121 Nghe được lời nói của con trai có điều ngụ ý, trên mặt Lục Chấn Hoa có một vẻ mặt khổ sở, nhưng mà ở trong nháy mắt thoáng qua. "Có một số việc cũng không phải là như con nghĩ vậy, có lúc con thấy không nhất định là chuyện sự thật sau đó, Tề Phong, chẳng lẽ đạo lý này con vẫn không hiểu?""Tôi tận mắt nhìn thấy cũng không thể tin tưởng, tôi vì cái gì phải tin tưởng ông nói?""Tề Phong.
122 Lục Tề Phong từ Lục viên ra ngoài, dọc theo đường đi nhanh chóng cũng không hạ xuống dưới 120. Tim của anh hận không được có thể ngồi lên hỏa tiễn, bay thẳng đến bên người Lữ Duy Duy.
123 Tề Thiên Lỗi nhìn bộ dạng của Lữ Duy Duy, cảm thấy đau lòng. Rốt cuộc là thế nào đây? Đã xảy ra chuyện gì? Rõ ràng hai người yêu nhau như vậy lại cứ làm tổn thương lẫn nhau như vậy?“Duy Duy, tại sao? Em rõ ràng rất thích cậu ấy, tại sao lại nói mấy lời làm đau lòng người ta như vậy?”.
124 Hàn Trạch Vũ khoác áo ngủ tựa vào đầu giường, nháy mắt một cái nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm, nghe bên trong truyền đến tiếng nước chảy, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi.
125 " Thế nào? Anh không thích?" Lãnh Tiếu Tiếu nghi ngờ nhìn anh, trong mắt lộ ra sự không hiểu. " Ách, không đúng sao?"" Đó chính là thích à nha? Làm gì hung dữ vậy?" Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy mình rất uất ức.
126 Cao ốc Hối Phong. " Tiếu lãng, không có tìm ra đầu mối gì sao?" Hàn Trạch Vũ hết sức khô khốc hỏi Tiếu lãng. Một tuần lễ trôi qua rồi, còn có ba ngày nữa thì phải cùng tập đoàn Hoàn Mỹ cạnh trnh đấu thầu, mà chuyện này lại không có cách nào cho công chúng một câu trả lời chắc chắn khiến họ hài lòng, cho nên cái dự án đầu tư này nhất định sẽ phải chịu ảnh hưởng.
127 Phòng làm việc tổng bộ, đôi tay Hàn Thi Dư nâng má, nhìn chằm chằm máy vi tính, suy nghĩ đã sớm phiêu du rồi, cô đắm chìm trong vui sướng, ảo tưởng một khắc mình mong đợi thật lâu kia.
128 Hàn Thi Dư nghe anh nói, trong lòng âm thầm trồi lên bi thương, không phải là một bữa cơm sao? Anh đều phải rõ ràng như thế sao?"Nhưng mà, bên trong đồ vật đó thoạt nhìn rất ngon nha, không thể giả vờ một chút ư? Lại khôn mất miếng thịt, lại nói tiếp, anh cũng không phải là anh trai em, có vấn đề gì.
129 Phòng họp tòa nhà Hối Phong. Hàn thị tổ chức buổi họp báo tuyên bố cử hành ở chỗ này. Cách thời điểm đã định còn chút sớm, dường như trong phòng họp lớn liền từ lâu đã huyên náo tiếng người.
130 Trên TV, Hàn Trạch Vũ thân mật ôm Hàn Thi Dư, thần thái phấn chấn kia nụ cười ấy là sao chói mắt. Lãnh Tiếu Tiếu hôm nay mới phát hiện, mình giống như là một đứa ngốc, Thi Dư ở Hàn gia lại là thân phận như vậy? Cư nhiên mình sẽ tin tưởng cô ấy chỉ là em gái của anh.
131 Lần đầu tiên nghe được tiểu Trang gọi thẳng tên của mình dịu dàng như thế, cô đột nhiên cảm thấy đã có chút không thích ứng. Khi cô tiếp xúc được tiểu Trang cặp mắt dịu dàng thắm thiết kia, trong lòng hoảng loạn, vội vàng đem tay thu hồi lại.
132 Một giọt nước mắt nóng bỏng vừa khéo rơi xuống trên chiếc giày da màu đen kia, phát ra tiếng vang trong trẻo. Một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của cô, dịu dàng lau đi nước mắt trên mặt cô.
133 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn lên mặt người phụ nữ trước mắt này, cảm thấy hết sức quen thuộc, tuy nhiên không nhớ ra là đã gặp qua ở đâu. “Cô là?”. “Tôi là Hạ Gia Di”.
134 Nếu anh ấy thật sự yêu mình thì thế nào?Cuối cùng thì anh ấy cũng không thuộc về mình. Ban đầu không phải Tần Phi cũng yêu mình sao? Nhưng kết quả thì như thế nào? Lại trở thành chồng của người phụ nữ khác?Hôm nay, chuyện xưa lại muốn lặp lại.
135 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn Hàn Trạch Vũ mang theo âm khí vẻ mặt lãnh khốc bước tới, cảm giác sợ hãi từ trong lòng lan tràn ra. Cô đã bắt đầu cảm thấy hối hận mới nãy không rời đi cùng Gia Di.
136 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn Hàn Trạch Vũ không giải thích được biến chuyển, có chút không biết làm sao. Cô không biết mình ở chung một chỗ cùng Gia Di thì nơi nào khiến anh không nhịn được.
137 Sau khi xong chuyện, Hàn Trạch Vũ buồn buồn phun khói lên, cảm nhận được cô khô khốc, anh hiểu được động tác mới vừa rồi của mình thô lỗ nhất định thương tổn tới cô, trong lòng của anh dâng lên một tia đau lòng.
138 Nhìn Hàn Trạch Vũ ôm Lãnh Tiếu Tiếu rời đi, dịu dàng ngọt ngào trên mặt Hàn Thi Dư lúc trước trong nháy mắt biến mất, đổi lại một bộ biểu tình âm u lạnh lẽo.
139 Đi lang thang một buổi sáng, ngay cả điểm tâm cũng không ăn Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy trong bụng truyền đến một hồi tiếng vang ùng ục ùng ục, đói bụng khiến cho cảm giác đau bụng càng tăng lên rõ ràng, cô nhìn quanh bốn phía một phen, đi vào nơi đó duy nhất một nhà hàng Tây cao cấp.
140 Lãnh Tiếu Tiếu vừa nhìn tư thế Hàn Trạch Vũ, rất rõ ràng sau đó sẽ xảy ra cái gì, cô liều mạng vùng vẫy, bởi vì, cô không cần không chút nào phản kháng mặc anh khi dễ.