1 Bên trong phòng hào hoa của khách sản lớn Hải Hàng, một người phụ nữ lười nhác nằm trên giường, khuôn mặt ửng hồng còn chưa hết. Cô nhìn người đàn ông đứng bên cạnh cửa sổ kia, trong mắt tràn đầy dục vọng, còn một vẻ si mê.
2 Ôm Lãnh Tiếu Tiếu vào cửa, Hàn Trạch Vũ đưa tay phải mở đèn. Phần lớn đàn ông không thích khi ân ái trong đêm tối om. “Không cần, tôi thích cảm giác trong bóng tối!”.
3 Đôi tay Hàn Trạch Vũ để trong túi, đứng ngạo nghễ trước cửa sổ sát đất, nhìn ra ngoài cửa sổ sững sờ mất hồn!Suy nghĩ như bay tới nửa năm trước!Anh nâng tay phải lên, nắm chặt thành quả đấm, nhìn trong lòng bàn tay khối bài cũ kỹ treo ngược kia, nhanh chóng lại ngửi thấy hương thơm đặc biệt kia.
4 Lãnh Tiếu Tiếu kinh hãi nhìn Hàn Vũ Trạch, trong óc thoáng hiện ra một ý niệm duy nhất chính là: trốn!Cô vừa mới xoay người đi, muốn trốn, Hàn Vũ Trạch đột nhiên mở miệng gọi cô lại.
5 Trong cửa hàng KFC hai cô gái trẻ tuổi đang cười rất khoa trương, một ôm bụng, một bụm miệng cười! “Tiếu Tiếu? Bạn nói là thật sao? Tổng giám đốc công ty của bạn thật sự là cái người có tình một đêm với bạn sao? Trời ạ, đây cũng quá đúng dịp chứ!"Lữ Duy Duy nghe được câu nói tiếp theo của Lãnh Tiếu Tiếu, lập tức ngưng tiếng cười, kinh ngạc há to miệng! “Đúng vậy nha, ban đầu mình cũng khẩn trương muốn chết, chỉ sợ anh ta nhận ra mình! Nhưng anh ta giống như thật không nhớ rõ.
6 Sáng sớm, Lãnh Tiếu Tiếu liền ôm vẻ hưng phấn cùng tâm trạng thấp thỏm đi vào cao ốc tập đoàn tài chính Hồi Phong. Đi trình diện bộ phận nhân sự xong, cô đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc.
7 Một hồi đau tan lòng nát dạ trên mu bàn tay Lãnh Tiếu Tiếu truyền ra!"Thật xin lỗi, cô không sao chứ?" Thanh âm một người con gái vang lên ở bên tai của cô.
8 Lãnh Tiếu Tiếu trở lại phòng làm việc, gương mặt rối rắm cực độ tức giận, vừa mới xảy ra một màn kia khiến cho cô xấu hổ không thôi. Nhớ đến mới vừa rồi bị Hàn trạch Vũ đắm đuối chiếm tiện nghi như vậy, Lãnh Tiếu Tiếu liền nôn phải hơn hộc máu!Cô cúi đầu nhìn qua cái áo đầm ngắn trên người này, bộ dạng này quá thảm hại đã không cách nào gặp người rồi, ai! Vẫn là gọi điện thoại cho Duy Duy, để cho cậu ấy đi đến cứu tế mình một chút đi!Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Hàn trạch Vũ một bộ dáng mất hồn, yên tĩnh ngồi, Hàn Thi Dư ở một bên len lén nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn lãng của Hàn trạch Vũ, trong lòng đối với Lãnh Tiếu Tiếu hận nghiến răng nghiến lợi.
9 Từ khi Hàn trạch Vũ tiến vào lối lên cao ốc, đoàn người ai cũng lấy một loại ánh mắt khác thường nhìn anh, làm cho anh hết sức không được tự nhiên. Anh đường đường một tổng giám đốc giơ lên nữ giả bộ túi đích xác có chút chọc người con mắt!Anh bước nhanh né tránh ánh mắt của mọi người, xách theo cái túi đó chứa quần áo vào thang máy dành riêng.
10 Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy Hàn Trạch Vũ cười có chút thất thố, cực kỳ không vui trừng mắt liếc anh một cái, đè nén kích động trong lòng muốn đạp anh một cước.
11 Lãnh Tiếu Tiếu mang theo một tia cười mỉa mai, từ bên người Hàn Trạch Vũ lướt qua nhau, lại bị Hàn Trạch Vũ đưa tay ra ngăn lại. "Hàn tổng, đây là cái gì?" Lãnh Tiếu Tiếu thấy trong tay anh cầm cái túi to, mặt mày thoáng qua một tia nghi ngờ.
12 Quán bar, trên sân khấu, một cô gái dễ thương ăn mặc thanh thuần, theo vũ khúc mạnh mẽ điên cuồng đó của DJ, cô gái lắc lư vòng eo mảnh khảnh, tay của cô giơ cao khỏi đầu, đi theo tiết tấu âm nhạc tùy ý đong đưa đầu! Tóc thẳng sóng vai lưu loát tận tình bay múa, ánh đèn mờ ảo chiếu xuống, xoáy ra từng độ mờ hoa mắt!Ở thời điểm hai vũ khúc giao hòa, trong nháy mắt, trên đài sáng lên một luồng ánh sáng chói mắt, một cây ống thép từ phía trên chậm rãi hạ xuống! Cô gái thay đổi tùy ý tiến lên trước, bao quanh cái ống thép kia, bắt đầu nhảy diễm vũ!Ánh đèn rực sáng gắt gao bám theo cô, theo tiết tấu âm nhạc mạnh mẽ, cô uốn éo càng lúc càng nóng bỏng, mỗi một động tác đều mang đến hấp dẫn cực hạn, toàn thân phát ra hoa lửa mê người!Dưới sân khấu, nhóm trai đẹp sắc nam cao giọng thét lên! Tiếng reo hò, tiếng huýt sáo từng đợt, từng đợt vang lên!Vị giai nhân thanh thuần này là cô gái xinh đẹp Ám Dạ, đem không khí ở hiện trường đẩy lên đỉnh núi nóng bỏng!Tần Phi cùng bạn bè đi Hap¬py, theo tiếng kêu, phóng tầm mắt nhìn tới, cô gái xinh đẹp thanh thuần mỹ lệ giọi vào mi mắt anh, đáy mắt anh thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh biến thành âm trầm tà khí.
13 Hàn Thi Dư đang mong đợi anh ở phía sau cô còn chưa nói hết lời, nhưng hồi lâu sau cũng không có động tĩnh, cô mơ màng liếc mắt nhìn Tần Phi, phát hiện anh có chút sững sờ mất hồn nhìn mình, mặt đột nhiên đỏ lên.
14 Mặc dù ở bên ngoài, mọi người đều biết cô là con nuôi nhà họ Hàn, nhưng phần lớn người hiểu chuyện đều trong lòng biết một sự thật, vốn nói là con gái nuôi, nhưng thật là con gái riêng ngoài giã thú của ông!“Nhưng anh ấy vẫn cho là em là em gái cùng cha khác mẹ của mình, anh ấy đối với em chỉ có tình an hem! Hiện tại em phải làm như thế nào? Em thật hối hận, thật sự rất hối hận! Em muốn làm như thế nào mới có thể cho anh ấy hiểu, em yêu anh ấy? Em phải làm sao thì mới để anh ấy tiếp nhận em?”Hàn Thi Dư mông lung có chút men say, cô không hề phòng bị đem điều bí mật cất giữ trong lòng hơn chục năm nói ột người xa lạ, nhưng không thấy rằng, ánh mắt của người đàn ông xa lạ đó, từ kinh ngạc từ từ biến thành ác độc, lộ ra một tia lửa tà ác !“Nếu như anh nói, chỉ cần em nghe lời anh, anh liền có biện pháp để cho anh ấy yêu em….
15 Quản lý Vương nghe được lời nhạo báng của Hàn Trạch Vũ, lập tức bị dọa đến sắc mặt trắng bệnh, không thể kiềm chế miệng lắp ba lắp bắp giải thích. “Không, không phải vậy, Hàn….
16 Một phòng cà phê u tĩnh, Lãnh Tiếu Tiếu lẳng lặng ngồi ở góc, 1 ly trà sữa, một quyển tiểu thuyết!Lúc nghỉ ngơi, bình thường cô đều giết thời gian của mình như vậy, cô thích sự khoan thai yên lặng cảm giác thật thoải mái, dễ chịu.
17 Tiếng gõ cửa vang lên!"Mời vào!"Âm thanh của Hàn trạch Vũ lại khôi phục ôn hòa như trước, hết sức dồi dào từ tính. Lãnh Tiếu Tiếu cầm một xấp tài liệu, mặt không vẻ gì đi tới trước mặt của Hàn trạch Vũ, cô lơ đãng nhìn sang bên cạnh Vương quản lý, đáy mắt bình thản có chút kinh dị, không nghĩ tới, thường ngày Vương quản lý đều cố hết sức làm việc, ai có thể biết sau lưng làm tay chân cho kẻ khác như vậy?"Vương quản lý, có lẽ xa xa không hẹn ngày gặp lại, tôi có thể sẽ cầu xin ông, nhưng là, tôi nhớ ông cầu xin thì cuộc sống của ông sẽ tốt hơn một chút! Lãnh thư ký, đem những thứ đồ trong tay này giao cho Vương quản lý.
18 Lục Tề Phong vừa lên xe, trên mặt vốn hơi có nhiệt độ lập tức hạ xuống, giống như thời tiết tháng sáu. "Thiếu gia!" Trên xe một người đàn ông trung niên mặc áo đen vô cùng cung kính gật đầu chào hỏi với anh!"Chú Lâm, sao chú lại đến đây?" Lục Tề Phong có chút không nhịn được đốt một điếu thuốc lên, hít một hơi thật sâu, sau đó nhả ra một miệng khói về phía người đàn ông trung niên kia.
19 Lãnh Tiếu Tiếu đứng ở trên cầu vượt, nhìn dòng xe và đám người chạy qua chạy lại, nghe đầu kia điện thoại Lữ Duy Duy tức giận mắng, nhớ lại mình nửa năm trước lúc rời đi này kéo xuống đau đớn khắc sâu.
20 "Trạch Vũ, tớ cho là cậu rất hiểu rõ tớ. "Lục Tề Phong bưng ly rượu lên, quan sát ly rượu rất nghiêm túc, lại hít hà vẻ tinh khiết và hương thơm này, quay mặt lại.