161 Tay Hàn Thi Dư cầm điện thoại tức giận đến run rẩy, nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng làm cho cô như mềm nhũn ra, lập tức ngã ngồi ở trên lan can bằng đá.
162 Nửa thân trần của gã đàn ông đè lên thân thể của Lãnh Tiếu Tiếu, một mùi nồng nặc xông vào mũi, khiến Lãnh Tiếu Tiếu không nhịn được muốn ói, cảm giác buồn nôn khiến cho cả dạ dày của cô bắt đầu lăn lộn.
163 Giang Lâm nhìn đồng nghiệp phía sau theo vào, không có để ý tới người đàn ông kia. Anh nhanh chóng chạy vào phòng nhỏ, thấy khuôn mặt Lãnh Tiếu Tiếu đầy máu, trái tim cũng cơ hồ muốn từ cổ họng nhảy ra ngoài miệng.
164 "Khốn kiếp?"Không thể nào tiếp thu được sự thật này, Hàn Trạch Vũ nắm thật chặt quả đấm, tức giận hầm hừ cắt đứt lời của bác sỹ. Bác sỹ nhìn sắc mặt tái xanh của Hàn Trạch Vũ bị dọa sợ đến có chút không biết làm sao.
165 Hàn Thi Dư Tim gan run sợ, nghe được toàn bộ quá trình của sự kiện Hàn Trạch Vũ nói xong, trái tim một khối cực kỳ khủng hoảng rốt cuộc rơi xuống. Cô mừng rỡ như điên thở phào nhẹ nhõm?"Làm sao sẽ xảy ra chuyện như vậy? Đó không phải là không có đầu mối?" Hàn Thi Dư chịu đựng kích động của nội tâm, làm bộ mất mát hỏi.
166 Khó có được một giấc ngủ yên tĩnh, Hàn Á Minh vẫn đang trong giấc mộng liền bị một hồi thanh âm kêu la đánh thức. Ông bò dậy, kéo màn cửa sổ ra, thấy trước sân tụ tập rất nhiều người.
167 Trong phòng bệnh Lãnh Tiếu Tiếu, Hàn Trạch Vũ nằm ở bên giường nặng nề ngủ, anh nắm thật chặt tay Lãnh Tiếu Tiếu, khẽ cau mày, giống như tâm tình đang ngủ cũng không cách nào yên ổn.
168 Một chiếc xe Maybach màu đen dừng ở trước viện Phúc Lợi. Sơn Mỹ Huệ ưu nhã đi xuống xe, đi theo người đàn ông lập tức đi lên gõ cửa sắt nặng nề. “Xin hỏi, các người tìm ai?”.
169 Tần Tuệ không cách nào khống chế được nước mắt, những năm gần đây uất ức cùng tự trách khiến bà cơ hồ hít thở không thông. Năm đó, khi bà phát hiện cha của đứa bé trong bụng mình là anh trai cùng cha khác mẹ của mình, bà cơ hồ không có dũng khí sống tiếp.
170 Anh 3đang tự 85trách bản athân bởi evì đuổi bGiang Lâm 31đi?Giang 83Lâm ở cùng 0cô thì sẽ 8không gặp 8chuyện không 9may?Trong elòng cô hình 0tượng của 9tên cảnh dcsát kia vĩ 45đại đến bthế sao? 13Vậy mình 0là cái gì 8đây? Rõ 8cràng anh vô bcùng lo lắng 9cho cô, rõ e4ràng là anh 1thật lòng 0thích cô, 0athế nào 9alại được bbcô suy diễn 07ra thành thông 81cảm cùng 4etự trách 45đây?Cái amiệng này 0vĩnh viễn 0cũng không 9phun ra những 6lời nói 1anh thích 6nghe, vậy b3thì chặn 89lại là tốt 8nhất? T7sh.
171 Hàn Trạch Vũ nghe được chuyện cười của Tiếu Tiếu, nhịn không được muốn cười thật to. Cô gái này thật đúng là không phải ngu ngốc bình thường, anh sao có thể nằm như vậy trong năm giờ liền? Nếu như thực sự như vậy mạch máu chắc bị liệt mà chết mất?Nhưng mà nếu cô gái nhỏ này cảm thấy tội lỗi, thì sao anh lại không lợi dụng cho tốt một chút chứ? Trong bốn, năm tiếng mà được ôm một thân thể mượt mà như vậy, thì nhẫn nại cũng đúng là chuyện rất khó chịu à nha?"Đương nhiên rồi, cũng không biết nghẹn có bị hỏng không nữa, còn có thể dùng được hay không, để cho anh thử một chút ?" Hàn Trạch Vũ lưu manh nói, ánh mắt không có ý tốt dừng ở trước ngực của cô làm bừa.
172 Hồi tưởng lại tình cảnh đó, trong lòng Hàn Trạch Vũ vẫn còn sợ hãi, bọn họ xa xa nghe tiếng gào bất lực của Lãnh Tiếu Tiếu, thấy hành động của tên súc sinh kia, hận mình không thể trường có thêm đôi cánh bay đến bên cạnh cô.
173 Sáng hôm sau. Sáng sớm Hàn Trạch Vũ liền bị điện thoại hết sức khẩn cấp của Hàn Á Minh kêu dậy từ trong chăn. "Cha, sáng sớm có chuyện gì à?" Hàn Trạch Vũ ôm Lãnh Tiếu Tiếu thân thể mềm nhũn, hết sức không tình nguyện.
174 Thấy vẻ mặt con trai không hiểu, Hàn Á Minh đưa tờ báo sang. "Chính con nhìn? Bản thân đều phải kết hôn, còn làm ra những chuyện này, con để cho Thi Dư nghĩ như thế nào? Lập tức khiến cho người phụ nữ kia dọn ra ngoài.
175 Trong phòng khác tầng hai, Hàn Á Minh nhìn chằm chằm hộp gấm trong tay ngây ngốc, trong không khí hiện đầy ưu thương. Cười châm biếm. Tiếu Tiếu, năm đó em không nói một tiếng rời khỏi, chỉ để lại cái này, những năm này em nhất định chịu không ít khổ sở đi? Nếu như em không hề rời đi, căn bản cũng không sớm như vậy liền.
176 Lãnh Tiếu Tiếu và Lữ Duy Duy ngồi ở KFC một mực ăn khoai tây chiên. Tình cảnh giống nhau, vẫn là hai người, nhưng không có không khí giống như trước kia rồi.
177 Vừa tan việc, Hàn Trạch Vũ vội vã chạy về nhà, Lãnh Tiếu Tiếu lại không như thường ngày ra đón anh. Anh lo lắng. Anh nhanh chóng lên lầu kiểm tra một phen, phát hiện căn bản cô không có ở nhà, anh vội vã gọi điện thoại cho cô, lại bị kêu là máy đã tắt.
178 “Hả? Con trai của Tề Chính Bang sao? Trụ sở chính của Thiên Tề không phải ở Mỹ sao?”. Hàn Trạch Vũ nghe vậy thấy không ngờ. “Đúng vậy a, cơ hội như vậy không phải ai cũng có được, có lẽ lựa chọn của cô ấy đúng”.
179 Đang ngồi ở quán ăn vặt đầu đường nên rất ồn ào, Lãnh Tiếu Tiếu muốn tìm một chỗ yên tĩnh một chút để gọi điện cho Trạch Vũ. Quan sát xung quanh cô đã thấy một buồng điện thoại kề đó, hai mắt tỏa sáng.
180 Hàn Trạch Vũ vội vàng cầm điện thoại di động lên, liếc mắt nhìn tên hiển thị trên màn hình, trong lòng hưng phấn nhảy lên. "Này, Tiếu Tiếu, em đang ở đâu? Điện thoại di động sao lại tắt máy?""Trạch Vũ, em không sao, em ở cùng chỗ với Duy Duy, bây giờ em còn có chút chuyện, nhưng tối nay em sẽ trở về, anh đừng lo lắng cho em.