181 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn nét mặt có điều ngụ ý của Hạ Gia Di, trong lòng giật mình. "Là Trạch Vũ sao? Cũng không thể? Chẳng lẽ là. . . . . . "Lãnh Tiếu Tiếu nghe nhắc tới Trạch Vũ, nhưng vừa nghĩ lại, thời điểm đó Trạch Vũ vẫn còn là con nít nhất định là Hàn Á Minh.
182 Cảm nhận được tức giận của Hạ Gia Di, Lãnh Tiếu Tiếu có chút mờ mịt nhìn cô ta, bốn mắt nhìn nhau, tâm linh trong nháy mắt thông nhau. Hai người đột nhiên hiểu đối phương, hiểu đối phương sâu như vậy.
183 Hạ Gia Di nghe được cách xưng hô này của Lãnh Tiếu Tiếu, kinh ngạc giống như nghe được tin gì lạ trong thiên hạ, sau đó, cô giương lên một nụ cười lạnh.
184 Chút phiền loạn trong lòng của Hàn Trạch Vũ một nháy mắt thấy Lãnh Tiếu Tiếu kia, lắng đọng xuống. Giống như cuộc đời của anh, không cần tương lai lúc trước, chỉ cần dừng lại vào giờ khắc này là được?"Tiếu Tiếu?"Hàn Trạch Vũ nhanh chóng đứng dậy, chạy ra ngoài cửa.
185 Nghe được câu hỏi của Hàn Trạch Vũ, Lãnh Tiếu Tiếu vội vàng quay lưng lại, vừa cự tuyệt ý tốt của anh, vừa tự mình hốt hoảng cởi nút áo. "Không cần, không cần, em tự mình làm tốt lắm.
186 Hàn Trạch Vũ nói đùa qua, vô ý lén liếc Lãnh Tiếu Tiếu một cái. Chỉ thấy sắc mặt cô hơi đổi, thân thể cũng hơi cứng ngắc, suy đoán trước trng lòng càng xác định thêm một chút.
187 Ánh mắt mong đợi của Lãnh Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hàn Trạch Vũ. Cô tin tưởng ánh mắt của người khác chắc sẽ không nói dối, cô càng không tin Trạch Vũ sẽ không có chút lòng trắc ẩn nào.
188 Cảm giác sợ hãi theo Hàn Trạch Vũ đến càng gần, càng ngày càng mãnh liệt, Lãnh Tiếu Tiếu theo bản năng nắm chặt c áo ngủ của mình rồi lui về phái đầu giường, cho đến khi tựa vào đầu giường.
189 Hàn Trạch Vũ từ ra khỏi phòng tắm, có hơi hối hận nhìn Tiếu Tiếu nằm trên giường, anh chỉ thấy thân thể phía dưới chăn đang khẽ rung động, anh biết, nhất định cô ấy đang khóc.
190 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn vẻ mặt đột biến của Hàn phu nhân, càng thêm xác định tính chân thật trong lời nói của Gia Di. Trong lòng của cô tràn đầy đồng tình đối với Tần Phi.
191 Ban đầu, Tần Khiếu Thiên vì lấy được Sơn Điền Mỹ Huệ, bỏ thuốc mê tiêm bà. Vì không để cho người khác biết chuyện này, bà đem một lời nỗi khổ dấu kín xuống.
192 Giọng nói Lãnh Tiếu Tiếu kiên định khiến Hàn phu nhân không khỏi rung động. Trái tim của phụ nữ đồng cảm. "Nhưng mà, nếu như mà tôi nói cho cô biết, giữa hai người là không thể nào ở chung một chỗ, cô có thể sớm buông tay hay không?"Giờ khắc này, Hàn phu nhân thật sự là đang suy nghĩ vì cô, tránh cho cô sau này càng thêm khổ sở.
193 "Số hai mươi tám, Lãnh Tiếu Tiếu?"Một người y tá tuổi còn trẻ giọng nói bén nhọn vang lên ở sau lưng Lãnh Tiếu Tiếu, kích thích cô một thân nổi da gà.
194 Lãnh Tiếu Tiếu đi ra bệnh viện, cảm thấy tâm tình thoải mái khác thường. Buổi sáng giải quyết chuyện tình Tần Phi, buổi chiều lại ngoài ý muốn biết mình mang thai, khó trách người khác đều nói, chuyện tốt thành đôi?Cô nhấp nhẹ miệng, miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
195 Hứa Mạch lo lắng nhìn Lãnh Tiếu Tiếu một cái, nhưng anh thật vật vả mới cải thiện được mối quan hệ của mình với Mạc Ly, nhưng không nghĩ tới, người phụ nữ lại đột nhiên xuất hiện làm phá hỏng nó.
196 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn hành động của Hứa Mạch, thấy được chân tình, cô tin rằng, trải qua một trận cãi cọ kia, bọn họ bây giờ sẽ càng thêm quý trọng hạnh phúc mình có.
197 Cả đêm say rượu?Hàn Trạch Vũ đi ra khỏi phòng nghỉ trong phòng làm việc, anh xoa xoa cái đầu đau đớn, rót ình một ly trà. Uống trà xong, đầu óc anh cũng trở nên tỉnh táo hơn.
198 Tâm tình của Hàn phu nhân vô cùng kích động, bà nhìn thấy được Trạch Vũ hình như quyết tâm không chịu bỏ qua cho Tần Phi, do dự chốc lát bà đem chân tướng nói hết ra.
199 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn bóng dáng Hàn Trạch Vũ đột nhiên thoảng qua ở trước mắt mình, trong lòng cô vui mừng, liền vội vàng đuổi theo, nhưng khi ở phía trước cách Trạch Vũ không xa, đảo mắt liền mất tung tích.
200 Dư Thục Bình đau lòng nhìn Lãnh Tiếu Tiếu trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt sốt cao không lùi, nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt. Từ lần đầu tiên gặp mặt Lãnh Tiếu Tiếu, bà có một loại trực giác rất mãnh liệt.