúc ngẩng lên đã thấy phụ thân và thằng cháu đang đứng trước mặt mỉm cười nhìn mình, ánh mắt tràn đầy ấm áp. Quân Vô Ý trở lên kích động, bước nhanh về phía trước hai bước, đột nhiên "bịch" một tiếng quỳ xuống: "Hài nhi bất tài thỉnh an phụ thân đại nhân!" Mười năm rồi, đã mười năm hắn ko thể làm một lần đại lễ với phụ thân mình như vậy!Quân Chiến Thiên cả người run rẩy, giọng nới cũng ngẹn ngào: "Con trai của ta.
106 Một tiếng "Tranh" vang lên. . . . Vốn dĩ Ngọc san hô ban đầu trong suốt, hiện tại đã bắt đầu xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt bên trong, liên tục luân chuyển như muốn thoát ra ngoài.
107 Đang trông mong đỏ mắt, nhưng Độc Cô lão gia tử hiểu rằng, vế dưới từ giờ về sau, cho dù nhắm mắt cũng ko có cơ hội mà hoàn thành. Điều này làm cho Độc Cô Tung Hoành lão gia tử phiền muộn không thôi.
108 Nói đến lúc sau, ngữ khí của hắn đã trở nên dữ dội. Quân Vô Ý nhíu mày hỏi: “ Nếu nói như vậy, chúng ta cứ phải khổ sở giấu diếm hoài, cho đến chết cũng không ngưng ư?”“ Tam thúc, hình như người hơi thiển cận một chút? Người cứ nhìn Thịnh Bảo Đường mà xem” Quân Mạc Tà thản nhiiên cười nói: “Cả thiên hạ này, có hoàng đế nào dám đụng đến Thịnh Bảo Đường?”Quân Vô Ý giật mình kinh hãi: Thì ra dã tâm của đứa cháu mình lại lớn đến thế.
109 Quân Chiến Thiên lạnh lùng nhìn hắn nói: "Độc Cô Tung Hoành, không biết cháu của ta làm gì đắc tội tới ngươi đến nổi ngươi phải tự mình ra tay? Thoải mái mà nói ra đi!"Độc Cô Vô Địch hừ nhạt một tiếng, trợn mắt mắng: ”Nếu nó dám đắc tội ta, cũng chẳng có gì to tát, lão phu là người đại nhân đại lượng, cùng lắm là đánh một cái rắm rồi phủi đít bỏ đi! Tuy nhiên, chuyện không nên làm nhất hắn cũng dám làm, to gan chọc ghẹo tới Tiểu Nghệ nhà chúng ta! Ta nói cho Quân Chiến Thiên ngươi biết, may mà cũng chưa có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, nếu không, đến xác của cháu ngươi, ngươi có muốn tìm cũng tìm không ra!""Nếu Mạc Tà chỉ cần thiếu một cọng tóc, Độc Cô Tung Hoành, ta đảm bảo Độc Cô thế gia các ngươi sẽ hối hận cả đời!" Quân Chiến Thiên lạnh lẽo nói.
110 "Thực sự quá thần kì mà! Mấy tên này được nuôi lớn bằng cái gì vậy ta? Mỗi người đều có đầy đủ những nét "ưu tú nhất, dũng mãnh nhất" của Trương Phi, nếu cho mấy tên này đi tới thế giới lúc trước của mình đóng Tam Quốc Diễn Nghĩa, chắc chắn cả đám này khỏi cần hóa trang luôn, hơn nữa, quan sát kĩ còn thấy so với hàng hiệu còn "khủng" hơn nhiều".
111 - Ngươi còn nói không nhiều lắm? Cái vò lớn như vậy a!Bên trong ít ra cũng phải năm mươi cân rượu. Chỗ này. . . . . . ít nhất. . . . cũng có vài trăm cân, đáng tiếc là chúng ta chỉ có thể ngửi.
112 Khi về đến, lão gia tử liền sửng sốt. Lão vốn tưởng rằng, lão đi vắng lâu như vậy, cháu mình cho dù là không bị bắt đi, chắc chắn cũng bị hành hạ bầm dập như trái chuối.
113 - Dạ có, bảy vị Độc Cô thiếu gia đích xác có đến, bọn họ đến tìm thiếu gia. Về phần vì chuyện gì, thuộc hạ cũng không biết. Tên thủ vệ gác cổn này chính là quan binh cũ của Quân Vô Ý, đương nhiên hiểu rõ ý tứ của Quân Vô Ý.
114 "Đây đúng là thứ rượu tốt. " Quân Mạc Tà cười giống tiểu hồ ly, nói: "Xin hỏi đại tướng quân, mười vạn lượng một vò, chẳng lẽ là quá đắt sao?"Chép chép miệng, Độc Cô Vô Địch buột miệng nói: "Đáng giá, quá đáng giá.
115 Tam thúc Quân Vô Tình ngồi đối diện càng ho kịch liệt. "Oa ha ha ha. Lý Thượng lão già kia, biến khéo thàng vụng, chớ nói là chữa thương cho đan điền, ngày hôm nay ngay cả kinh mạch cũng đều bị tổn thương thảm trọng, cơ hồ là đang hấp hối, cái này cũng đúng đúng thôi, thậm chí ngay cả người cháu mà lão thương yêu nhất thản nhiên đứng ngoài cũng bị tổn thương.
116 Lúc này Quân Vô Ý đang cố gắng áp chế sự khó chịu trong tâm. Nếu không, tức quá hoá rồ thì bao nhiêu cố gắng trước đây sẽ thất bại trong gang tấc!Quân Chiến Thiên nhìn biểu tình trên mặt Quân Vô Ý, tựa hồ hiểu được cái gì, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ buồn phiền.
117 “Nàng gửi gì cho ngươi? Vì sao ta không biết? Tại sao ngươi không nói sớm!” Tiêu Hàn đột nhiên nổi giận, trừng mắt nhìn tay Mộ Tuyết Đồng, lập tức mắt đỏ đòng đoc.
118 Tuy nhiên, hai năm sau đó, Quân gia tại Thiên Hương Quốc gặp phải đại kiếp nạn. Hai huynh trưởng của Quân Vô Ý là Quân Vô Hối, Quân Vô Mộng không biết lý do tại sao đều chết trận một cách không minh bạch.
119 Quả thật đã có một tin tức lạ lùng như vậy. Vốn mấy ngày trước, cuộc sống ở Thiên Hương Thành có chút bạo loạn. Bắc Thành Bang chỉ trong một đêm đã bị tổ chức thần bí tiêu diệt hòan toàn.
120 Lý Du Nhiên đứng dậy bước chậm rãi: “Hiện tại mất đi tai mắt là Bắc Thành bang, chúng ta bị mất không ít nguồn tin tình báo, vấn đề này phải được xử lý càng sớm càng tốt.