1 Vào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm. Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha.
2 Cộp. . . Cộp. . . Cộp Tiếng giày vang lên theo từng bước đi của cô gái trên hành lang, gió thổi nhè nhẹ khiến mái tóc dài của cô bay trong gió. Bỗng , cô gái dừng chân ở Thư Viện , đưa mắt nhìn xung quanh thì nghe được 1 giọng nói : _Vương Hàn Băng , tớ ở đây Một cô gái đang ngồi ở 1 góc bỗng giơ tay lên vẫy vẫy , đôi mắt to tròn đeo gọng kính đen dày cui , khoác trên người áo thun màu trắng có hình 2 con gấu đăng hôn nhau và quần sooc ngắn , chân mang đôi giày búp bê vàng , mái tóc ngắn ôm lấy khuôn mặt , cái mái xéo được kẹp bằng cái kẹp hình trái dâu kêu lớn , mắt nhìn về phía Hàn Băng gọi Không chần chừ , Hàn Băng vội đi tới chỗ cô bạn nói : _ Quan Thiệu Khanh , cậu gọi tớ tới đây làm gì vậy ? _Này , đừng gọi tớ cả họ lẫn tên như vậy chứ _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt rồi đem 1 chồng sách ra trước mặt Hàn Băng nói : _Đây , cậu thấy nhiều không ? Tớ đã cất công tìm đấy !! ( khoe thành tích hihi ) Hàn Băng vừa nhìn qua thì 2 mắt sáng lóe lên , vội vàng xem tên từng cuốn.
3 _Chào bà , chào 2 bác _ Hắn khẽ cuối đầu chào Giang Hàn Vân và Giang Nguyệt Thi gật gật đầu rồi nhìn nhau tủm tỉm cười. Mà bên Vũ Thiên Tuyết và Lạc Tĩnh Nguyệt cũng không khác gì.
4 Trong lúc ngồi ăn cùng mọi người , nàng rất tự nhiên gắp thức ăn nhưng không làm mọi người khó chịu. Nàng vừa gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng thì Vũ Thiên Tuyết hỏi : _Hàn Băng ! Cháu đã có người bạn thân tri kỉ khác giới chưa ? Nàng nhất thời bất động , rùi cười xuề xòa 1 cái đáp : _À rồi ạ ! _Là thanh mai trúc mã ? _ Vũ Thiên Tuyết vội vã như có chút lo lắng _.
5 _Bà. . . . _Hàn Băng chạy nhanh xuống lầu gọi lớn Mọi người đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau thì Hàn Băng chạy xuống gọi lớn khiến mọi người phải quay lại nàng , Giang Nguyệt Thi không vui khi con mình có thái độ đó nên khẽ quát : _Hàn Băng , mọi người đang nói chuyện sao con có thể vô lễ như vậy ? _Nhưng mà.
6 Sân thượng Nàng đứng dựa vào lan can , đôi mắt mơ màng như mở như nhắm, mái tóc dài bay trong gió , tai đeo headphone , đôi môi mỏng ngâm nga theo lời hát.
7 _Vương Hàn Băng , chúng ta chia tay đi _ Giọng anh buồn bã vang lên trong đêm _Anh. . . Anh. . nói gì vậy ? Đừng giỡn nữa , không vui đâu _ giọng nàng run run , gượng cười Phủ nhận , phủ nhận.
8 1 tuần sau _Khi nào rảnh , mẹ sẽ qua thăm con nha ! Ở với Phong phải ngoan đó , không được nháo ! _ Giang nguyệt Thi vuốt vuốt tóc nàng nói _Ách. . . .
9 7hZong shi, ren bu zhu ji mo diao xia yan lei, ni cai hui gei an wei Dan xin, duan de qing tian sui shi dou ke neng, bei yin mai shou hui Deng dai, you ji hui zui huai ye zui tian mei, wo le guan que pi bei Yin wei, tai pa shi qu ni suo yi lian kuai le li, dou zhuang man shang bei.
10 9h30 Nàng rón rén đi vào nhà , cả nhà đều không bật đèn , đôi mắt liếc nhẹ 1 lượt rồi thở phào 1 cái May quá. hắn không ở nhà , phù Cạch _Đi đâu bây giờ mới về ? _Tôi.
11 _Bộ mặt đó là sao ? _ Hắn đen mặt nhìn nàng _Không có gì. Tôi đi đây , từ sau đừng có mà nhốt tôi nữa _ Nàng mắt nhắm mắt mở phẫy phẫy tay _Đi đâu ? _ Hắn nhìn bóng lưng nàng hỏi _Anh có bị ngốc không ? Tôi đương nhiên đi chơi _ Nàng tức giận _Không đi học à ? _ Hắn dường như hỏi qua loa vài từ _Chiều rồi học , anh nhốt tôi như vậy thì lấy gì mà đi học nữa ? _ Nàng trừng mặt 1 cáii rồi bỏ đi _Con nhỏ phiền phức _ Hắn tặc tặc lưỡi trồi tiếp tục phê chuẩn giấy tờ.
12 _Dạ ? Em. . . _ Hàn Băng tránh né _Cưng nói đi , cưng không thích em trai chị phải không ? _ Vũ Quan Mẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Băng khiến nàng có chút không tự nhiên _Em không thích Phong , từ đầu đã không thích _ Hàng mi dài cong cong rũ xuống _Vậy sao ? _ Giọng nói của Vũ Quan Mẫn tràn ngập thất vọng.
13 _Thiệu Khanh , tớ đây _ Hàn Băng ngồi trong góc quán bar gọi lớn. _ Hey ! Nói nghe nè ! _ Thiệu Khanh chồm người qua , thì thào vào tai nàng _ Ừ ! Ừ ! Như vậy đi _Hàn Băng gật nhẹ.
14 _ Anh. . . . _ Hứa Diệu Dương nhìn đôi mắt xanh của nàng tràn ngập tình cảm _Có gì muốn nói sao ? _ Hàn Băng vòng ra đằng sau anh đi lùi lại , tay trái cầm súng vẫn chĩa về phía Hứa Diệu Dương Xào xạc Mái tóc nâu đỏ bay gió , thân hình mảnh khảnh lại càng thêm nổi bật , lạnh lùng nhưng quyến rũ.
15 2h sáng Hàn Băng đang bận loay hoay với cánh tay bị thương của mình , trán đổ mồ hôi, sắc mặt tái nhợt hơi nhăn lại _Ách. . . Mệt quá. Vẫn không thể băng lại được Cạch _Tiểu thư , để tôi giúp cô _ Một cô gái có dáng người nhỏ bé , ăn mặc giản dị, tay cầm hộp dụng cụ y tế bước vào , mái tóc nâu đen được búi cao gọn gàng.
16 Vũ Vương không nói gì. Một lúc lâu sau đó liền đưa tay vuốt mái tóc nâu đỏ của nàng,cuối người thì thào gọi :_Tiểu Băng. . . Tiểu Băng_ Ưm. . . Trong lúc đang ngủ bị người khác làm phiền , nàng kêu lên một tiếng kháng cự.
17 _Hứ ! _ Hạ Tư Vũ nhìn hắn , mặt đầy nước , ủy khuất bỏ đi _Mẹ kiếp ! _ Phong tức giận , ánh mắt hung hăng nhìn về phía trường Đại Học 7h Tịnh Nhi và Hàn Băng vì mãi nói chuyện nên căn bản không nghe được tiếng xe chạy vào cổng.
18 Giờ ăn tối Hắn và nàng ngồi cạnh nhau nhưng chả ai thèm quan tâm đến đối phương , mỗi người có tâm trạng riêng. Trên bàn đầy đủ món ngon nhưng nàng chả ăn được là bao , món nàng thích nàng cũng chỉ gắp được vài miếng.
19 Sắc mặt hắn tối sầm đi , nhìn người con gái mình đang ôm trong lòng , không vui mắng nhẹ : _Hừ ! Em ghét anh ư ? Bé cưng thật không ngoan gì hết ! Ở cùng anh mà gọi tên ai đâu không à ! Hắn đưa tay nhéo má nàng vài cái , ôm nàng nằm xuống giường ngủ.
20 Tại quán trà sữa _Tiểu Băng , em uống gì ? _ Vũ Vương ôn nhu hỏi nàng_Cho em ly sữa tươi hoa hồng nha _ Nàng chống cằm mỉm cười _ Hây ! Các người thật là ,.