201 Hàn Trạch Vũ đang giúp Chu Đế ăn cơm đột nhiên nhận được điện thoại của Hàn Á Minh. "Alo? Cha?""Trạch Vũ, con ở đâu? Bây giờ con lập tức đi với cha một chuyến đến trung tâm y tế huyện, vừa rồi viện trưởng Tần gọi điện thoại cho cha, nói là có tin tức của em gái con.
202 Giọng điệu Tần Tuệ cứng rắn vừa mới nói xong, chỉ nghe được bộp một tiếng, tài liệu trong tay Hàn Á Minh còn có cái ly trong tay Hàn Trạch Vũ ứng tiếng mà rơi, tạo thành tiếng vang nặng nề.
203 Lời nói của Hàn Á Minh làm thức tỉnh Hàn Trạch Vũ. Anh kinh ngạc nhìn về phía Hàn Á Minh, trong con ngươi lõm xuống thật sâu bao hàm giãy giụa và khổ sở.
204 Lục Tề Phong hỏi tại sao, lòng Lữ Duy Duy liền đau lần đầu, cô thật sự không chịu nổi tra tấn như thế. “Em không yêu anh sao? Vậy em yêu Tề Thiên Lỗi sao? Em yêu anh ta? Anh ta mạnh hơn anh cái gì? Tại sao em muốn yêu anh ta?”Lời nói Lữ Duy Duy gượng gạo đụng vào lòng Lục Tề Phong, anh như bị nổi điên, nắm chặt cổ của cô, tức giận hét.
205 Sân bay Đài Bắc. Lãnh Tiếu Tiếu kéo tay Lữ Duy Duy, nước mắt không thôi ở trong hốc mắt đảo quanh. Qua nhiều năm như vậy, Lữ Duy Duy như là chị em của cô vậy, là người bạn giúp cô vượt qua thời gian khó khăn nhất, hiện tại đột nhiên muốn rời xa, cô thật rất khổ sở.
206 Trong thang máy, tay của Tiếu Tiếu vẫn đặt trên bụng, cảm nhận đứa bé đang ở trong bụng mình, cô kiên định mỉm cười, tự mình làm ra dấu tay nỗ lực cho bản thân.
207 Hàn Trạch Vũ nhìn này những mảnh vụn đầy đất, đáy mắt có một tia bất đắc dĩ không dễ dàng phát hiện được. Anh rất hiểu rõ cô, anh biết nếu như tự mình dùng tiền đả kích tự ái của cô thì sẽ có hiệu quả rất tốt.
208 Nhìn ánh mắt kiên định của Lãnh Tiếu Tiếu, Hàn Trạch Vũ có một tia mềm lòng. Nhưng nghĩ đến đứa bé sau khi sinh ra, tương lai có thể sẽ đối mặt với rất nhiều khổ sở mà nó không thể chịu đựng, sẽ ngăn chặn tương lai hạnh phúc của Tiếu Tiếu, anh không thể không độc ác hạ quyết tâm.
209 Lãnh Tiếu Tiếu bị cố định ở trên xe phẫu thuật, không thể nhúc nhích, cô cảm thấy mình tựa như con dê đợi làm thịt, tuyệt vọng và mê mang. "Đám người điên này, hung thủ giết người, các người không có quyền làm như vậy, các người buông tôi ra, tôi muốn đi kiện các người làm trái pháp luật, khốn kiếp?""Buông tôi ra, Hàn Trạch Vũ, tên ác ma, tại sao anh độc ác như vậy? Tôi hận anh, tôi hận anh cả đời, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho anh?""Bác sỹ, cầu xin cô đừng lại hại con tôi, tôi yêu đứa bé này, tôi không thể không có nó, tôi cầu xin cô? Bác sỹ, không phải các cô cứu người sao? Tại sao muốn giết người? Tại sao? Không.
210 Có một loại tình cảm gọi là hữu duyên vô phận (Có duyên nhưng không có phận), có một loại buông tay gọi là thành toàn?Hoặc là, đây là chú thích chính xác nhất đối với phần cảm tình này.
211 Hàn Trạch Vũ liếc mắt nhìn Lý Cường bộ mặt nghi ngờ, trên gương mặt anh tuấn lạnh lùng hiện lên một vẻ bất đắc dĩ và ưu thương. "Lý Cường, cậu tin tưởng tôi không? Tôi thật sự chính là vì cô ấy, cô ấy không thể sinh đứa bé này.
212 Đối mặt với kiên quyết phản đối của mẹ, Hàn Trạch Vũ cũng có chút không hiểu, nhưng mà, anh cảm thấy mẹ không phải là phản đối vô lý. "Mẹ, con và Thi Dư không phải anh em, đây là sự thật?""Con biết cái gì? Sự thực là như thế nào, cha mẹ chân chính của cô ta là ai, hai người bất luận kẻ nào cũng không rõ ràng lắm.
213 Lần trước hai con người ngu xuẩn này không phải đã chết tại chỗ rồi sao? Tại sao lại còn đầu mối mới chứ?Nếu như không có, tại sao tên cảnh sát Tính Giang Đích tại sao còn muốn lưu lại không bỏ qua chứ?Chẳng lẽ mình còn bỏ sót cái gì đó thật sao?Không, sẽ không.
214 Lời nói của Giang Lâm khiến Hàn Thi Dư quá kinh ngạc, cô tuyệt đối không ngờ rằng, tên Giang Lâm như vậy lại có biện pháp. Khoản tiền kia cô đều rất cẩn thận xử lý, không nghĩ rằng vẫn bị anh ta điều tra ra.
215 Bệnh viện trung tâm. Dư Thục Bình cùng một người đàn ông trung niên đỡ Lãnh Tiếu Tiếu đi đến giường bệnh, bà nhìn thấy bộ dáng yếu đuối của Tiếu Tiếu trong hốc mắt hồng hồng tràn đầy nước mắt cùng đau lòng.
216 Một tiếng chuông điện thoại di động dồn dập khiến cho Hàn Trạch Vũ tỉnh mộng thức tỉnh. Anh hơi nhíu mày kiếm, nửa hí mắt tìm kiếm nguồn gốc âm thanh.
217 Cao ốc Hối Phong. Hàn Trạch Vũ không yên lòng nhìn tài liệu trong tay. Hai ngày rồi, bên Giang Lâm cũng không có một chút đầu mối, bên Tiếu Lãng cũng không có tin tức của Tiếu Tiếu, bàn tay ẩn núp ở phía sau màn cũng đã luôn vượt lên trước một bước, khi bọn họ tìm được thì đã hủy diệt khoản tiền cùng tất cả tài liệu có liên quan trước rồi.
218 Trong mắt Hàn Trạch Vũ lộ ra tức giận, nhưng hơn nữa là không thể làm gì. Đối mặt với con trai chất vấn, Sơn Điền Mỹ Huệ cũng không có biểu lộ ra một tia kinh ngạc.
219 Tiếu Lãng ở đứng ở một trạm nghỉ ngơi gần bệnh viện trung tâm, anh nhìn bóng dáng quen thuộc cách đó không xa, trong lòng run sợ một hồi. Lãnh Tiếu Tiếu ngồi nghỉ ngơi trên ghế trong vườn hoa, một thân mặc quần áo bệnh nhên màu xanh thẳm, khiến cô xem ra càng thêm gầy đi.
220 Lời của bác sĩ, không thể nghi ngờ là cho tất cả mọi người tại chỗ một đả kích trí mạng. Sơn Mỹ Huệ chịu không được đả kích như vậy, trước mặt bỗng tối sầm hôn mê bất tỉnh.